Trong lúc nhất thời, Giáp Tim chỉ cảm thấy một luồng máu ngược xộc thẳng lên ót, tựa như muốn hất bay đỉnh đầu nó.
Đôi mắt đỏ tươi của nó gắt gao nhìn chằm chằm Nicola, muốn nói gì đó, cuối cùng lại hoàn toàn không thể phản bác lại.
Sự thật như sắt bày ra trước mặt mọi người, nói nhiều thêm nữa cũng chỉ là tự rước nhục.
“...” Vẻ mặt mọi người quái lạ nhìn Giáp Tim.
Chuyện này có thể nhịn?
Bị nhục nhã tới mức này, quả thực không thể nhịn.
Rút kiếm ra đi Giáp Tim!
Một vài loài Hắc Ám hoàn toàn là xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, vừa rồi còn hy vọng Giáp Tim đừng thắng, bây giờ lại muốn nhìn nó tức giận rút kiếm, trở mặt với Nicola.
Đáng tiếc...
Giáp Tim không dám.
“Chúng ta đi!” Giáp Tim đứng lên, trong mắt ẩn chứa lửa giận, mang theo hai loài Hắc Ám tộc Ma Giáp trực tiếp rời đi.
Bóng lưng nó, thoạt nhìn có hơi chật vật.
“Giáp Tim thiếu gia đi thong thả, lần sau có thời gian lại ghé thăm ha.” Nicola ở phía sau nũng nịu kêu lên.
Không biết có phải là ảo giác hay không, dưới chân Giáp Tim dường như hơi lảo đảo một thoáng.
Loài Hắc Ám xung quanh rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, cười ha ha.
Vương Đằng cũng lắc đầu bật cười, ánh mắt lại về trên giao diện thuộc tính.
Ngoài ‘thể Mị Yếm’ thu hoạch chủ yếu này ra, còn có một vài thu hoạch cũng không tệ.
Mị Yếm Huyễn Hương!
Một đoạn cảm ngộ hiện lên trong đầu Vương Đằng, đây là một chiến kỹ của tộc Mị Yếm, cần với phối hợp ‘thể Mị Yếm’, có thể phát huy ra uy lực mạnh mẽ.
Mùi hương có được lực mị hoặc Nicola thi triển vừa nãy, trên thực tế chính là Mị Yếm Huyễn Hương này.
Nếu như chỉ dựa vào mùi hương của ‘thể Mị Yếm’, tự nhiên không thể đánh tan lĩnh vực Thực Cảnh của Giáp Tim, cũng làm nó rơi vào ảo cảnh, cuối cùng bị khống chế.
‘Mị Yếm Huyễn Hương’ (cấp Ma Hoàng thượng vị): 2600/5000 (tinh thông);
“Chiến kỹ cấp Ma Hoàng thượng vị, cũng không tệ lắm.” Mắt Vương Đằng sáng lên, trong lòng hơi vui vẻ.
Chiến kỹ này đúng là chiến kỹ loại tinh thần hắn cần, hơn nữa trực tiếp từ nhập môn đạt đến cấp tinh thông, đã có thể sử dụng cực kỳ thuần thục.
Nếu như so sánh với nguyên chủ nhân Nicola, có thể có chỗ không bằng.
Nhưng ước chừng cũng sẽ không kém quá nhiều, hoàn toàn có thể dùng cảnh giới tinh thần để cân bằng.
Đồng thời Vương Đằng còn có thể tiếp tục cạo lông cừu của nó, bắt kịp nó cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Ngay sau đó, một đoạn cảm ngộ khác cũng xuất hiện trong đầu Vương Đằng, nhanh chóng bị hắn hấp thu tiêu hóa.
Lĩnh vực Ma Nhãn!
Lĩnh vực này không còn gì nghi ngờ đúng là đến từ Giáp Tim, lúc này bị Vương Đằng lấy được.
Theo Vương Đằng thấy, nắm giữ của Giáp Tim đối với ‘lĩnh vực Ma Nhãn’ này rất thưa thớt bình thường, nhưng rốt cuộc là đã đạt đến Thực Cảnh.
Mà lúc này bị Vương Đằng thông qua phương thức nhặt thuộc tính đạt được, cảm ngộ tự nhiên vô cùng tinh túy, giống như bị tinh luyện qua.
Cảm ngộ vẫn là những cảm ngộ đó, nhưng tùy từng người mà khác nhau, ở chỗ Vương Đằng, những cảm ngộ này hắn có thể nắm giữ đến thông hiểu, Giáp Tim không thể sánh bằng.
