Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3516 - Chương 3516. Ta Đi Khắp Thế Giới! Ta Vượt Qua Dòng Chảy Thời Gian! Đặt Chân Tới Tương Lai! (2)

Chương 3516. Ta đi khắp thế giới! Ta vượt qua dòng chảy thời gian! Đặt chân tới tương lai! (2)
Chương 3516. Ta đi khắp thế giới! Ta vượt qua dòng chảy thời gian! Đặt chân tới tương lai! (2)

Nhất thời, mọi người đều rơi vào chấn động sâu sắc, quả thật không thể tin lời mình đã nghe được.

“Nhưng việc này cũng phải cảm ơn hai vị, vừa hay các ngươi phát động đại chiến, gây hỗn loạn dòng chảy thời gian, bằng không ta cũng không thể vượt qua thời không, quay về thời đại này lần nữa.” Bóng người đó lại mở miệng nói.

“Quay về thời đại này lần nữa?!!”

Rất nhiều người chấn động, bắt chính xác câu nói cuối cùng của bóng người đó.

Đối phương tới từ tương lai sao?

Nếu không thì sao lại là quay về thời đại này lần nữa.

Không ngờ đây lại là người tới từ tương lai, nhưng tại sao hắn lại vượt thời không quay về?

Vẻ mặt của cường giả Hắc Ám đó nghiêm túc, hoàn toàn dao động, trong lòng càng lúc càng không thể bình tĩnh được nữa, nó cảm thấy sự việc đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi khống chế của nó.

Tất cả những điều này, đều đang phát triển theo phương hướng không thể đoán trước được.

Bóng người đó thì nhướn lông mày lên, tỏ ra cực kỳ kinh ngạc, trong lòng đang suy tư gì đó.

Có lẽ hắn đang suy nghĩ có vị cường giả nào giống với bóng người trước mặt này.

Dù sao người đã sống lâu như hắn, trong vũ trụ hầu như không có cường giả nào mà hắn không biết.

Nhưng bất kể hắn so sánh thế nào, cũng không thể nào tìm ra ai giống cả.

Đóa hoa sen hai mươi cánh đó có lẽ là thần thông thiên phú của đối phương, có lẽ là chiến kỹ lớn mạnh của đối phương, chịu lực đưa người đó tới thế giới này.

Nhưng trong những người hắn từng gặp, không có ai có phương tiện như vậy.

Còn bao gồm cả Âm Dương ngư của lực thời gian và lực không gian, cũng không phải là thứ mà người bình thường có thể khống chế được.

Chẳng lẽ ở một thời điểm nào đó trong tương lai, có một thiên kiêu vùng lên, khống chế lực thời gian và lực thời không, đứng ở đỉnh phong võ đạo?

Một loạt suy nghĩ lóe lên trong đầu hắn, cuối cùng ánh mắt hắn lại rơi lên bóng người ở trên hoa sen đó.

Vương Đằng đứng trước hành lang không gian, nhìn bóng người đó, trong lòng cũng chấn động.

Không ngờ lại là người tương lai quay về thời đại này.

Đúng là đáng kinh ngạc!

Rốt cuộc đối phương là ai, mà lại giỏi như vậy!

“Vương Đằng, có phải chúng ta không cần đi nữa không?” Giọng nói của Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu Vương Đằng, do dự hỏi.

“Chắc...Vậy?!” Vương Đằng cũng hơi do dự, đối phương trông có vẻ rất giỏi, hình như đến cả cường giả Hắc Ám đó cũng bị trấn áp, chắc không cần chạy nữa đâu nhỉ?

Nếu có nguy hiểm, hắn chắc chắn sẽ chạy đầu tiên.

Nhưng có vẻ như bây giờ lại có thêm một chút cơ hội rồi, hắn quyết định nhìn thêm chút nữa.

Dù sao nếu chỉ có một mình hắn chạy mất, những người khác lại không có khả năng chạy trốn, ít nhiều gì cũng có chút không thỏa đáng, không chừng sẽ bị những kẻ đó coi là kẻ thù.

Trước đó hắn không có lựa chọn khác, còn bây giờ...Có thể yên lặng theo dõi quá trình thay đổi.

