Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3529 - Chương 3529. Ba Cương Vực Lớn! Thế Lực Nhỏ Có Thể Đổi, Thế Lực Lớn Thì Không! (2)

Chương 3529. Ba cương vực lớn! Thế lực nhỏ có thể đổi, thế lực lớn thì không! (2)
Chương 3529. Ba cương vực lớn! Thế lực nhỏ có thể đổi, thế lực lớn thì không! (2)

Không gian dập dềnh, từng gợn sóng lập tức lan rộng ra, sau đó một hành lang không gian được mở ra.

“Mở rồi!”

Con rùa khổng lồ hú lên quái dị, tốc độ lại gia tăng lên mấy lần, đùng một tiếng, hư không nổ đùng, sau đó hóa thành một luồng ánh sáng phi như bay vào trong hành lang không gian.

Đùng!

Tháp Trấn Uyên cũng hóa thành một luồng sáng đuổi sát theo.

Hành lang không gian mở ra, đã không cần tháp Trấn Uyên chống đỡ nữa.

Ầm ầm ầm!

Dòng chảy thời không nhanh chóng ập tới, ngọn sóng cao vạn trượng xô đến từng cơn, va chạm vào lối vào của hành lang không gian.

Rắc! Rắc! Rắc!

Từng tiếng rạn vỡ vang lên, lối vào của hành lang không gian lập tức vỡ nát ra thành từng mảnh không gian như thủy tinh, không gian chảy loạn cũng cuốn vào theo.

Ầm!

Bên trong hành lang không gian, tháp Trấn Uyên và con rùa khổng lồ né tránh không gian chảy loạn, hóa thành ánh sáng cấp tốc né xa.

“Ta không cam tâm!”

Tiếng nói của cường giả hắc ám kia vang lên lần nữa, vốn rất nhỏ nhưng dần to lên, sau đó hóa thành tiếng thét căm phẫn, vang vọng không dứt bên trong hư không.

“Ta vừa mới xuất thế đã bị trấn áp, không thể phí công trở về.”

“Kế hoạch của tộc ta không thể bị cản trở vì ta.”

Tiếng nói ấy đã không còn ai nghe thấy nữa, bởi họ đã bỏ rất xa rồi.

Nhưng...

Ầm!

Khi tiếng nói vừa dứt, một tiếng nổ kịch liệt vang lên trong vùng ánh sáng chói lóa kia.

Sau đó một bàn tay vùng lộ ra.

Ầm ầm!

Lực thời không bùng nổ, xích Trật Tự quấn chặt lấy bàn tay kia, dường như bên trên nó mang một sức mạnh vĩ đại nào không được phép xuất hiện.

“A...”

Tiếng gầm giận dữ vẫn vang lên phía sau lưng, có vẻ gã cường giả hắc ám kia đang nhẫn nhịn cơn đau đớn.

“Mở ra!”

Bàn tay kia phóng đại vô hạn bên trong hư không, điên cuồng vươn về tinh không xa xa, nhưng trong quá trình vươn xa ấy không ngừng có mưa máu tuôn ra, khiến bàn tay khổng lồ ấy bê bết máu me, lộ ra cả xương cốt, trông đáng sợ vô ngần.

Ầm!

Nhưng nó vẫn cứ vươn ra phía trước, vẫn phóng đại, bao phủ cả một tinh vực rộng lớn, vươn về phía ranh giới của ba cương vực lớn là cương vực Chúc Long, cương vực Thiên Lan và cương vực Cơ Giới.

Ai cũng biết, tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp nằm ở giao giới của ba cương vực lớn này.

Bây giờ, bàn tay khổng lồ này đang vươn về ranh giới của ba đại cương vực này là đủ thấy nó lớn và khủng bố cỡ nào.

“Gì thế kia?”

Bên trên một số tinh cần nằm gần tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, vô số sinh linh ngẩng đầu nhìn thấy cảnh tượng che trời che đất này thì đều sợ hãi vô cùng.

Nhưng họ không hề biết đây chỉ là một bàn tay vĩ đại, bởi vì nó quá to nên lúc này gần như không thể nhận ra được.

Bùm! Bùm! Bùm...

Từng viên tinh cầu trong hư không nổ bùm, vì quá mức yếu ớt nên đã hóa thành tro bụi dưới áp lực của bàn tay khổng lồ này.

