Vậy mà nhân lúc trong nháy mắt cái tay to kia bị trấn áp, đã lén lút nhặt bong bóng thuộc tính.
“Khóa Tù Thiên!”
Một tiếng thở dài nhẹ nhẹ truyền ra từ bên dưới vực sâu giống như đang cảm thán.
“Chính là khóa Tù Thiên này đã nhốt ta nhiều năm như vậy.”
“Đáng tiếc, bây giờ người thao túng ngươi đã không được rồi.”
Uỳnh!
Lời vừa dứt, trên cái tay to kia đột nhiên bùng ra ánh sáng đen chói lóa, sau đó chợt nắm lại, giữ chặt lấy xiềng xích trên tay, kéo về phía trên.
Rào rào rào!
Tiếng xiềng xích chấn động không ngừng vang vọng trong hư không, vực sâu sụp đổ càng trở nên nhanh chóng hơn, từng vết nứt đang lan rộng ra khắp bốn phương tám hướng.
Tất cả mọi người ngạc nhiên, nội tâm vô cùng sợ hãi nhìn về phía cái tay to khủng bố kia.
“Sắp không trấn áp được rồi!” Sắc mặt Vương Đằng hơi thay đổi.
“Rùa của ta, các ngươi có được không vậy, không được ông rùa ta bỏ chạy đây.” Cự Quy nhìn cảnh tượng kinh người bên dưới, không khỏi hét lớn.
“Câm miệng!”
Trong tháp cổ truyền ra tiếng quát giận.
Ầm ầm!
Ngay sau đó, ánh sáng chói lóa bùng ra từ trên tháp cổ, lan ra men theo khóa Tù Thiên, kích hoạt từng phù văn kỳ lạ bên trên.
“Vô dụng thôi!”
Một tiếng nói nhỏ truyền ra từ dưới vực sâu, cái tay to kia vẫn vươn lên trên.
Ken két!
Tiếng vang khiến người ta chua răng vang vọng xung quanh, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi, giống như đã dự cảm được điều gì, nhìn về phía từng sợi dây xích kia.
Bùm!
Đột nhiên, một tiếng đứt gãy vô cùng rõ ràng truyền ra, vang vọng giữa trời đất.
“Không ổn, khóa Tù Thiên đứt rồi!” Vương Đằng trợn to mắt, đồng tử co lại.
Bùm bùm bùm…
Suy nghĩ này vừa nhảy ra, tiếng đứt gãy truyền tới liên tiếp, từng xiềng xích bên dưới đều đứt ra, rơi khỏi cái tay to kia.
“Những xiềng xích kia… đứt rồi?!!!” Mọi người nhìn cảnh bên dưới này, tất cả đều rơi vào trong tình trạng tuyệt vọng.
Người sáng suốt đều nhìn ra được, xiềng xích đó chính là dùng để trói buộc sự tồn tại khủng bố dưới vực sâu kia, bây giờ ngay cả xiềng xích này cũng không nhốt được, hậu quả có thể tưởng tượng được.
“Đứt!”
Đúng lúc này, một tiếng quát khẽ truyền ra từ dưới vực sâu, từng xiềng xích đứt theo tiếng nói, bung ra trong hư không, rũ xuống… khiến lòng người hoảng sợ!
Cảnh tượng này quá khủng bố và kinh hoàng.
Xiềng xích đứt gãy, sự tồn tại dưới vực sâu chắc chắn sắp xuất thế rồi.
Tâm trạng Vương Đằng đều rung động, nội tâm đã lạnh băng.
Chỉ là một cái tay thôi đã đáng sợ như vậy.
Chủ nhân của cái tay này chắc chắn vô cùng khủng bố, sự tồn tại của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp sợ là sắp không chống đỡ được rồi.
“Vương Đằng!”
Đột nhiên, một tiếng quát vang lên trong đầu Vương Đằng.
“Rofort!” Trong lòng Vương Đằng khẽ động, sửng sốt nhìn về phía Rofort ở phía xa.
“Đi, ngươi nhất định phải rời khỏi nơi này, tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp sợ là sắp không chống đỡ được nữa rồi.” Tiếng nói nghiêm trọng của Rofort vang vọng trong đầu của Vương Đằng.