Bóng người màu đen lơ lửng trong hư không, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bóng dáng ngồi khoanh chân trên hoa sen đó, trầm giọng nói:

“Ngươi, là ai?”

“Ta là ai?”

Bóng người trên hoa sen nói nhỏ, như đang tự hỏi, sau đó cười nhạt:

“Ta đi khắp thế giới, thế giới nào cũng có tên ta.”

“Ta từng vượt qua dòng chảy thời gian, đặt chân tới quá khứ và tương lai, quá khứ hay tương lai cũng đều lưu giữ dấu vết của ta.”

“Vậy nên, ngươi hỏi... Là ta nào?”

Giọng điệu của hắn rất bình tĩnh, nhưng nội dung lại khiến người khác kinh hãi không thôi, hơn nữa trong mơ hồ còn có thể nghe ra ý tang thương, cứ như một vị thần minh cổ xưa, từng trải qua rất nhiều chuyện, trầm luân trong thời gian, nổi tiếng khắp thế giới.

“...”

Bóng người màu đen không biết nên phản ứng thế nào, rơi vào trầm mặc.

Giọng điệu của kẻ này còn lớn hơn bóng người trước đó!

Đi khắp thế giới, chỗ nào cũng có tên?

Vượt qua dòng chảy thời gian, đặt chân tới quá khứ và tương lai?!

Đây là có ý gì?

Người đó nói bản thân hắn đã đi qua vạn thế giới, mà thế giới nào cũng lưu lại tên của hắn, còn đã từng đặt chân tới quá khứ và tương lai, để lại vết tích trong quá khứ và tương lai.

Điều này chắc chắn rất kinh ngạc.

Cho dù là nó, cũng chưa từng gặp người này.

Nếu là những người khác, nó hẳn là sẽ cười phá lên, căn bản không tin, nhưng người trước mắt vượt qua dòng chảy thời gian tới đây, hắn không thể không tin.

“Chậc!” Người thầy đó của Vương Đằng hơi tặc lưỡi, hiển nhiên nghe thấy lời nói của bóng người trên hoa sen, ít nhiều gì cũng hơi kinh ngạc.

Người này đúng là còn tự phụ hơn hắn!

Đi khắp thế giới, vượt qua dòng chảy thời gian, hắn chẳng dám nói câu đó đâu.

Nhưng có lẽ những điều người này nói đều là thật.

Nhìn lực thời không quấn quanh người nó, quả thực quá kinh người, cũng có thể là do thường vượt qua dòng chảy thời gian.

Thoạt nhìn trống giống như kẻ đã phạm tội nhiều lần...

“Giọng điệu của ngươi lớn thật đấy, vượt qua dòng chảy thời gian, bước tới quá khứ và tương lai, chẳng lẽ không sợ bị nhiễm phải lực thời không sao?” Bóng người màu đen khẽ hừ nói.

“Lực thời không cũng chỉ là một loại sức mạnh trong tay ta mà thôi, sao có thể ảnh hưởng tới ta được?” Bóng người trên hoa sen nói.

Mọi người đều kinh ngạc.

Đến cả lực thời không cũng không sợ, thật hay giả vậy.

Người này quả thực có chút đáng sợ.

“Nói khoác mà không biết ngượng, toàn nói xạo!” Bóng người màu đen nhíu mày, trong lòng căn bản không hề tin, không ai có thể chống lại lực thời không, không một ai có thể chịu được ảnh hưởng của lực thời không, chẳng qua là chịu ảnh hưởng nhiều hay ít mà thôi.

Người này có thể vượt qua dòng chảy thời gian, có lẽ có sức mạnh chống lại lực thời không, nhưng chắc chắn không thể ngăn hết lực thời không này.

“Ngươi tin hay không tin, cũng chẳng ảnh hưởng gì tới ta cả.” Bóng người trên hoa sen thản nhiên nói.

“Cho dù ngươi vượt qua dòng chảy thời gian tới thế giới này, cũng chẳng thay đổi được gì cả, không thể đảo ngược thời gian được.” Bóng người màu đen lạnh nhạt nói.

“Nếu ta đã quay lại điểm thời gian này, thì đương nhiên đã chuẩn bị xong.” Bóng người trên hoa sen cười nói.

Hết chương 3516.
Bình Luận (0)
Comment