Võ giả trong đó gần như không kịp bỏ chạy, tất cả họ đều hóa thành mưa máu, bị bàn tay khổng lồ không ngừng vươn dài kia hấp thu, bù đắp cho vết thương của nó.

...

Trong hư không không người.

Không gian đột nhiên chấn động kịch liệt mà không hề có dấu hiệu nào, sau đó có ánh sáng lóe lên, một con đường tức khắc hiện lên trong không gian.

Ầm!

Một bóng dáng khổng lồ lao ra từ bên trong con đường!

Sau đó là một tòa tháp cổ vĩ đại!

Rõ ràng chính là những người tháo chạy từ tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp.

“Quy Quy ta ơi, rốt cuộc cũng thoát.” Con rùa khổng lồ thở phào nhẹ nhõm, to mồm nói.

Những người trên lưng rùa hãy còn sợ hãi, đều ngoái ra sau để nhìn, không còn thấy dòng sông thời không dữ dội kia, cũng không còn cường giả hắc ám đáng sợ nữa, thì lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

“Rốt cuộc... cũng được cứu rồi!”

Không ít người hãy còn mang vẻ hoảng hốt, không thể ngờ mình hãy còn sống mà trốn ra, quả là cứ như trải qua mấy đời vậy.

Mấy người nguyên lão Đan Trần cũng lộ vẻ phức tạp cực kỳ, ngoài nhìn phía sau, như nhìn về tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp đã biến mất kia mà lặng đi rất lâu.

Ầm ầm!

Đột nhiên, một tiếng nổ vang lên trong hư không.

“Đó là... gì?” Tâm trạng mọi người mới chớm thả lỏng đã lại căng lên, hoảng sợ nhìn về phía tiếng nổ.

Ầm ầm rầm!

Hư không chấn động, một bàn tay khổng lồ lao ra.

“Là là là... cường giả hắc ám ư?!!”

“Hắn vẫn đuổi theo?!”

Ai nấy đều biến sắc, hệt như gặp phải ma quỷ, không tài nào tưởng tượng nổi họ đã chạy trốn đến đây rồi mà vẫn bị đuổi theo.

“Chạy mau!”

Tiếng hét không biết phát ra từ ai, nhưng tất cả đều đồng loạt chạy trốn.

Bất kể thế nào thì họ cũng không thể ngồi chờ chết, dù có chết cũng phải vùng vẫy đến cùng.

Ầm!

“Đậu má, Quy gia ta mới tỉnh dậy đã bị đuổi giết rồi, đúng là đau!” Một tiếng kêu quái quỷ truyền ra từ mồm con rùa, nó lập tức hóa thành một vệt sáng, cao chạy xa bay.

Không cần ai nhắc nhở, lúc chạy trốn thì không ai tích cực bằng nó, bằng không nó đã không có được tốc độ như vậy.

Đây là đặc biệt chuẩn bị cho tháo chạy.

“Chuyện này!” Mấy người nguyên lão Đan Trần vẫn ngồi trên lưng rùa, hoảng sợ nhìn bàn tay khổng lồ đang kéo dài kia mà không tài nào hiểu nổi, rõ ràng đối phương đã bị trấn áp rồi mà vì sao vẫn có thể đuổi theo họ?

Mọi người không khỏi nhìn về phía bóng sáng hình người, nhưng phát hiện ra hắn đã biến mất từ lúc nào không rõ.

“Nơi đây hẳn cách tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp không ngắn, vì sao nó còn có thể đuổi tới đây?” Vẻ mặt Thiên Viêm tôn giả nghiêm trọng nói.

Như đang tự hỏi, hoặc là hỏi, nhưng tiếc rằng không ai trở lài.

“Bên trên bàn tay khổng lồ kia có rất nhiều vết thương, lộ cả xương trắng, nó điên rồi sao? Vì đuổi theo chúng ta mà không tiếc chống chọi lực thời không.” Thanh Mộc tôn giả như phát hiện ra gì đó, vẻ mặt hoảng hốt nói.

“Không! Không đúng!” Một vị cấp Bất Hủ tôn giả chau mày, cất tiếng: “Trong bàn tay khổng lồ này ẩn chứa sức mạnh vô cùng khủng bố, khiến người người khiếp sợ, nhưng nếu chỉ để đuổi theo chúng ta thì có đáng không?”

Ầm!

Hết chương 3529.
Bình Luận (0)
Comment