Khoá Tù Thiên chấn động, phía trên tản ra ánh sáng vô tận, từng phù văn nhúc nhích phía dưới, làm xiềng xích đứt gãy nhanh chóng khôi phục.
Tiếp đó, một màn làm cho người ta kinh ngạc xuất hiện.
Ầm!
Toà cổ tháp phóng lên tận trời, không ngừng phóng đại trong hư không, trong nháy mắt vượt qua bàn tay lớn phủ kín đường vân màu tím sẫm như ngọc.
Áp lực vô biên đổ xuống, tất cả loài Hắc Ám đều bị trấn áp, không thể động đậy.
Từng sợi xiềng xích nối liền phía trên cổ tháp lan ra hư không, điên cuồng bay múa, không ngừng truyền ra âm thanh sột soạt.
“Rùa của ta, đây là đang dồn ép đám lão già kia sao!”
Cự quy ngửa đầu nhìn toà cổ tháp phóng đại trong hư không, không khỏi líu lưỡi không thôi, đôi mắt ti hí trợn tròn.
“Tháp Trấn Uyên!” Mắt Vương Đằng sáng lên: “Thì ra toà cổ tháp tên là tháp Trấn Uyên này là chuyên môn dùng để trấn áp vực sâu sao?”
“Hừ!”
Đột nhiên, hừ lạnh một tiếng từ dưới vực sâu truyền ra, tựa như cảm giác được trên cổ tháp truyền đến lực trấn phong khủng bố, trong âm thanh cũng hiếm khi xuất hiện vẻ nghiêm trọng.
Ầm ầm!
Bàn tay lớn như ngọc phủ kín đường vân màu tím sẫm đột ngột nâng lên, nắm dưới đáy cổ tháp.
Ầm!
Cổ tháp chấn động, bị giữ giữa không trung, cũng không thể rơi xuống nữa.
“Trấn!”
Trong cổ tháp lần nữa truyền ra tiếng quát lớn, một tiếng lại một tiếng, tạo thành tiếng vọng, quanh quẩn trong hư không.
Vù vù vù...
Trong phút chốc, cổ tháp phát sáng, lực trấn phong bộc phát, khoá Tù Thiên sột soạt rung động, trói buộc tới bàn tay lớn kia.
“Châu chấu đá xe!”
Một tiếng nói thầm truyền đến, trên bàn tay truyền ra lực lượng chống trời, giống như có thể nâng lên toàn bộ hư không, mạnh mẽ chặn lại toà cổ tháp kia.
Nhưng ngay lúc này, tình huống khiến người khác không tưởng tượng được xuất hiện.
“Tháp Trấn Uyên! Phá giới!”
Theo tiếng quát lớn vang dội ra.
Trên đỉnh cổ tháp, ánh sáng rực rỡ đến cực hạn bỗng bộc phát, bắn vào trong hư không.
Ầm!
Hư không bị phá ra, vết nứt không gian hiện ra, ánh sáng đỉnh cổ tháp bắn ra tạo thành một con đường ánh sáng rực rỡ, liên tục kéo dài đến trong hư không, nhìn không thấy phần cuối.
“Đi! Đi mau!”
“Tất cả mọi người mau vào hành lang, rời khỏi nơi đây!”
Từng tiếng quát lớn lập tức từ trong miệng nguyên lão Đan Trần truyền ra, tiến vào trong tai mỗi người, làm cho người khác toàn thân chấn động.
“Hành lang không gian xuất hiện!”
“Có thể rời đi!”
“Đi mau!”
Mặt mọi người lộ vẻ mừng rỡ, lập tức phản ứng lại, từng người đột ngột xông ra, nhanh chóng lao ra con đường ánh sáng lan ra trong không gian.
“Thì ra mục đích của các ngươi là điều này.”
Âm thanh truyền đến dưới vực sâu bỗng nhiên trở nên cực kỳ lạnh băng.
“Muốn đi, có dễ như vậy sao?”
Ầm ầm!
Âm thanh thốt ra, dưới vực sâu lần nữa truyền đến tiếng ầm vang đáng sợ, vực sâu vốn đã sụp đổ hơn phân nửa càng rơi vào một mảnh hỗn loạn, dòng chảy loạn vô tận cuốn ngược, giống như thời gian và không gian đều hỗn loạn.
Sau đó một bàn tay lớn khác vậy mà từ phía dưới vươn ra, cũng to lớn vô cùng, che khuất bầu trời.
