So với xuất thân, người mới vừa thăng lên cấp Thánh như hắn đâu so được với những Phù văn sư đã thăng cấp Thánh nhiều năm kia.
Nhưng bây giờ một đòn này lại khác, hắn là vì chạy trốn, trong lòng ít nhiều cũng có chút áy náy, cho nên mới cắn răng lấy ra chia cho những Phù văn sư cấp Thánh kia.
Lực không gian xung quanh dao động, đan dược nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Phù văn sư cấp Thánh trên trận pháp tinh thần.
Bọn họ hơi sửng sốt, lập tức nhìn về phía Vương Đằng, trên mặt đều hiện ra vẻ kinh ngạc.
“Đây là đan dược ta luyện chế, mong các Thánh giả giúp sức cho ta.” Tiếng nói của Vương Đằng vang lên trong đầu bọn họ.
Những Phù văn sư cấp Thánh kia vốn còn hơi hờn giận, bây giờ nghe vậy thì khẽ gật đầu, nhận lấy đan dược, nuốt vào trong bụng.
Bỗng chốc, trong mắt bọn họ lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đan dược này…
Vừa nuốt đan dược kia vào trong bụng, bọn họ đã cảm thấy nguyên lực và tinh thần lực của bản thân nháy mắt đã được bổ sung, tốc độ rất nhanh, hiệu quả rất thần kỳ.
Những Phù văn sư cấp Thánh này lập tức ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Đan dược Vương Đằng Thánh giả này luyện chế, dược lực hàm chứa chắc chắn vượt qua đan dược bình thường rất nhiều lần.
Ít nhất đan dược bọn họ mua từ chỗ Luyện đan sư cấp Thánh cũng không có hiệu quả như vậy.
Nhưng mà lúc này cũng không phải lúc nghĩ những điều này, bọn họ lập tức nhắm mắt hấp thụ dược lực đan dược, sau đó phối hợp vận chuyển trận pháp với Vương Đằng.
Ầm ầm!
Bóng kiếm đã đạt đến nghìn trượng kia càng ngày càng lộng lẫy sáng rực, tung hoành hư không, toát ra uy thế đáng sợ.
Sắc mặt Ma Thần hơi thay đổi, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm Vương Đằng, đại kích màu đen trong tay tỏa ra dao động mãnh liệt.
“Chém!”
Trong phút chốc, Vương Đằng đã ngưng tụ xong bóng kiếm, ánh mắt cũng rét lạnh, chỉ về phía Ma Thần ở phía xa kia.
Không phải là Ma Thần thôi à, ai sợ ai chứ!
Cùng lắm chính là một cái mạng, làm là được rồi.
Uỳnh!
Tiếng quát tràn đầy sát ý kia của Vương Đằng truyền khắp hư không, bóng kiếm năm màu dài nghìn trượng nháy mắt đã chém ra, chĩa thẳng vào Ma Thần.
Đám loài Hắc Ám Thí Huyết Ma Tôn bỗng nhiên tím mặt, lại lùi ra xa, chỉ sợ tai bay vạ gió.
Ma Thần đại nhân không sợ bóng kiếm này, nhưng bọn nó không đỡ được.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh truyền ra từ trong miệng Ma Thần, ánh sáng đen trong mắt nó hừng hực, một tay vung ra, địa kích màu đen trong tay nháy mắt bộc phát ra ánh sáng đen chói mắt.
Ầm ầm!
Một ánh kích nhanh chóng ngưng tụ ra, đón lấy bóng kiếm năm màu dài nghìn trượng kia.
Ngay sau đó, hai cái đã va chạm vào nhau trong hư không, bùng lên tiếng nổ khủng bố.
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Dư ba nguyên lực dồi dào quét ngược ra bốn phương tám hướng, chấn động mọi thứ xung quanh, khiến hư không vốn hỗn loạn không chịu nổi càng thêm mục nát hơn.
Sắc mặt rất nhiều võ giả hơi thay đổi, tay vung lên che chắn dư ba nguyên lực khủng bố xung kích tới kia.
Đoàng!