“Đi? Đi thế nào?” Vẻ mặt Vương Đằng đầy nghi ngờ.
Đã đến lúc này, tất nhiên hắn sẽ không ngốc nghếch bày tỏ bản thân nhất định phải ở lại.
Điều nên làm, hắn đều làm rồi.
Hắn chỉ là một võ giả cấp Vũ Trụ thôi, đối mặt với sự tồn tại khủng bố kia thật sự là rất bất lực, ở lại cũng chỉ là chịu chết thôi, hắn không cổ hủ như vậy.
“Ta có cách đưa ngươi rời đi, đợi lát đừng phản kháng.” Rofort nói.
“Được.” Vương Đằng lập tức gật đầu, không hề do dự.
Ngay sau đó, thân hình Rofort chợt lóe, đã đến bên cạnh Vương Đằng, sau đó một loại sức mạnh trong người bùng lên, quét xung quanh người hắn.
Đó là lực không gian!
Một lực không gian dồi dào bao phủ xung quanh, khiến không gian hỗn loạn không chịu nổi ở xung quanh xuất hiện chút dao động.
Phải biết không gian bây giờ đang rối loạn, hơn nữa lại là ở trong một không gian khác, muốn sử dụng lực không gian chắc chắn khó càng thêm khó.
Nhưng trong người Rofort lại có lực không gian vô cùng mạnh mẽ lan ra ngoài, khiến người ta hơi khó tin.
“Đây!”
Vương Đằng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
“Vương Đằng, Rofort này khá nghịch thiên nha, bình thường chỉ có tồn tại cấp Bất Hủ chuyên môn tu luyện đạo không gian mới có thể kích phát ra lực không gian mạnh mẽ như vậy nhỉ?” Viên Cổn Cổn kinh ngạc hỏi.
Vương Đằng lặng lẽ gật đầu, ánh mắt sửng sốt.
Đúng như Viên Cổn Cổn nói, cấp Bất Hủ tôn giả đã có thể tiếp xúc đạo không gian, đồng thời ảnh hưởng tới không gian, nhưng chỉ có một số cường giả chuyên môn tu luyện đạo không gian mới có thể phát huy lực không gian tới mức độ này, có thể sánh ngang với người thiên phú không gian.
Mà loại cường giả này bình thường đều được gọi là Không Gian tôn giả!
Sự tồn tại có thể được gọi là Không Gian tôn giả đều là cường giả trong trong số cường giả cấp Bất Hủ tôn giả, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Lẽ nào Rofort trước mặt này chính là một Không Gian tôn giả?
Trong lòng Vương Đằng không khỏi suy đoán, hắn nghĩ đến xếp hạng của Rofort trên bảng xếp hạng cấp Bất Hủ tôn giả, có lẽ Rofort là một Không Gian tôn giả thật, nếu không đâu thể có xếp hạng cao như vậy.
Ầm ầm ầm!
Không gian trước mắt bắt đầu chấn động kịch liệt, ấn đường của Rofort đột nhiên tỏa ra ánh sáng chói lóa, bên trên hiện ra một ấn ký vô cùng kỳ lạ.
“Ấn ký không gian!!!” Vương Đằng lập tức sững sờ.
Ấn ký không gian!
Là một người thiên phú không gian, không ai quen thuộc thứ này hơn Vương Đằng.
Nhìn ấn ký không gian hiện ra ở ấn đường của Rofort, suy đoán lúc trước của Vương Đằng nháy mắt đã bị phá vỡ rồi.
Rofort không phải Không Gian tôn giả!
Mà là có người để lại một ấn ký không gian trong người hắn, có thể sử dụng bất cứ lúc nào.
Ầm!
Ấn ký không gian hiện ra, một lực không gian vô cùng to lớn quét ra, ánh sáng chỗ ấn đường của Rofort thì càng ngày càng mạnh.
Động tĩnh như vậy không thể nghi ngờ nháy mắt đã dẫn tới sự chú ý của người xung quanh, mọi người nhao nhao nhìn qua, sau đó sắc mặt mỗi người một khác.
Giống như một mồi lửa hoàn toàn kíp nổ cảm xúc tuyệt vọng bất an trong lòng mọi người.
Không có cơ hội rồi sao?