Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3598 - Chương 3598. Ám Nguyệt! Hắc Giáp Thánh Ma Đại Trận! Sau Này Đừng Xuất Hiện Ở Trước Mặt Ta Nữa… (5)

Chương 3598. Ám nguyệt! Hắc Giáp Thánh Ma đại trận! Sau này đừng xuất hiện ở trước mặt ta nữa… (5)
Chương 3598. Ám nguyệt! Hắc Giáp Thánh Ma đại trận! Sau này đừng xuất hiện ở trước mặt ta nữa… (5)

“Ngươi có chỗ dừng chân gì ở thành phố Hắc Giáp không?” Vương Đằng hỏi.

“Có.” Vera lập tức gật đầu đáp.

“Dẫn ta đi.” Vương Đằng ra lệnh, nói: “Bây giờ ta không có chỗ để đi rồi, chỉ có thể lăn lộn với ngươi thôi.”

“Đại nhân nói đùa rồi.” Vera đứng dậy, đi trước dẫn đường.

Hai người dần dần biến mất trong bóng tối, chỉ để lại mấy thi thể loài Hắc Ám tộc Ma Giáp trong hẻm tối kia, chắc vẫn cần một thời gian nữa bọn nó mới được người ta phát hiện.

Chỗ ở của Vera vô cùng bí ẩn, nó dù sao cũng là loài Hỗn Huyết, hơn nữa còn là nhân viên tình báo của liên minh loài Hỗn Huyết gì đó, chắc chắn phải bí ẩn là chính.

Đây là một kiến trúc bằng đá nằm ở phía Nam thành phố Hắc Giáp, trông vô cùng thô sơ đơn giản, rõ ràng là vô cùng lụi bại so với pháo đài của Giáp Karl.

Cả đường đi, Vương Đằng đã thấy không ít loài Hỗn Huyết, trong mắt không khỏi hiện ra vẻ kinh ngạc.

“Nơi này là chỗ tụ tập của loài Hỗn Huyết, loài Hỗn Huyết của thành phố Hắc Giáp cơ bản đều sống ở đây. Ta sống ở chỗ này, sẽ không bị người khác bắt nạt.” Lúc này Vera quấn một áo choàng đen, che đi vóc dáng có lỗi có lõm, đi tới trước mặt Vương Đằng, nhỏ giọng truyền âm nói.

“Ừ.” Vương Đằng cũng quấn áo choàng đen, thản nhiên gật đầu.

Loại ăn mặc này của bọn họ không tính là hiếm thấy ở thành phố Hắc Giáp, đi trên đường phố, trong mười người ít nhất có năm sáu người ăn mặc như vậy, thật sự rất bình thường.

Sau khi đi được một lát, Vera dẫn Vương Đằng rẽ vào một ngõ hẻm, rẽ nhiều lần rồi đi thêm mấy trăm mét mới dừng lại ở trước một căn phòng đá không mấy bắt mắt.

“Nơi này chính là chỗ ở của ta.” Vera cắn môi, mở cửa ra, dẫn đầu bước vào.

Sau khi Vương Đằng bước vào, không khỏi hơi sững sờ, căn phòng này thật sự hơi khác với phòng của loài Hắc Ám hắn từng thấy.

Không có cảm giác lạnh băng kia, ngược lại khắp nơi đều tỏa ra sự… ấm áp!

Đúng vậy, chính là ấm áp!

Khắp nơi đều tỏa ra một hơi thở cuộc sống, không hề ăn khớp với thế giới Hắc Ám.

Chênh lệch lớn quá rồi.

Thấy tình hình như vậy, Vương Đằng thậm chí còn nghi ngờ bản thân đã trở về thế giới loài người, chứ không phải còn đang ở trong thế giới Hắc Ám.

“Đại nhân, sao vậy?” Vera hình như hơi quẫn bách, nhìn Vương Đằng, hỏi: “Có phải không hợp ý của đại nhân không? Nơi này quả thật hơi đơn sơ, hay là chúng ta đổi chỗ khác đi.”

Thực ra nó không hề muốn dẫn Vương Đằng đến nơi này, nhưng vì bị Vương Đằng khống chế, không thể phản kháng, chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn nghe theo.

“Không cần, nơi này… không tệ.” Vương Đằng nhìn nó, giống như cảm thấy hơi thú vị, lúc này người phụ nữ loài Hỗn Huyết chua ngoa này lại thấy xấu hổ vì chuyện này.

Nhưng mà đây chắc là do ảnh hưởng của mê hoặc, nếu như đối mặt với loài Hắc Ám khác, chắc nó sẽ không hiện ra loại biểu cảm này.

