(4)
Vừa nãy vì cái tay to như ngọc kia xuất hiện khiến đại chiến dừng lại, nhưng bây giờ tình hình bên Vương Đằng lại khiến chiến tranh cháy lên lần nữa.
Tiếng nổ vang vọng trong hư không, không ngừng có dư ba nguyên lực khuếch tán ra, vô cùng khủng bố.
Vương Đằng khẽ thở phào, cũng may có mấy binh khí cấp Thần này ngăn cản, nếu không hậu quả thật sự không dám nghĩ.
Cho dù là Ma Thần, hay là người khổng lồ Hắc Ám, đều không dễ dàng ngăn cản như vậy.
“Một thiên tài tuyệt đỉnh của Nhân tộc sao?”
“Rất lâu rồi ta không thấy thiên tài xuất chúng như vậy đấy!”
“Trong năm tháng ta ngủ say, Nhân tộc phát triển rất nhanh sao?”
“Thú vị!”
Thế nhưng lúc này, dưới vực sâu lại truyền tới tiếng nói khiến trong lòng mọi người phát lạnh.
Trong lòng Vương Đằng chìm xuống, lập tức cảm thấy da đầu nổ tung, cả người sởn hết gai ốc, hắn vô thức nhìn về phía dưới vực sâu kia.
Mặc dù không nhìn thấy gì cả!
Nhưng không biết tại sao hắn luôn cảm thấy có một đôi mắt vô cùng khủng bố như đang nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt cảm thấy hứng thú.
Giống như một cự thú khủng bố đang nhìn chằm chằm con mồi của nó.
Vậy mà sự tồn tại dưới vực sâu kia lại nảy sinh hứng thú với hắn!!?
“Chết tiệt!”
Sắc mặt Vương Đằng đen xì, thậm chí sau lưng còn không tự chủ được mà đổ mồ hôi lạnh, hoàn toàn không chịu sự khống chế của hắn.
Khủng bố quá rồi!
Một tồn tại Hắc Ám không biết cấp bậc gì cứ nhìn chằm chằm hắn như vậy.
ĐCM xuất sắc quá là lỗi của hắn sao?
Thế giới này thật sự nguy hiểm quá rồi, ngay cả xuất sắc cũng không được cho phép, còn để người ta sống không?
Sắc mặt Rofort cũng thay đổi, cảm thấy không ổn, lúc này hắn mới nhận ra làm người hộ đạo của Vương Đằng, rốt cuộc bẫy cha cỡ nào.
Đây hoàn toàn vượt quá phạm trù năng lực của hắn rồi!
Ai có thể ngờ được võ giả cấp Vũ Trụ nhỏ bé như Vương Đằng lại có thể dẫn tới sự chú ý của tồn tại khủng bố cỡ đó.
Cũng không còn ai rồi!
“Mở!”
Hắn không kịp nghĩ nhiều, chợt giơ tay phải ra, ngón trỏ và ngón giữa khép lại, nháy mắt chỉ vào chỗ ấn đường, trong miệng đột nhiên truyền ra một tiếng quát.
Uỳnh!
Ấn ký không gian ở chỗ ấn đường kia nháy mắt đã bộc phát ra ánh sáng chói lóa, một lưu quang màu trắng bạc giống như bóng kiếm nháy mắt bắn ra từ bên trong.
Vết nứt không gian đã rách ra một lỗ hổng trước mặt kia giống như bị chém một kiếm, nháy mắt bị xé rách, bỗng chốc mở rộng ra cỡ thân thể một người trưởng thành.
“Đi!” Vẻ mặt Rofort nôn nóng, lập tức bắt lấy Vương Đằng, xông vào vết nứt không gian kia.
“Ồ?”
“Thủ đoạn không gian của một cấp Chân Thần Nhân tộc để lại!”
Dưới vực sâu truyền tới tiếng nói ngạc nhiên, giống như cảm thấy cảnh này rất thú vị, giọng nói của nó vẫn không nhanh không chậm, giống như không hề lo lắng Vương Đằng và Rofort sẽ chạy mất.
Nghe thấy giọng điệu bình thản này, trong lòng hai người Vương Đằng và Rofort không khỏi hồi hộp, có loại dự cảm không lành.
Ngay sau đó, tình huống bất ngờ quả nhiên vẫn xuất hiện rồi.
