Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3513 - Chương 3513. Chí Cường Giả Đại Chiến! Cánh Cửa Thời Không Mở Ra! Hoa Sen Mười Hai Cánh! (6)

Chương 3513. Chí cường giả đại chiến! Cánh cửa thời không mở ra! Hoa sen mười hai cánh! (6)
Chương 3513. Chí cường giả đại chiến! Cánh cửa thời không mở ra! Hoa sen mười hai cánh! (6)

Tất cả võ giả, bao gồm cả trong cổ tháp Chân Thần, Ma Thần, tất cả đều vì thế mà chấn động, trong lòng kính sợ vô cùng.

“Thầy... Mạnh quá!” Trong mắt Vương Đằng nở rộ ánh sáng rực rỡ, tràn đầy chờ mong.

Nếu có một ngày, hắn cũng có thể mạnh như vậy thì tốt rồi...

Không, hắn nhất định có thể!

Chỉ cần không chết là hắn có thể đứng trên đỉnh vũ trụ, cuối cùng sẽ có một ngày có thể sánh vai với thầy hắn, thậm chí còn mạnh hơn.

Hắn vô cùng tự tin, dù là chứng kiến đại chiến kinh khủng như vậy trước mắt, tâm võ đạo cũng không hề bị đánh ngã và sụp đổ, ngược lại càng thêm kiên định.

“Hắc Thiên ta đứng trên đỉnh hắc ám, sớm đã vô địch, ai có thể giết ta!”

Bóng người màu đen phát ra tiếng hét dài, lực Hắc Ám từ trong cơ thể nó cuồn cuộn mà ra, bay thẳng vào hư không, nhìn không thấy đỉnh.

Uy thế kinh khủng như vậy!

Nếu như tồn tại cấp Chân Thần tới gần, e rằng đều sẽ bị thương nặng.

Nhưng bóng sáng hình người nọ không sợ, vọt thẳng vào trong, chưởng và kiếm đồng thời đánh ra, bộc phát ra vô cùng uy lực mạnh mẽ.

Đùng!

Bóng người màu đen bị đánh trúng, một chưởng rơi vào trên thể xác nó, phát ra tiếng vang vô cùng ngột ngạt, làm toàn thân nó đều chấn động, bay ngược ra ngoài.

Kết quả nó hung hăng đụng vào trên dòng sông thời không, khuấy động lên mảng lớn bọt nước, lực thời không suýt bao phủ lấy nó.

Nó lao ra, lộ ra vẻ hơi chật vật, mái tóc dài tím sẫm hơi lộn xộn, có vài sợi rũ xuống trán, không còn thong dong và điềm tĩnh như trước đó.

Tất cả loài Hắc Ám kinh ngạc.

Sao lại như thế?

Vị đại nhân kia vậy mà bị đè đánh, chuyện này hoàn toàn không phù hợp với dự liệu của bọn chúng.

Ngay cả Ma Thần cũng biến sắc, ánh mắt chớp động kịch liệt, một màn này hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của nó, vị đại nhân đó vậy mà lại bị áp chế, điều này thực sự không thể tưởng tượng nổi.

“Đáng tiếc, vốn muốn mượn lực thời không tiêu diệt ngươi, cho dù không giết được ngươi, bào mòn hơn nửa bản nguyên của ngươi cũng đủ ngươi tu dưỡng một trận.” Bóng sáng hình người hờ hững nói, tỏ vẻ hơi tiếc nuối.

Mọi người há to miệng, có chút cạn lời

Dòng sông làm cho người ta không dám tiếp cận không, thế mà bị xem như thủ đoạn tiêu diệt cường giả Hắc Ám, đây thật sự không phải thủ đoạn người bình thường có thể nghĩ ra được.

“Không hổ là thầy ta.” Trong lòng Vương Đằng kinh ngạc tán thán: “Ý nghĩ như vậy, ta cũng vừa mới nghĩ đến.”

“Ngươi đừng có dát vàng lên mặt mình nữa đi.” Viên Cổn Cổn không nhịn được khinh bỉ nói.

“Ngươi thì biết cái gì, ta vẫn đang nghĩ cách giúp thầy, đáng tiếc thầy đã nghĩ tới trước một bước, thật không hổ là thầy ta.” Vương Đằng nói.

“...” Viên Cổn Cổn.

Thật sự chưa từng thấy người nào không biết xấu hổ như vậy.