Trong lòng Vera không khỏi thở phào nhẹ nhõm, do dự một lát, rồi nói: “Đại nhân, tiếp theo ngươi có dự tính gì?”

“Có quen Nicola không?” Vương Đằng không trả lời, mà hỏi ngược lại.

“Nicola.” Ánh mắt Vera chợt lóe, gật đầu: “Quen, nó là nhân vật số một khá nổi tiếng ở thành phố Hắc Giáp, sau lưng có tồn tại cường giả, nhưng không biết là ai.”

“Liên minh loài Hỗn Huyết các ngươi cũng không biết sao?” Vương Đằng hỏi.

“Nó rất thần bí.” Vera nói.

“Xem ra ta chỉ có thể đích thân đi gặp nó thôi.” Vương Đằng sờ cằm, nói.

Trong chỗ ở của Vera.

Vương Đằng rảnh rỗi không có việc gì, bắt đầu đánh giá trong phòng, rất tò mò.

Phòng của Vera ngoài ấm áp ra, còn có một đặc sắc…

Đâu đâu cũng thấy toàn là đồ sưu tầm kỳ quái.

Có xương của tinh thú, có hòn đá không biết tên, cũng có một số thứ không biết tên hình dáng quái lạ…

Cả mặt Vương Đằng tràn đầy kỳ lạ, người phụ nữ loài Hỗn Huyết này còn có sở thích sưu tầm?

Vera hơi xấu hổ, muốn thu đồ lại, nhưng nhiều quá nhất thời hoàn toàn không thể thu lại hết.

Cộng thêm Vương Đằng đã thấy rồi, nó cũng lười cất.

Đứng ở đó với dáng vẻ ngươi thích sao thì làm, rất có phong cách không sợ gì hết.

“Sở thích của ngươi rất đặc biệt.” Vương Đằng đùa nói.

“Loài Hỗn Huyết chúng ta không có địa vị gì, không tìm được chỗ tốt gì, chỉ có thể sưu tầm một số đồ bỏ đi chơi thôi.” Vera nói.

“Loài Hỗn Huyết khác cũng giống như ngươi sao?” Vương Đằng tò mò hỏi.

“Đại nhân tại sao lại quan tâm tới chuyện của loài Hỗn Huyết chúng ta như vậy?” Vera nhìn loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này chăm chú, trong lòng không khỏi hơi nghi ngờ, cũng không trả lời câu hỏi của hắn.

“Trả lời câu hỏi của ta.” Vương Đằng thản nhiên nói.

“Có con giống như ta, có con đã càng thiên về tộc loài Hắc Ám hơn.” Vera oán hận nhìn Vương Đằng, chỉ có thể thành thật nói.

“Giống như ta?” Vương Đằng hơi hứng thú nhìn nó, hỏi: “Các ngươi sinh sống rất hướng về Nhân tộc sao?”

Vera ngạc nhiên nghi ngờ nhìn hắn, biểu cảm bắt đầu hơi cảnh giác.

Rốt cuộc loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này muốn làm gì?

Tại sao lại hỏi như vậy?

Lẽ nào hắn muốn tìm cơ hội xử lý bọn nó sao?

Từng suy nghĩ lóe qua trong đầu của Vera, khiến sắc mặt nó bắt đầu hơi trắng bệch, ánh mắt sợ hãi nhìn Vương Đằng. Bây giờ nó không phản kháng được Vương Đằng, ít nhiều đã cam chịu số phận, chỉ hy vọng đối phương có thể tha cho liên minh loài Hỗn Huyết.

“Đại nhân, chúng ta không có…”

Nó muốn giải thích gì đó, nhưng đã bị Vương Đằng cắt ngang.

“Ngươi rất sợ ta sao?”

Vera quỳ một đầu gối xuống, rơi vào trong im lặng, chỉ có sự van xin hèn mọn nhất.

“Đứng dậy đi, ta sẽ không làm gì liên minh Hỗn Huyết kia của ngươi.” Vương Đằng nhìn nó một lát, rồi thản nhiên cười nói.

“Thật chứ?” Vera ngẩng phắt đầu lên, hỏi.

“Lời ta từng nói, trước giờ sẽ không có giả.” Vương Đằng nói.

“Cảm ơn đại nhân.” Lúc này Vera mới đứng dậy, mặc dù nó không quá tin tưởng loài Hắc Ám như vậy, nhưng bây giờ cũng không có cách khác, chỉ có thể đi một bước tính một bước thôi.

“Đúng rồi, bây giờ còn bao lâu nữa thì vào đêm?” Vương Đằng hỏi.

“Sắp rồi, còn khoảng một tiếng nữa là lúc ám nguyệt đến.” Vera nói.

Hết chương 3598.
Bình Luận (0)
Comment