Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3597 - Chương 3597. Ám Nguyệt! Hắc Giáp Thánh Ma Đại Trận! Sau Này Đừng Xuất Hiện Ở Trước Mặt Ta Nữa… (4)

Chương 3597. Ám nguyệt! Hắc Giáp Thánh Ma đại trận! Sau này đừng xuất hiện ở trước mặt ta nữa… (4)
Chương 3597. Ám nguyệt! Hắc Giáp Thánh Ma đại trận! Sau này đừng xuất hiện ở trước mặt ta nữa… (4)

Loài Hắc Ám tộc ma Giáp này cũng là ngốc, bị hắn đùa giỡn xoay vòng vòng lại còn thật sự coi hắn là bạn.

Chẹp, ngây thơ quá!

Làm hắn cũng ngại giết nó rồi.

Bỗng nhiên Vương Đằng cảm thấy diễn xuất của bản thân có phải lại thăng cấp rồi không? Đúng là càng ngày càng biết diễn rồi, hoàn toàn không thua người phụ nữ Nicola kia.

“Ài!” Giáp Karl thở dài thườn thượt, hơi hiu quạnh.

“Ha ha ha, ngươi sợ rồi, muốn bỏ chạy à?” Giáp Bose lạnh lùng cười hỏi.

“Ngươi nghe ra ta sợ từ chỗ nào?” Vương Đằng cạn lời nhìn nó.

“Cảm thấy không ai bảo vệ ngươi, nên muốn nhanh chóng rời khỏi thành phố Hắc Giáp, đây không phải sợ thì là cái gì?” Giáp Bose mỉa mai nhìn Vương Đằng, hỏi.

“Hơ… Năng lực thấu hiểu này ta cho ngươi tròn điểm, thêm một điểm cũng sợ ngươi kiêu ngạo.” Sắc mặt Vương Đằng kỳ quái nói.

“Ngươi!” Giáp Bose lập tức cảm thấy trí khôn đã bị sỉ nhục, muốn phát tác, nhưng vừa nghĩ đến vừa rồi bị phát, nó chỉ đành cố ép cơn giận, lạnh lùng nói: “Nhóc con, ta xem khi nào ngươi rời khỏi thành phố Hắc Giáp, đến khi đó… Hừ!”

Nó lạnh lùng hừ một tiếng, rồi trực tiếp biến thành lưu quang bay đi, không muốn nhìn Vương Đằng thêm nữa.

“Ưng huynh, nếu ngươi muốn rời đi, hay là rời đi nhân lúc còn sớm đi, nếu không để Giáp Bose nắm được cơ hội, nó có thù tất báo, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi.” Giáp Karl hổ thẹn nói: “Ta thật sự không giúp được ngươi rồi.”

“Không sao.” Vương Đằng bình tĩnh nói: “Ngươi cũng đi đi, đỡ cho bị ta liên lụy.”

Giáp Karl muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa, ôm quyền với Vương Đằng rồi cũng trực tiếp bay đi.

“Như vậy cũng tốt, lần sau gặp thì có thể xử lý thẳng rồi.” Vương Đằng nói thầm trong lòng.

“Vương Đằng, rốt cuộc ngươi chuẩn bị làm cái gì?” Viên Cổn Cổn không nhịn được hỏi.

“Rất nhanh ngươi sẽ biết.” Vương Đằng đáp trong lòng, quay người rời đi, bước vào trong một ngõ hẻm phía xa.

Mấy người hầu kia của Giáp Bose vẫn ở nguyên chỗ cũ, nhìn Vương Đằng rời đi, rồi lập tức đi theo.

Bọn nó nhận được mệnh lệnh, nhất định phải theo sát Vương Đằng, tuyệt đối không thể để hắn dễ dàng chạy thoát.

Tất nhiên Vương Đằng nhận ra sự tồn tại của bọn nó, trong lòng lạnh lùng cười, sau khi rẽ vào trong ngõ hẻm tối tăm kia, bóng dáng lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.

“Đi đầu rồi?”

“Chết tiệt, rõ ràng nhìn thấy hắn đã vào trong, sao không thấy đâu nữa.”

“Nếu làm mất dấu, Giáp Bose đại nhân chắc chắn sẽ không tha cho chúng ta.”

“Ở đây chỉ có mấy ngã rẽ, hắn chắc chắn chưa chạy xa được, tiếp tục đuổi theo.”

Mấy loài Hắc Ám tộc Ma Giáp nhìn ngó xung quanh, đã làm mất tung tích của Vương Đằng, sốt ruột quay vòng tại chỗ.

Nhưng rất nhanh bọn nó đã tiếp tục đuổi theo về phía trước, tách nhau ra, men theo tìm kiếm ở mỗi một ngã rẽ.

