Bóng người màu đen lập tức thầm nghĩ, ánh mắt lạnh lùng nhìn bóng dáng trên hoa sen, mở lời nói: “Ngươi muốn ngăn cản ta.”
“Phải, cũng không phải.” Bóng người trên hoa sen bình tĩnh nói.
“Vậy ngươi thử ra tay xem, xem thời không này có tiêu diệt ngươi không.” Bóng người màu đen nhíu mày, không biết đối phương có ý gì, nhưng rất nhanh đã bật cười, không sợ đối phương chút nào.
“Có lẽ không cần ta ra tay, lực thời không đã tiêu diệt ngươi, khiến ngươi chết ở nơi này.”
“Ha ha!”
Bóng người trên hoa sen đột nhiên cười to:
“Ngươi đang sợ ta, muốn dùng lời nói ngăn cản ta ra tay, khiến ta không chiến mà lui.”
“Sợ ngươi?” Bóng người màu đen hừ lạnh nói: “Nực cười, Hắc Thiên ta chưa từng sợ ai cả, cho dù là ai, cũng không thể giết ta được, quá khứ, tương lai, hiện tại, đều như vậy.”
“Vậy thì thử xem.”
Bóng người trên hoa sen không phí lời nữa, chậm rãi đứng dậy, duỗi cơ thể, cứ như chưa cử động suốt nghìn vạn năm, xương cốt hơi cứng ngắc, phát ra tiếng răng rắc.
Phần còn lại của hoa sen tự động đè ép về phía bóng người màu đenphóng to trên bầu trời, tản ra uy thế đáng sợ.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, đóa hoa sen đó che phủ hư không, to tới mức khó có thể hình dùng.
Mấy ngôi sao xuất hiện trên hoa sen đó, xoay quanh hoa sen, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Bóng người màu đen hơi nhúc nhích, nhìn hoa sen khổng lồ ở trước mắt, không sợ hãi chút nào, lúc này vẻ mặt đã bình tĩnh tới cực hạn.
Ầm!
Hoa sen bay tới, bay qua bên cạnh bóng người màu đen, suýt nữa thì va phải người nó.
“Vương của ta!” Thí Huyết Ma Tôn và loài Hắc Ám kinh ngạc không thôi, sỡ sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Đến cả ánh mắt của Ma Thần kia cũng lóe lên, nhìn ra nó hơi căng thẳng, cường giả trên hoa sen đó có thể vượt qua thời không tới đây, không biết mạnh tới mức nào, trong lòng nó không buông lỏng chút nào.
“Ngươi căn bản không dám ra tay với ta, chỉ là phô trương thanh thế nào thôi.” Bóng người màu đen không cử động chút nào.
Đóa hoa sen đó lướt qua bên người nó, chấn động hư không, nhưng không đụng phải người nó.
Chỉ có dao động đáng sợ đó hất mái tóc màu tím sẫm của nó lên, điên cuồng nhảy múa trên hư không.
“Ha ha ha...”
Bóng dáng trên hoa sen cười phá lên.
“Đó là...”
Mọi người không khỏi sửng sốt, đôi mắt lập tức mở to.
“Hả?” Bóng người màu đen nhíu mày, dường như đã nhận ra không ổn, mục tiêu của hoa sen đó không phải là nó, mà là người khác.
Người thầy đó của Vương Đằng đột nhiên xoay người, định ra tay, nhưng không biết tại sao lại ngừng lại.
Trong phút chốc, chỉ thấy đóa hoa sen đó lại xuất hiện ở phía dưới người Vương Đằng, nâng hắn lên, đứng mặt đối mặt với bóng người đó.
Vương Đằng: “???”
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Các ngươi đánh nhau thì đánh nhau, kéo ta vào làm gì?
Vương Đằng trực tiếp sững sờ, nhất là nhìn bóng người trước mặt này, cứ có cảm giác sợ hãi, da đầu tê dại, sống lưng dâng lên một cảm giác ớn lạnh.
Đối phương vượt qua thời không tới đây, ai mà biết có thân phận gì, còn có mục đích gì?
