Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3536 - Chương 3536. Mất Trí Nhớ! Nổi Danh Khắp Vũ Trụ! Chấn Động Khắp Nơi! (4)

Chương 3536. Mất trí nhớ! Nổi danh khắp vũ trụ! Chấn động khắp nơi! (4)
Chương 3536. Mất trí nhớ! Nổi danh khắp vũ trụ! Chấn động khắp nơi! (4)

Nhưng không ngờ còn kịp bắt kịp thì hắn đã bỏ xa họ ở một lĩnh vực khác mà ngay cả bóng lưng cũng không còn.

Đột nhiên, những thiên tài này có chút cảm giác rã rời.

Họ cảm giác được, dường như có đuổi theo thế nào đi nữa thì cũng không thể vượt qua cái tên có thể nói là yêu nghiệt kia.

“Cấp Thánh thất đạo!??”

Tại một nơi tu luyện nào đó trong học viện tinh không thứ bảy, Nguyên Mục đang điên cuồng tập luyện, đột nhiên nhận được tin tức này thì cả người khó chịu.

“Ngươi lặp lại lần nữa!” Hắn nhìn về phía võ giả đến truyền tin, trầm giọng nói.

“Vương Đằng trở thành Thánh giả thất đạo trong hội giao lưu tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, dù còn hai đạo nghề phụ vẫn chưa có được chứng nhận sát hạch chính xác, nhưng bên phía liên minh tổng bộ Phó Chức Nghiệp đã công bố, Vương Đằng xác thật là cấp Thánh thất đạo, không thể giả được.” Võ giả kia không dám nhìn vào mắt Nguyên Mục, cúi đầu nói.

“Ầm!”

Nguyên Mục đấm một quyền vào một ngọn núi nhỏ khiến nó sụp đổ chỉ trong nháy mắt.

Võ giả kia run lên, không dám nói tiếp nữa.

Nguyên Mục không nói không rằng, xoay người bay về một nơi trên học viện tinh không thứ bảy, hắn muốn đi gặp anh của mình để hỏi tình hình cụ thể.

Tên Vương Đằng kia thật sự trở thành Thánh giả thất đạo ư?

Bất kể thế nào, hắn cũng cảm thấy khó tin.

Còn biến cố xảy ra ở tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp thì hắn biết cơ bản nên không hỏi nhiều, xong nội tâm cũng chấn động, cần phải đến chỗ anh hắn để hiểu rõ hơn.

Hơn nữa, đây chính là cấp Thánh thất đạo, nếu hắn đoán không nhầm thì người anh trai của hắn kia cũng chắc cũng đang đứng ngồi không yên.

Một chuyên gia nghề phụ cấp Thánh thất đạo, thân phận này đã không phải do Phán quyết của học viện tinh không có thể o ép được.

...

Minh chủ Kế Phi Vân của Phi Vân Minh cùng với minh chủ Vu Minh của Vu Tháp Minh kia cũng đã nhận được tinh tức, cả hai lập tức liên lạc với nhau.

“Ngươi xuất quan rồi hả?” Vu Minh kinh ngạc hỏi.

“Chuyện lớn như thế sao ta có thể không xuất quan chứ?” Kế Phi Vân cười khổ, lúc này, hơi thở trên người hắn đã phập phồng, hiển nhiên đang ở thời khắc đột phá mấu chốt, vậy mà không thể không xuất quan, chứng tỏ rất quan tam đến chuyện này, hắn lập tức hỏi thẳng mà không vòng vo: “Tin tức có đáng tin không?”

“Đương nhiên, tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp cũng toang rồi, chẳng lẽ còn đùa được à.” Vu Minh hít sâu một hơi, trầm giọng nói.

“Thật không ngờ, tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp lại gặp đại nạn này.” Kế Phi Vân lắc đầu nói.

“Ai nói không đâu.” Vu Minh nghiêm trọng nói: “Kế tiếp chỉ sợ sẽ là một trận ác chiến, ngươi ta sợ là đều trốn không thoát.”

“Thân là võ giả, đương nhiên phải đối mắt với hết thảy.” Kế Phi Vân lắc đầu nói: “Nhưng thật ra Vương Đằng thật sự làm ta ngạc nhiên, không ngờ hắn lại thăng chức cấp Thánh trong trận đấu hội giao của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, hơn nữa còn lại là cấp Thánh thất đạo.”