“A!”

Đột nhiên, một tiếng kêu thảm truyền ra, sau đó lại im bặt.

Mấy loài Hắc Ám tộc Ma Giáp còn lại bị dọa tới dừng bước chân lại, sắc mặt thay đổi, nhìn xung quanh, nháy mắt đã bắt đầu cảnh giác.

Tiếng kêu thảm vừa rồi kia là của đồng bọn chúng nó.

Rất rõ ràng, đối phương đã lành ít dữ nhiều.

Mấy loài Hắc Ám tộc Ma Giáp nháy mắt đã đuổi qua chỗ truyền tới âm thanh.

“A!”

Đúng lúc này, lại một tiếng kêu thảm truyền tới, trong ngõ hẻm tối tăm nghe vô cùng rợn người.

Tổng cộng có năm loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, bây giờ chỉ còn lại ba con, rất nhanh bọn nó đã tụ tập lại với nhau, không dám tách ra nữa.

Thành phố Hắc Giáp này vốn là địa bàn bọn nó vô cùng quen thuộc, bây giờ ở trong hoàn cảnh như vậy lại khiến bọn nó cảm nhận được sự uy hiếp tử vong, đúng là hơi buồn cười.

“Thủ lĩnh, làm sao đây?” Một loài Hắc Ám tộc Ma Giáp nhỏ giọng hỏi, rõ ràng có hơi hoảng loạn.

“Mặc kệ thế nào, qua đó xem trước đã, ba chúng ta đừng tách ra, đối phương sẽ không có cơ hội ra tay.” Một loài Hắc Ám giống cầm đầu nói.

Viu!

Vừa dứt lời, một tiếng xé gió đột nhiên vang lên, một loài Hắc Ám tộc Ma Giáp ngã ngay xuống.

“…” Loài Hắc Ám tộc Ma Giáp cầm đầu.

Phịch!

Bỗng nhiên, một loài Hắc Ám tộc Ma Giáp khác cũng đã ngã xuống, không hề có tiếng động, khiến cả người loài Hắc Ám tộc Ma Giáp cầm đầu kia lạnh băng, da đầu tê dại.

“Tha…” Nó nuốt nước bọt, muốn lên tiếng xin tha.

Phập!

Một cơn đau nhức đột nhiên truyền tới từ chỗ lồng ngực của nó, nó từ từ cúi đầu nhìn xuống, thấy một con dao găm màu đen xì đã cắm vào lồng ngực của nó, khiến tính mạng của nó nhanh chóng trôi qua.

Bịch!

Ngay sau đó, nó đã ngã thẳng xuống, chết không thể chết hơn.

“Đại nhân, đã giải quyết hết tất cả rồi.” Lúc này, một bóng đen chậm rãi hiện ra, quỳ ở dưới đất, cung kính nói.

“Vera à, thực lực của ngươi không tệ nha.”

Một bóng dáng khác xuất hiện ở trước mặt bóng đen kia một cách vô cùng đột ngột, xuất hiện còn kỳ dị và không thể nắm bắt hơn cả đối phương, rõ ràng chính là Vương Đằng.

Hắn vốn định đích thân ra tay, sau đó phát hiện Vera đúng lúc theo qua đây rồi, nên trực tiếp giao cho nó, vừa hay xem thực lực của nó thế nào.

“Đại nhân quá khen.”

Vera cúi thấp đầu, đồng tử hơi co lại, trong lòng càng không dám sơ suất.

Thực lực của đại nhân này khiến nó ngày càng khó nắm bắt, cho dù là cách khống chế nó, hay là thủ đoạn ẩn náu khủng bố vừa rồi, nó cảm thấy bản thân đều không thể chống đỡ, sẽ bị khống chế, cũng là chuyện bình thường.

Người này rốt cuộc là ai?

Vương Đằng nhìn mấy loài Hắc Ám tộc Ma Giáp ở trên mặt đất, lắc đầu cười.

Mấy loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị còn muốn theo dõi hắn, đúng là nói chuyện viển vông.

“Ngươi lấy được khế ước từ chỗ Giáp Karl rồi sao?” Vương Đằng hỏi.

“Lấy được rồi.” Vera đáp.

“Ngươi lại nhanh hơn một bước, nếu như chậm một bước nữa, muốn đi sợ là không dễ dàng như vậy.” Vương Đằng cười nói.

Vera nhìn thi thể của mấy loài Hắc Ám tộc Ma Giáp kia, trong lòng biết chắc chắn đã xảy ra biến cố gì đó, cũng không khỏi thấy hơi may mắn.

Hết chương 3597.
Bình Luận (0)
Comment