‘Lĩnh vực Ma Nhãn’: 3000/3000 (Thực Cảnh tam giai);
“Thế mà trực tiếp đạt đến Thực Cảnh tam giai, lông cừu của Giáp Tim bị ta cạo hết luôn à?” Vương Đằng nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính, cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Theo lý thuyết, sẽ rất ít khi xuất hiện loại tình huống này.
Bình thường hắn phải nhổ lông cừu nhiều lần, mới có thể đạt tới cảnh giới ngang hàng với đối phương.
Nhưng lần này, thuộc tính hắn đạt được vậy mà trực tiếp làm cảm ngộ đối với ‘lĩnh vực Ma Nhãn’ của hắn đuổi kịp nguyên chủ nhân Giáp Tim.
“Chẳng lẽ là bởi vì nó nắm giữ quá tầm thường, nên tương đối dễ cạo lông cừu?” Vương Đằng sờ cằm, âm thầm suy nghĩ.
Sau đó hắn liền lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, bất kể nói thế nào, hắn đều kiếm lời lớn.
Một lĩnh vực Thực Cảnh, vẫn là vô cùng quý giá.
Hơn nữa còn là lĩnh vực phương diện tinh thần, rất khó có được.
“Lĩnh vực Ma Nhãn và lĩnh vực Tà Nhãn ta nắm giữ còn có hơi tương tự, cái sau chú trọng xâm nhiễm tinh thần, cái trước lại chủ yếu là mị hoặc, khống chế.” Ánh mắt Vương Đằng hơi chớp, trong lòng lại muốn nói: “Không biết hai loại lĩnh vực có thể dung hợp hay không?”
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, hắn bèn chú ý đến phía sau thuộc tính hai lĩnh vực có thêm một câu “có thể dung hợp”.
“Hay lắm, nói đến là đến.” Vương Đằng hơi vui vẻ trong lòng, không chút suy nghĩ, lập tức lựa chọn dung hợp.
Phía trên giao diện thuộc tính lập tức xảy ra biến hóa, hai loại lĩnh vực trực tiếp dung hợp lại với nhau, biến thành một loại lĩnh vực hoàn toàn mới.
‘Lĩnh vực đôi mắt Tà Ma’: 3000/3000 (Thực Cảnh tam giai);
“Đôi mắt Tà Ma!” Vương Đằng khóe miệng giật một hồi: “Cái tên này thật đúng là qua loa.”
Nhưng rất nhanh hắn đã bị tác dụng của ‘lĩnh vực đôi mắt Tà Ma’ hấp dẫn sự chú ý, không còn nghi ngờ gì nữa, lĩnh vực này tập hợp chỗ huyền ảo, quỷ dị của hai loại lĩnh vực lĩnh vực Ma Nhãn và lĩnh vực Tà Nhãn, trở nên càng thêm mạnh mẽ.
Cùng là Thực Cảnh tam giai, nhưng lĩnh vực này nhất định mạnh hơn lĩnh vực Tà Nhãn hoặc lĩnh vực Ma Nhãn đơn độc.
Ngoài ra, lĩnh vực đôi mắt Tà Ma này có thể trực tiếp thông qua đôi mắt để phát động, đúng là một loại lực lượng lĩnh vực cực kỳ thuận tiện.
Ngẫm lại xem, trong chiến đấu, trong mắt đột ngột bắn ra lực lượng lĩnh vực, e rằng thật sự sẽ làm cho kẻ địch khó lòng phòng bị.
Điều duy nhất khiến Vương Đằng tiếc nuối là, lĩnh vực đôi mắt Tà Ma này chỉ đạt tới Thực Cảnh tam giai, phải biết rằng lĩnh vực Tà Nhãn của hắn đã đạt đến Thực Cảnh lục giai rồi đấy, xem ra là do lĩnh vực Ma Nhãn cản trở.
Cuối cùng là mấy thuộc tính tinh thần cấp Vực Chủ, vẫn còn có chút trợ giúp với Vương Đằng, trực tiếp hấp thu.
So tài trên võ đài kết thúc, Giáp Tim xám xịt rời đi, mọi người cũng không để ý tới nữa, chuẩn bị từng người đi vui vẻ.
“Giáp Đằng Ưng thiếu gia không đến chơi sao?”
Song vào lúc này, Nicola lại đột nhiên chuyển hướng qua chỗ Vương Đằng, quyến rũ cất giọng hỏi.