Mà khiến cho Vương Đằng khiếp sợ chính là, trong lửa cháy ngập trời hắn cảm giác được khí tức của dị hỏa thiên địa.
Cực nóng! Huyền diệu! Thần dị... Đó chính là dị hỏa thiên địa nào đó!!!
Ầm! Ầm! Ầm...
Trong đầu của Vương Đằng, không ngừng có tiếng gào thét quanh quẩn, giống như có người đang luyện tạo binh khí nào đó trong đầu của hắn.
Ngày qua ngày, năm nối tiếp năm...
Những vật liệu đó đều bị luyện tạo một lần nữa, ở trong hỏa diễm dựng dục ra, cuối cùng hóa thành một xiềng xích màu đen nhánh, giống y hệt trước đó, nghiễm nhiên chính là một cái khóa Tù Thiên hoàn toàn mới.
Mà trên khóa Tù Thiên này, từng đường hoa văn kỳ dị hiện lên, tựa hồ ẩn chứa sức mạnh cực kỳ thần dị.
Một loạt quá trình luyện tạo khắc vào trong đầu Vương Đằng, ngắn ngủi nháy mắt, đã bị hắn hoàn toàn tiêu hóa hấp thu.
“Vậy lại là một loại bong bóng thuộc tính vật luyện tạo binh khí loại xiềng xích.” Trong lòng Vương Đằng vô cùng kinh ngạc, không khỏi nhìn về phía giao diện thuộc tính.
‘Khóa Tù Thiên’ (không biết): 9200/50000 (nhập môn);
“Lại là một cái không biết!”
Vương Đằng kinh ngạc.
Vừa nãy lấy được một cái ‘tế đàn Hắc Ám’ chính là không biết, hiện tại lại lấy được một cái ‘Khóa Tù Thiên’ không biết.
Hơn nữa giá trị thuộc tính nhập môn của ‘Khóa Tù Thiên’ này giống với ‘tế đàn Hắc Ám’, đều là năm mươi nghìn điểm!
Điều này có chút trâu bò!
Nhưng vào lúc này, một tia minh ngộ hiện lên trong đầu hắn, rõ ràng là thông tin liên quan về ‘khóa Tù Thiên’ này.
Ánh mắt Vương Đằng chớp động, hơi há to miệng, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ, giống như gặp quỷ.
Trông có vẻ lại lấy được thứ ghê gớm!
Dựa theo miêu tả trong tia minh ngộ đó, ‘khóa Tù Thiên’ này cũng là vật viễn cổ, đều không phải là đồ vật của thời đại này, niên đại đã không cách nào khảo chứng.
Nhưng mà điều này chỉ là thứ yếu, chân chính khiến cho người ta kinh hãi chính là, khóa Tù Thiên lại có thể phong tỏa không gian và thời gian.
Bất khả tư nghị!
Thật sự bất khả tư nghị đến cực hạn!
Xiềng xích có thể phong tỏa không gian và thời gian, đây chẳng phải chính là binh khí đồng thời ẩn chứa sức mạnh không gian và thời gian!
Quả thực vô lý!
Chỉ riêng là ẩn chứa lực không gian cũng đã vô cùng khó lường, lại còn đồng thời ẩn chứa lực thời gian.
Trước đó đã nói qua, luyện tạo binh khí loại không gian cần võ giả hệ không gian phụ trợ, mới có thể thành công.
Mà luyện tạo binh khí loại thời gian, cũng như thế.
Nếu không có võ giả sở hữu thiên phú thời gian tương trợ, căn bản là không có khả năng hoàn thành binh khí luyện tạo như vậy.
Ngoài ra, còn cần các loại vật liệu ẩn chứa lực thời gian, mà loại vật liệu này lại hiếm thấy trong thời đại này, không thể nào tìm kiếm.
Thời gian và không gian, hai thứ cộng lại, điều kiện quả thực hà khắc đến mức tột đỉnh.
Như vậy, là ai có thể thu thập đủ tất cả vật liệu? Là ai có thể luyện tạo ra binh khí như vậy?
Rất vô lý!
Lần đầu tiên Vương Đằng nhìn thấy binh khí vô lý như thế.