Uỳnh!
Một sức mạnh vô hình cuốn tới, nháy mắt đã bao bọc lấy hai người.
Thân thể của hai người cưỡng chế đình trệ ở lưng chừng không, nhìn cửa vào thoát thân ở ngay trước mắt lại hoàn toàn không thể tiến thêm.
Loại cảm giác này không nghi ngờ gì khiến người ta vô cùng điên cuồng và… tuyệt vọng!
Sắc mặt Rofort thay đổi, lực không gian trong cơ thể tuôn ra điên cuồng, muốn thoát khỏi sự giam cầm của đối phương.
Ầm! Ầm! Ầm…
Tiếng nổ vang vọng không ngừng, không gian trước mặt lại không hề có chút gợn sóng nào, vững chắc như một bức tường sắt kiên cố.
“Vô dụng thôi.”
Sự tồn tại dưới vực sâu khẽ nói, ẩn giấu ý cười.
“Sao các ngươi có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta được.”
Lời nói tràn đầy chế nhạo kia khiến sắc mặt Vương Đằng và Rofort không khỏi trở nên khó coi.
“Sao lại như vậy?”
“Sự tồn tại khủng bố dưới vực sâu kia sắp ra ngoài rồi sao?”
Thấy cảnh này, sắc mặt mọi người trắng bệch, tất cả đều rơi vào trong tuyệt vọng.
Ngay cả Xích Yêu tôn giả cũng bị giam cầm, không thể dẫn Vương Đằng đi, có thể thấy sức mạnh của đối phương đã có thể can thiệp vào bên ngoài rồi.
Những người như bọn họ còn có thể rời đi sao?
Rất nhiều người hoàn toàn không dám nghĩ tiếp nữa, nếu như tồn tại dưới vực sâu kia hoàn toàn xuất thế, cho dù là cường giả của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp mở ra một không gian, chắc bọn họ cũng không thể rời đi.
Vương Đằng và Rofort chính là vết xe đổ của bọn họ!
“Trấn!”
Sự tồn tại trong tháp cổ không chịu ngồi yên chờ chết, lại truyền ra tiếng quát.
Từng vầng sáng bộc phát ra ánh sáng chói mắt, ý đồ muốn ngăn cản sự tồn tại khủng bố dưới vực sâu kia.
Rào rào rào!
Khóa Tù Thiên đang khôi phục, phù văn trên xiềng xích nhúc nhích, ánh sáng rực rỡ, tăng nhanh tốc độ khôi phục này, vô số thần quang bộc phát, tỏa ra thần lực đáng sợ.
“Hử?”
Sự tồn tại dưới vực sâu hơi kinh ngạc, nhưng bàn tay như ngọc kia nháy mắt đã bộc phát, bên trên có rất nhiều hoa văn màu tím tối vô cùng phức tạp bắt đầu lan ra, nháy mắt đã rải khắp cả bàn tay, khiến bàn tay như ngọc kia có thêm một cảm giác yêu dị.
Uỳnh!
Sau đó tốc độ phóng to của bàn tay kia nháy mắt tăng nhanh, dùng một loại tốc độ điên cuồng thăm dò về phía hư không.
“Không chơi với các ngươi nữa, tất cả đều nên kết thúc rồi!”
Uỳnh!
Trong phút chốc, bàn tay như ngọc kia đã che khuất bầu trời, vươn ra khỏi vực sâu, cuối cùng không thể ngăn cản, xiềng xích của khóa Tù Thiên bị nó giãy thoát ra toàn bộ.
Lúc này, bàn tay kia đã thoát ra khỏi lồng giam!
Ầm ầm!
Trời đất chấn động, vực sâu hoàn toàn sụp đổ, vô số loạn lưu cuốn ngược, vùng không gian này đã đến bên bờ sụp đổ rồi.
Rắc rắc rắc…
Từng tiếng không chịu nổi gánh nặng vang lên xung quanh khiến người ta ngạc nhiên run sợ.
Bùm! Bùm! Bùm…
Ngay sau đó, Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận nứt ra đầu tiên, từng trận pháp tinh thần kia trực tiếp nổ tung, biến thành vô số cát bụi trong hư không, bay ra xa.
“Phụt!”
“Phụt!”
“Phụt!”
…