Chỉ vươn ra hai bàn tay lớn, vực sâu cũng đã chống đỡ không nổi, đủ loại lực lượng hiển lên, hỗn loạn không chịu nổi, cảnh tượng khủng khiếp làm người ta kinh ngạc.
Lực giam cầm vô cùng mạnh mẽ xuất hiện lần nữa, ngưng trệ một mảnh hư không này, khiến đám người Nhân tộc không thể tiến vào hành lang con đường ánh sáng.
Vẻ mặt tất cả mọi người đều khó coi, điên cuồng điều động nguyên lực trong cơ thể, muốn phá bỏ lực giam cầm này.
Đáng tiếc hai bên chênh lệch quá lớn, căn bản không phá nổi.
Ầm!
Lúc này, trong vết nứt không gian chém ra từ ấn ký không gian chỗ ấn đường Rofort vừa rồi đột nhiên truyền đến một trận tiếng ầm vang.
Vẻ mặt Rofort chợt lay động, nắm đấm không khỏi nắm chặt.
Ngay sau đó, một ngọn lửa màu tím đỏ quét ra, tràn ngập toàn bộ hư không, làm cho nơi đây hóa thành một vùng biển lửa ngập trời.
Ầm!
Nhiệt độ cao cực nóng cuốn khắp bốn phương tám hướng, dường như muốn đốt sạch mọi thứ.
Một lực lượng khác can dự vào chiến trường!!!
“Lửa?!”
“Đây là lực lượng của ai?”
Mọi người bị một màn bất thình lình làm sợ ngây người, vẻ mặt rung động, không nhịn được hét lên kinh ngạc.
“Tử Diễm đại nhân!” Trong mắt Rofort lóe lên tinh quang, vẻ nghiêm trọng vô cùng trên mặt rốt cuộc lộ ra một tia sợ hãi lẫn vui mừng.
“Tử Diễm Chân Thần?!”
Trong lòng Vương Đằng hơi chấn động, chẳng lẽ đây chính là thời cơ Rofort đang đợi?
Hắn đã sớm biết Tử Diễm Chân Thần sẽ ra tay?
Nhưng điều này sao có thể?
Tử Diễm Chân Thần hẳn cách nơi đây vô cùng xa, cho dù là cấp Chân Thần, cũng chưa chắc có thể can dự vào chuyện nơi này.
Hơn nữa cho dù can dự, ước chừng cũng phải bỏ ra cái giá rất lớn.
Loại đãi ngộ này, thật sự không phải người bình thường có thể có.
“Đây là lực lượng cấp Chân Thần!” Ánh mắt mấy người Thiên Viêm tôn giả lấp lóe, lập tức đã nhận ra điều gì đó.
“Cấp Chân Thần! Chẳng lẽ chi viện của Nhân tộc đến?” Mọi người mừng rỡ không thôi.
“Không, chỉ có hơi thở của một cấp Chân Thần.” Thanh Mộc tôn giả lắc đầu thở dài nói: “Hơn nữa cũng không phải là chân thân giáng lâm!”
Rất nhiều người thất vọng, trong lòng thở dài thật sâu.
Một cấp Chân Thần, dường như hoàn toàn không thể thay đổi gì.
Hơn nữa cho dù là cấp Chân Thần, nếu không phải chân thân giáng lâm, dưới tình huống này, tác dụng cũng cực kỳ nhỏ bé, không thể thay đổi chiến cuộc.
“Một tên cấp Chân Thần của Nhân tộc!”
Âm thanh dưới vực sâu càng lúc càng lạnh băng và hờ hững, giống như cảm thấy nhận phải khiêu khích.
Một tay khác của nó hoàn toàn vươn ra, hung hăng ép tới ngọn lửa màu tím đỏ tràn ngập hư không.
Đùng!
Bàn tay lớn đè xuống, hư không phát ra tiếng nổ đùng đoàng, không ngừng có vết nứt hiện ra, mà biển lửa màu tím đỏ cũng kịch liệt chấn động cuồn cuộn.
Ầm!
Ngọn lửa màu tím đỏ điên cuồng cuốn ngược, ngưng tụ, hóa thành một quyền ấn khổng lồ, cuốn lên liệt diễm ngập trời, oanh kích tới bàn tay lớn, bộc phát ra tiếng ầm vang kịch liệt.
“Nát!”