Nếu không phải lấy được cảm ngộ liên quan, hắn căn bản không cách nào tin rằng những xiềng xích trông có vẻ tối như mực, không có chút chỗ kỳ lạ trước mắt lại có thể là siêu thần khí ẩn chứa lực thời gian và không gian.
Ngoài ra, khác với ‘tế đàn Hắc Ám’ chính là, cảm ngộ của ‘khóa Tù Thiên’ này lại hoàn chỉnh.
Cảm ngộ hoàn chỉnh!
Giá trị này lập tức tăng cao vô số lần.
Cảm ngộ không trọn vẹn, Vương Đằng không làm được cái gì, ít nhất tạm thời là như thế.
Nhưng nếu là cảm ngộ hoàn chỉnh, sẽ không giống, tính thao tác lập tức tăng lên, không chừng có thể phát huy tác dụng không ngờ tới.
“Có thể lấy được thuộc tính hoàn chỉnh, có lẽ có quan hệ với xiềng xích bị hủy.” Vương Đằng nhìn mấy khóa Tù Thiên bị chặt đứa kia, ánh mắt lóe ra, trong lòng âm thầm suy đoán.
Sau đó hắn lại hít sâu mấy hơi, để cho bản thân dần dần bình tĩnh trở lại, tiếp theo lại nhìn về phía tòa tháp cổ kia.
Xiềng xích bất phàm như thế, tòa tháp cổ kia ắt hẳn cũng không phải vật tầm thường.
Nhưng mà dưới ‘đôi mắt Chân Thị’ của hắn, tòa tháp cổ kia cũng nở rộ ra quang mang cực kỳ chói mắt, có vẻ phá lệ thần dị, không thể tra xét.
May mắn quang mang của tháp cổ tuy rằng chói mắt, nhưng có vẻ có chút nhu hòa, vẫn chưa tổn thương đến đôi mắt của hắn.
Còn có cự quy kia, cũng như thế.
Trong cơ thể của nó có quang mang nguyên lực cực kỳ bàng bạc, nhưng cực kỳ nội liễm, mà bên ngoài quang mang nguyên lực, có từng đường thần văn giống như xiềng xích pháp tắc đan vào nhau, càng khiến cho người ta không cách nào thấy rõ cảnh giới và thực lực của nó.
“Cự quy này chẳng lẽ là tồn tại cấp Thần?” Vương Đằng hít một hơi thật sâu, nội tâm cảm thấy chấn động.
“Vương Đằng, ta tìm được rồi.” Viên Cổn Cổn đột nhiên hét lên.
“Nói!” Sắc mặt Vương Đằng hơi ngưng đọng, không có bất kì vô nghĩa nào, trong miệng trực tiếp phun ra một chữ.
“Ặc... được!” Viên Cổn Cổn cũng bị sự trực tiếp của Vương Đằng làm cho sửng sốt một chút, lập tức nói: “Cự quy kia tên là Trọng Nhạc nuốt linh quy, là một cự thú Tinh Không viễn cổ cực kỳ khủng bố, huyết mạch cao quý, thiên phú lớn mạnh, thân có sẵn hai loại thuộc tính hệ Thổ, hệ Thủy, hơn nữa sức mạnh cực kỳ khủng bố, được gọi là trấn áp mọi thứ.”
“Nói về huyết mạch, có thể không mạnh bằng Hư Vô Thôn Thú, nhưng mà thực lực của thể trưởng thành, tuyệt đối sẽ không kém quá nhiều.”
“Trọng Nhạc nuốt linh quy!” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, trong lòng có chút chấn động.
Không ngờ lại là một cự thú Tinh Không viễn cổ, hơn nữa thực lực không kém Hư Vô Thôn Thú bao nhiêu.
“Còn nữa không?”
“Ừm ừm ừm... hết rồi?” Viên Cổn Cổn nói.
“Cho nên ngươi chỉ tra được thông tin về Trọng Nhạc nuốt linh quy? Ngoài ra không thu hoạch được gì.” Vương Đằng đầu đầy vạch đen nói.
“Điều này thật sự không có, vực sâu đó và tòa tháp cổ kia ước chừng đều là tồn tại bí ẩn nhất của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, bên ngoài căn bản không tra ra được.” Viên Cổn Cổn bất đắc dĩ nói.