Trong người Vương Đằng chấn động mạnh, một lực Hắc Ám vô cùng khủng bố đột nhiên bùng nổ.
Hắn nghĩ cũng không nghĩ, lập tức điều động tất cả sức mạnh trong cơ thể, che giấu lực Hắc Ám đột nhiên bộc phát này.
Nguyên lực Ngũ hành!
Nguyên lực hệ Lôi!
Nguyên lực hệ Băng!
Nguyên lực hệ Độc!
Nguyên lực hệ Phong!
Thậm chí cả nguyên lực hệ Quang Minh!
Mấy loại nguyên lực bộc phát cùng lúc, muốn che giấu đi lực Hắc Ám đột nhiên xuất hiện trong cơ thể, nhất là nguyên lực hệ Quang Minh đã trực tiếp xuyên cơ thể ra ngoài, khiến khắp người hắn đều tắm trong khí tức Quang Minh.
Sau đó là các loại thủ đoạn ẩn giấu Vương Đằng nắm giữ…
Ám Ảnh công!
Niệm lực tinh thần!
Lực Âm Ảnh!
Lực không gian!
Cũng là tất cả bộc phát ra cùng lúc, che giấu khí tức Hắc Ám trên người hắn lại.
Cũng may lúc này hoàn toàn không có người để ý đến tình hình bên này của hắn, lực chú ý đều bị cái tay to như ngọc bên dưới kia thu hút.
Cộng thêm hắn vốn là dùng toàn lực vận chuyển trận pháp, cho dù sử dụng lượng lớn nguyên lực thì cũng không có ai nhận ra điều gì.
Huống hồ hắn chỉ là bộc phát nguyên lực hệ Quang Minh ra ngoài, sức mạnh khác vẫn chỉ là lưu chuyển trong cơ thể, dùng để che giấu lực Hắc Ám thôi.
Tất cả mọi thứ đều xảy ra trong chớp mắt.
Sự bộc phát của lực Hắc Ám kia cũng chỉ là trong phút chốc, rất nhanh đã bị Vương Đằng áp chế triệt để, dần dần yên tĩnh trở lại.
Cuối cùng đã ngủ đông trong người hắn, khiến thân thể của hắn xảy ra loại thay đổi kỳ lạ nào đó.
“Nguy hiểm quá!” Vương Đằng lập tức thở dài một hơi, chỉ cảm thấy sau lưng đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt hoàn toàn rồi.
Loại tình huống này đúng là rất hiếm khi xuất hiện.
Nhưng gần đây mấy bong bóng thuộc tính của hệ Hắc Ám có được đều quá biến thái, ngay cả hắn cũng hơi không khống chế được, rất dễ dàng bộc phát ra ngoài.
Nếu như là bình thường ở chỗ không người, thì cũng thôi đi.
Nhưng lần này lại cứ là ở trước mặt nhiều cường giả như vậy, thật sự khiến hắn vô cùng căng thẳng, chỉ sợ không cẩn thận mà bị phát hiện.
“Hắc Ám chi tâm!”
Nội tâm dần dần bình tĩnh lại, Vương Đằng nghĩ lại còn rùng mình nhìn xung quanh, thấy không có ai quan tâm chỗ hắn, trong lòng mới thở phào, sau đó lại nhìn về phía bong bóng thuộc tính vừa có được.
Một bong bóng thuộc tính thiên phú thể chất Hắc Ám!
Thuộc tính này hơi trâu bò!
Lúc này trong lòng Vương Đằng đã nảy sinh chút sáng tỏ, biết rốt cuộc ‘Hắc Ám chi tâm’ này là cái gì, nhưng chính vì thế nên trong lòng hắn mới chấn động như vậy.
Hắc Ám chi tâm!
Cái tên nói lên tất cả, chính là một loại thiên phú đặc biệt cực kỳ gần kề Hắc Ám, vô cùng hiếm có, cho dù là trong số loài Hắc Ám cũng là thứ hiếm hoi.
Có thể nói, có được loại thiên phú thể chất này chính là thiên tài trong số thiên tài của loài Hắc Ám.
Cho dù là Ma Thần kia cũng chưa chắc có thể có được loại thiên phú thể chất này.