“Lúc mà ta mới nhận được tin tức cũng bị hù dọa không nhẹ, tên kia... thật sự biến thái có chút quá đáng.” Vu Minh cười khổ nói.

“Đối với chúng ta mà nói thì không hẳn không phải chuyện tốt, nhưng đối với Phong Thanh Viêm thì rõ là không tốt rồi.” Dường như Kế Phi Vân nghĩ ra chuyện thú vị gì đó, đột nhiên cười nói.

“Ngươi cũng ít có ác, nhưng nghĩ đến sắc mặt Phong Thanh Viêm chắc cũng khó coi lắm đây.” Vu Minh cũng bật cười, có chút hả hê khi người gặp họa.

Họ vốn mâu thuẫn với hội Thanh Viêm.

Giờ Vương Đằng nổi lên, làm kẻ địch của hắn, đương nhiên Phong Thanh Viên không vui vẻ gì rồi.

Sau này e cũng không dễ chịu gì, nghĩ thôi đã thấy thú vị rồi.

Đúng như hai người nghĩ, ngày này, bên trong hội Thanh Viêm đang phát ra một loạt tiếng đổ vỡ, nghe đồn hội trưởng Phong Thanh Viêm của hội Thanh Viêm đập vỡ không ít đồ, hơn nữa vẻ mặt của hắn mấy ngày nay nhìn ai cũng đen sì và đanh lại, giống như ai nợ hắn mấy tỷ đồng Vũ Trụ vậy.

Còn nghe đồn rằng phó hội trưởng Nguyễn Bán Liên của hội Thanh Viêm bị Phong Thanh Viêm tát mạnh một cái, cả khuôn mặt xinh đẹp sưng vù lên.

Nói tóm lại, đủ loại lời đồn nhiều vô kể, nhiều người biết lý do vì sao, nên nhịn không được cười nhạo.

...

“Chị! Chị!”

Trong một trang viên của học viện tinh không thứ bảy, Đồng Ân hớt hải chạy từ ngoài vào, vẻ mặt cực kỳ kích động.

Nàng xông thẳng vào trang viên, vì chạy với tốc độ quá nhanh mà bộ phận nào đó trên cơ thể nhỏ bé vì phát triển quá mức mà rung cả lên.

Nếu để một vài người đàn ông nhìn thấy thì chắc sẽ không nhịn được hoa mắt chóng mặt, hãm sâu trong đó không thể tự thoát ra.

“Mấy tuổi rồi mà còn hấp tấp thể hả, không thấy ta đang tiếp khách hay sao?”

Trong đại sảnh trang viên, một cô gái có dung mạo tuyệt đẹp đang trò chuyện với mấy võ giả, nhìn thấy Đồng Ân không thèm gõ cửa đã xồng xộc xông vào thì không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, nhẹ nhàng dạy dỗ một câu.

“Ha ha, tính tình Đồng Ân vẫn thế, chúng ta quen cả rồi.” Mấy võ giả kia có nam có nữ, lúc này một người đàn ông trẻ trung thoải mía xua tay, cười ha ha nói.

Bất giờ Đồng Ân mới nhận ra có những người khác đang ngồi trong sảnh, cô nàng thè lưỡi, cũng có chút ngượng ngùng.

“Chị, ngươi đã biết tin gì chưa?”

Nhưng rất nhanh, nàng không để ý đến người khác mà vội vàng kích động nói.

“Nếu như là về chuyện của Vương Đằng thì ta biết rồi.” Đồng Nhã nhẹ nhàng gật đầu nói.

“Hả? Chị biết rồi à.” Đồng Ân có chút tiu nghỉu, nhưng vì tính cách nhảy nhót nên rất nhanh đã thay đổi nét mặt, kích động nói: “Chị, Thánh giả thất đạo đó, tên kia trở thành Thánh giả thất đạo rồi, luyện chế một viên đan dược cho ngươi không phải chuyện phút mốt thôi sao, ta đã bảo không uống công mà, chúng ta sắp lời to rồi, quả nhiên tên kia không làm ta thất vọng ha ha ha...”

Vừa nói xong, nàng đột nhiên chống nạnh phá lên cười, nàng đỉnh thật.

Mọi người trong đại sảnh lập tức có chút dở khóc dở cười, nhưng trong lòng thì càng kinh ngạc hơn.

Hết chương 3536.
Bình Luận (0)
Comment