“Ngươi không được rồi, muốn mượn dòng sông thời không tiêu diệt ta, bản thân không thể tạo thành uy hiếp đối với ta, chỉ có thể dựa vào ngoại lực.” Bóng người màu đen vốn giận dữ, nhưng lúc này lại bình tĩnh, hờ hững nói.

Bóng sáng hình người không hề lên tiếng, tàn ảnh này trước đây chỉ để lại một tia lực lượng, vốn cảm thấy phải đủ để dùng ứng đối tồn tại cấp Chân Thần, ai có thể nghĩ được tên đệ tử hờ kia thế mà biết gây chuyện như vậy, vậy mà chọc phải tồn tại trên cấp Chân Thần.

Lực lượng của tàn ảnh này ít nhiều cũng có hơi không đủ dùng!

“Ngươi không giết ta, vậy đến lượt ta giết ngươi.” Bóng người màu đen bỗng nhiên quát lớn, cổ kiếm màu đen trong tay chém tới bóng sáng hình người, ắt phải giết hắn tại đây.

Ngoài mặt nó không lộ, nhưng trong lòng sớm đã sinh ra nộ khí với bóng sáng hình người.

Vừa mới thức tỉnh, thế mà bị người khác áp chế, hơn nữa còn là một tàn ảnh, đây quả thực là sỉ nhục.

Ầm!

Bóng sáng hình người cản lại bóng kiếm màu đen, lần nữa chém giết với đối phương.

“Chờ ta diệt tàn ảnh ngươi, đệ tử kia của ngươi, ta sẽ làm hắn biến thành nô lệ hắc ám, triệt để trầm luân, vĩnh viễn bị nô dịch.” Bóng người màu đen quát lớn.

“...” Vương Đằng tê dại da đầu, sắc mặt biến thành màu đen.

CMN đánh không lại thầy hắn, thì tới gây chuyện với hắn, tính là cường giả gì?

Một võ giả cấp Vũ Trụ như hắn, dễ dàng sao?

Rất nhiều người nhìn về phía Vương Đằng, vẻ mặt kỳ quái, không khỏi hơi đồng tình hắn, bị một tồn tại như này để mắt tới, quả thực ăn không ngon ngủ không yên.

“Vương Đằng, có thể được nhắc đến trong chiến đấu loại cấp bậc như thầy ngươi, có tính là một loại vinh hạnh đặc biệt không nhỉ?” Viên Cổn Cổn cười quái dị nói.

“Cút!” Vương Đằng tức giận dưới đáy lòng phẫn nộ quát, thật cay độc, đây là lời người nói sao?

“Ngươi muốn chọc giận ta à?” Bóng sáng hình người dửng dưng vô cùng, bình tĩnh nói: “Nếu ngươi động vào hắn, cho dù ngươi trốn trong hang ổ Hắc Ám, ta cũng sẽ lôi ngươi ra.”

“Lúc đó, lại không phải một tàn ảnh đơn giản như vậy đâu.”

Bá khí!

Bá khí trước sau như một!

Mọi người nghe vậy, dồn dập nhìn về phía Vương Đằng, không ít thiên tài hâm mộ không thôi, có thể có một người thầy như vậy, thực sự là đáng giá.

Vương Đằng cũng khá cảm động, người thầy hờ này thật đúng là không tệ.

Nhưng mà...

Chúng có thể đừng nhắc đến chuyện sau này trước được không, cái gì mà chết với cả không chết?

Hắn còn chưa muốn chết màaaaa!

Hơn nữa cường giả Hắc Ám đó nói cái gì, lại để cho để cho hắn trở thành nô lệ hắc ám, vĩnh viễn bị nô dịch, đây quả thực quá độc ác, hắn cũng không muốn thảm như vậy.

“Ha ha ha...” Bóng người màu đen khẽ cười, mặc dù lời nói của đối phương vẫn bình đạm, nhưng trong lời nói đã có thể nghe ra một ít tức giận.

Thế này là đủ rồi!

Ầm!

Cả hai điên cuồng chém giết, lúc ẩn lúc hiện trong hư không, lại có vô số ánh sáng bộc phát, giống như cảnh diệt thế, sáng thế.

Tất cả mọi người kinh hãi, ngơ ngác nhìn một màn này, trong lòng căng thẳng đến cực hạn.

Bọn họ đã nhận ra gì đó.

Bóng sáng hình người hình như cũng không làm gì được cường giả hắc ám.

Đúng vậy!

Hết chương 3513.
Bình Luận (0)
Comment