Đối mặt với cường giả không cách nào phản kháng này, Vương Đằng đương nhiên muốn trốn càng xa càng tốt, nhưng ai ngờ đối phương lại chủ động tìm tới, căn bản không cho hắn cơ hội phản kháng.
“Thầy...”
Vương Đằng lập tức nhìn về phía người thầy hời được của mình, hai mắt ngấn lệ, muốn tìm kiếm sự trợ giúp.
Người này đáng sợ quá, cứu mạng a a a!
“Đừng sợ, ta chỉ muốn mượn thân thể của ngươi dùng một lát mà thôi.” Bóng người trên hoa sen lạnh nhạt mở miệng nói.
“Mượn thân thể của ta?” Vương Đằng lập tức sửng sốt, trong lòng dấy lên một dự cảm không lành, nhưng không đợi hắn phản ứng lại...
Ầm!
Bóng người đó bước tới, trong nháy mắt đã tới trước mặt Vương Đằng.
“Ngươi!” Đồng tử của Vương Đằng co lại.
Một lát sau, bóng người đó hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Ầm!
Một sức mạnh cường đại bùng nổ trong cơ thể Vương Đằng, cả người hắn sáng lên, khí thế vô cùng ngang ngược lập tức quét qua, tràn ngập cả hư không.
Mọi người lập tức ngớ ra, vô cùng khiếp sợ nhìn cảnh tượng này.
Bóng người đó vậy mà lại dung hợp với Vương Đằng???
Đây rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì vậy?
Tại sao đối phương lại muốn mượn thân thể của Vương Đằng?
Thầy của Vương Đằng, ánh sáng trong mắt của bóng người đó cũng lộ ra vẻ kinh ngạc trong lòng không ngừng suy nghĩ, cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên về cảnh tượng trước mặt.
Ánh mắt của bóng người màu đen co lại, nhìn chằm chằm Vương Đằng, cảm nhận được khí thế tỏa ra đó, dự cảm không lành trong lòng càng dữ dội hơn.
Chẳng lẽ đây chính là cách mà đối phương nói?
Vượt qua thời không tới đây, không thể tùy tiện ra tay, nhưng nếu mượn tay của người ở thời đại này, thì lại khác.
Nhưng, cái giá phải trả sẽ bị chuyển đổi, hoặc là chia sẻ.
Như vậy thì, thiên tài của Nhân tộc đó sẽ tiêu vong, bị lực thời gian ăn mòn.
Đến cả cường giả như bọn họ, cũng không thể chống lại sự ăn mòn của lực thời gian, tên nhóc đó có thể chống đỡ được sao?
E rằng không bao lâu nữa, sẽ hoàn toàn bị lực thời gian tiêu diệt.
“Vương Đằng!” Đám người Nhạc Yên, Tang Y, Ngự Hương Hương, Hoa Viễn tông sư cùng với những người quen của Vương Đằng, đều rất lo lắng nhìn Vương Đằng.
Không ai ngờ được rằng sẽ xảy ra tình huống như vậy.
Bóng người trên hoa sen đó lại dung hợp với Vương Đằng, tại sao hắn lại làm vậy?
“Các ngươi mau nhìn kìa, Vương Đằng đang biến đổi, hình như không còn là Vương Đằng nữa.” Mội vài người kinh ngạc, nhìn Vương Đằng một cách khó tin.
Câu nói này rất khó tin, nhưng sự thật chính là như vậy.
Vương Đằng không giống Vương Đằng nữa!
Dường như đã hoàn toàn biến thành một người khác.
Chỉ thấy trạng thái lúc này của hắn trở nên cực kỳ đặc biệt, ánh mắt trống rỗng, rơi vào trong trạng thái xuất thần, tựa như đã mất đi linh hồn.
Nhưng rất nhanh ánh mắt đó đã trở nên vô cùng sâu sắc, y hệt như bóng người trên hoa sen đó, như ẩn chứa một khoảng tinh không, lại như một xoáy nước, có thể hút linh hồn của con người vào trong.