Bởi vì loại thiên phú thể chất này chỉ có huyết mạch loài Hắc Ám thuần túy nhất mới có thể có.
Mà cho dù là những loài Hắc Ám máu thuần kia cũng rất khó có được lực huyết mạch thuần túy như vậy.
Điều này hơi trâu bò rồi!
Sắc mặt Vương Đằng từ từ trở nên quái dị, hắn là biến thành thiên tài tuyệt thế của loài Hắc Ám rồi sao? Cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
Mà sở dĩ lần này hắn có thể có được bong bóng thuộc tính này hoàn toàn may nhờ có… người khổng lồ Hắc Ám kia!
Đúng vậy, bong bóng thuộc tính này không phải có được trên người Ma Thần, mà là có được từ trên người người khổng lồ Hắc Ám mà Ma Thần triệu hoán ra kia.
Cho nên hắn mới biết cho dù là Ma Thần cũng chưa chắc đã có thiên phú ‘Hắc Ám chi tâm’ này.
Còn người khổng lồ Hắc Ám kia thì khác, nó là sinh vật Hắc Ám thuần túy nhất, được sinh ra từ trong Hắc Ám, vô cùng kỳ dị.
Thực ra, cho dù bây giờ Vương Đằng có được cảm ngộ liên quan của tế đàn Hắc Ám và hiến tế Hắc Ám, thì cũng vẫn không thể biết được rốt cuộc người khổng lồ Hắc Ám này là một loại tồn tại thế nào.
‘Hắc Ám chi tâm’: 6600/100000 (nhất giai)
Cuối cùng Vương Đằng lại nhìn giao diện thuộc tính, phát hiện thiên phú ‘Hắc Ám chi tâm’ này bây giờ chỉ là nhất giai, phía sau vẫn còn không gian thăng cấp.
Nhưng lúc thấy giá trị thuộc tính 100000 điểm kia, Vương Đằng hơi tuyệt vọng rồi.
Thuộc tính này thăng cấp khó quá rồi!
Mới chỉ là nhất giai đã cần 100000 điểm giá trị thuộc tính, đúng là giống như ‘thể Không Gian’.
Không lẽ thiên phú ‘Hắc Ám chi tâm’ này có thể sánh ngang với ‘thể Không Gian’ sao?
Bây giờ Vương Đằng cũng biết cái tính xấu của hệ thống rồi, tóm lại cái khác đều không cần xem, trực tiếp nhìn thuộc tính là được rồi.
Thuộc tính gần giống nhau về cơ bản cấp bậc cũng gần giống nhau.
“Xem ra mình vẫn là đánh giá thấp thiên phú Hắc Ám chi tâm này rồi.” Vương Đằng hít sâu, hơi líu lưỡi.
Có thể sánh ngang với thiên phú ‘thể Không Gian’, đúng là không phải thiên phú tầm thường có thể so sánh, quả thật muốn nghịch thiên rồi.
Cho đến tận bây giờ, trong số thiên phú Vương Đằng có được chỉ có thiên phú ‘Ngũ Hành Thần Táng’, ‘Thời Gian’ v.v là có thể so sánh với thiên phú ‘thể Không Gian’.
Đương nhiên, thiên phú ‘Thời Gian’ theo một trình độ nào đó thì vẫn là cao hơn chút.
“Phù!” Vương Đằng chậm rãi nhả ra một hơi khí đục, không nghĩ nhiều nữa, nhưng ánh mắt lại không khỏi đặt lên người người khổng lồ Hắc Ám kia, hy vọng nó có thể rơi thêm chút thuộc tính thiên phúc ‘Hắc Ám chi tâm’ nữa.
Vẫn còn lại không ít bong bóng thuộc tính, đều là vật chất bất hủ, hoặc là thuộc tính căn nguyên, cũng vô cùng quý giá, dù sao cũng đều là rơi ra từ cường giả. Nhưng Vương Đằng không có thời gian dư thừa để kiểm kê, chỉ có thể tạm thời dành dụm lại, đợi sau này rồi từ từ hấp thụ.
Tất cả những điều này nói ra thì dài, trên thực tế chẳng qua chỉ là thời gian mấy hơi thở, chắc không có ai ngờ tới Vương Đằng lại to gan như vậy.