Cuối cùng, công kích của hai cái nổ tung trong hư không, cho dù là ánh kích màu đen kia, hay là bóng kiếm năm màu nghìn trượng Vương Đằng kích phát trận pháp chém ra, đều tan vỡ, chôn vùi lẫn nhau.
Nhưng cuối cùng vẫn là có một bên chiếm ưu thế, xung kích về phía bên còn lại.
Uỳnh!
Sắc mặt Ma Thần không tốt lắm, thân hình chợt lóe lên, vậy mà lùi mạnh về phía sau né trbóng bóng kiếm vỡ vụn quét tới kia.
“Cái gì?” Đám loài Hắc Ám Thí Huyết Ma Tôn trợn to mắt, hoàn toàn không dám tin vào cảnh này.
Ma Thần đại nhân lại rơi vào thế yếu?
Đối mặt với sự công kích của một võ giả cấp Vũ Trụ, Ma Thần đại nhân lại rơi vào thế yếu, điều này khó tin quá rồi.
Nếu như nói lần đầu tiên Vương Đằng giao chiến với Ma Thần, Ma Thần có mưu kế khác, vừa hay mượn công kích của Vương Đằng để ẩn giấu bản thân, chứ không phải rơi vào thế yếu thật.
Vậy thì lần này là hoàn toàn khác rồi.
Đây là rơi vào thế yếu chân chính!
Hai người giao chiến chính diện, hoàn toàn không để lại chút đường sống nào.
Dưới tình huống như vậy, Ma Thần đại nhân vẫn rơi vào thế yếu, thật sự khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Mà sau khi Ma Thần lùi lại, lực không gian trói buộc xung quanh Vương Đằng nháy mắt đã sụp đổ.
Ầm!
Không có lực giam cầm kia lực không gian trong người Rofort lập tức xé hư không trước mặt ra một lỗ hổng, đồng thời đang chậm rãi mở rộng nó.
“Ai cũng đừng hòng rời đi!”
Tiếng nói lạnh băng của Ma Thần truyền tới, nó lại từ phía xa giết tới, đại kích màu đen trong tay bộc phát ra từng ánh kích màu đen, chém về phía Vương Đằng.
Sắc mặt Vương Đằng hơi thay đổi, muốn khống chế trận pháp chống đỡ.
Thế nhưng…
Uỳnh!
Còn chưa đợi hắn có động tác, một lưu quang từ phía xa xông thẳng tới, ngăn chặn sự công kích của Ma Thần.
“Trấn Hồn chung!” Vương Đằng hơi sửng sốt, lập tức thấy rõ dáng vẻ thật của lưu quang kia, rõ ràng chính là Trấn Hồn chung.
Không ngờ Trấn Hồn chung lại giúp hắn ngăn cản công kích!
Hắn vô thích nhìn về phía tháp cổ kia, đây chắc chắn là có người của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp ra tay.
Keng!
Sau khi Trấn Hồn chung đập vỡ ánh kích của Ma Thần, thì trực tiếp biến thành một lưu quang xông thẳng về phía Ma Thần, kéo ra ánh sáng nguyên lực dài dằng dặc giống như một lưu tinh.
Sắc mặt Ma Thần hơi khó coi, không thể không dùng toàn lực ứng phó với Trấn Hồn chung, nó đã bị tiêu hao nghiêm trọng từ lâu, cho dù chỉ là một thần khí cấp Thần cũng đủ khiến nó sứt đầu mẻ trán rồi.
Uỳnh!
Một kích đâm ra, nguyên lực tinh thần Hắc Ám khủng bố bùng lên theo, va chạm với Trấn Hồn chung.
Grào!
Người khổng lồ Hắc Ám ở bên khác lại bắt đầu cử động, vung mạnh hai quyền, đập về phía Đại Ngũ Hành Thần Kiếm đại trận của Vương Đằng.
“Địt con mẹ mày!” Đồng tử Vương Đằng co lại, lập tức văng tục.
Ầm! Ầm! Ầm…
Cũng may mấy binh khí cấp Thần khác đánh tới, va chạm với nắm đấm của người khổng lồ Hắc Ám, khiến nó không đánh được lên trận pháp.
Đại chiến vừa chạm là nổ!