Ở thế giới Hắc Ám, loài Hỗn Huyết muốn phản kháng loài Hắc Ám thực sự là quá gian nan, từ xưa đến nay đều chưa từng thành công, nếu không thì làm sao đến mức phải đợi đến hôm nay.
Thật ra các loài Hỗn Huyết cũng biết hy vọng này cực kỳ xa vời, nhưng bọn chúng đã bị nô dịch nhiều năm như vậy, thà chết, cũng không muốn bị nô dịch tiếp nữa.
Cho dù không vì bản thân bọn chúng, vì đời sau, đời sau nữa của bọn chúng, dù sao cũng nên có điều trả giá, cho dù phải bỏ ra một cái giá cực kỳ nặng nề.
Nơi nào có áp bức, nơi đó có phản kháng!
Khi một số người bị áp bức đến cực hạn, trong lòng sẽ thức tỉnh ý thức phản kháng, sẽ không có ai muốn đời đời kiếp kiếp bị nô dịch.
Thiếu nữ xuất hiện, làm bọn chúng thấy được một tia hi vọng, cho nên các loài Hỗn Huyết đều không hy vọng nàng đi chịu chết.
“Tử Vương!”
Ông lão loài Hỗn Huyết nắm thật chặt cổ tay thiếu nữ, ánh mắt cầu khẩn: “Ngươi không thể đi, nếu ngươi chết rồi, lão già ta cũng sống không nổi nữa.”
Nó nhìn thiếu nữ trưởng thành, mặc dù thiếu nữ không hề xem nó như thân nhân, nhưng nó đã sớm đã xem thiếu nữ như cháu gái, bây giờ sao có thể nhẫn tâm nhìn nàng đi chịu chết.
“Rodney!” Thiếu nữ trầm mặc một hồi, nhìn ông lão với ánh mắt tràn ngập lo lắng trước mặt, trong đầu bỗng hiện ra một bóng dáng trẻ tuổi: “Nếu ta chết rồi, ngươi sẽ trở về thăm ta sao?”
“Ta biết, Snow không phải ngươi, ngươi đã đi đâu?”
Bên ngoài, loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Chiến Tướng thập nhị tinh thấy không có ai xuất hiện, hơi không kiên nhẫn, giọng nói lạnh lùng nói: “Ta chỉ cho ngươi thời gian mười hơi thở, sau mười mười hơi thở, nếu ngươi lại không xuất hiện thì đừng trách ta lòng dạ độc ác, loài Hỗn Huyết ở đây một tên cũng đừng muốn rời đi.”
“Một, hai, ba..”
Dứt lời, loài Hắc Ám Huyết tộc bắt đầu chậm rãi đếm.
Âm thanh của nó giống như bùa đòi mạng, quanh quẩn trên không trung, làm cho loài Hỗn Huyết xung quanh chỉ cảm thấy cả người lạnh toát, càng thêm tuyệt vọng.
“Các huynh đệ, liều mạng với đám súc sinh này.”
“Vì loài Hỗn Huyết, liều mạng với bọn chúng.”
“Tử Vương, đừng ra, ngày sau báo thù cho chúng ta.”
“Báo thù cho chúng ta!”
Từng loài Hỗn Huyết mang theo quyết tâm ắt phải chết xông về phía loài Hắc Ám.
Ầm! Ầm! Ầm!
Có người tự bạo, có người ra sức chém giết, thảm thiết đến cực hạn, máu đỏ tươi nhiễm đỏ mặt đất, máu chảy thành sông.
Thiếu nữ tóc đen đeo mặt nạ phẫn nộ đến cực hạn, nắm đấm siết chặt, trong cơ thể không tự chủ được bộc phát ra một đoàn nguyên lực mạnh mẽ, làm mái tóc đen của nàng không gió mà bay.
“Đừng!” Barnett biến sắc, muốn ngăn cản, nhưng đã không kịp.
“Ha ha ha!”
Một trận cười to từ bên ngoài truyền đến.
“Tìm được ngươi rồi!”
Loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng thập nhị tinh bỗng nhiên vươn tay ra, ngưng tụ ra một bàn tay màu máu, chộp tới một tòa nhà.
Ầm!
Bầu trời chấn động kịch liệt, một bàn tay màu máu to lớn mang theo khí thế mạnh mẽ ầm ầm rơi xuống, khiến loài Hỗn Huyết và loài Hắc Ám cấp thấp xung quanh mặt đầy hoảng sợ.
“Kết thúc rồi!” Barnett nhìn thấy bàn tay to lớn đang rơi xuống toà nhà chỗ bọn họ, bàn tay phản chiếu trong mắt không ngừng phóng đại, mặt lộ vẻ tuyệt vọng.
Ầm!
Thiếu nữ tóc đen đeo mặt nạ bước ra một bước, vượt qua Barnett và Rodney, thân hình chợt loé, đã chạy ra khỏi cửa sổ.
Thủy tinh vỡ nát, bay múa đầy trời.
Thiếu nữ phóng lên tận trời, mái tóc màu đen trên lay động trên không trung, trên người nó bạo phát ra một luồng sáng chói mắt, lao tới bàn tay màu máu to lớn kia.
Ầm ầm!
Bầu trời chấn động, thiếu nữ cuối cùng miễn cưỡng đánh nát bàn tay màu máu kia.
Nhưng nàng cũng lui lại mấy trăm mét, trên không trung gắng gượng ngừng người, ngửa đầu nhìn lên những loài Hắc Ám Huyết tộc đầy trời.
Một người độc đối!
“Sao không trốn nữa?” Loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng thập nhị tinh nhìn xuống phía dưới thiếu nữ, hài hước cười nói: “Đáng tiếc vừa rồi ngươi không đi ra, hiện tại ai cũng không sống được.”
Thiếu nữ không hề nói chuyện, chỉ dùng ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm đối phương.
“Chẳng qua tuổi ngươi còn nhỏ thế mà lại có thực lực này, xem ra thiên phú quả thực không tệ, khó trách có thể giết được cường giả tộc ta, bây giờ không thể để ngươi sống nữa.” Giọng nói loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Chiến Tướng thập nhị tinh bỗng trở nên cực kỳ lạnh lẽo, vung tay lên, hạ lệnh: “Lên cho ta, giết nàng.”
“Vâng!”
Mấy loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Chiến Tướng thập nhị tinh cùng lên tiếng đáp lại, sau đó dồn dập bộc phát ra nguyên lực Hắc Ám mạnh mẽ, xông về phía thiếu nữ.
Thiếu nữ không hề sợ hãi, trong tay xuất hiện một thanh chiến kiếm, đạp chân xuống, xông về phía mấy loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Chiến Tướng thập nhị tinh.
Ầm!
Chiến đấu kịch liệt theo đó bùng nổ, dư âm nguyên lực sinh ra không ngừng khuếch tán ra xung quanh.
Mặc dù thiếu nữ chỉ là võ giả cấp Chuẩn Chiến Tướng thập tinh, nhưng thực lực lại cực kỳ mạnh mẽ, vậy mà miễn cưỡng chặn lại được vây công của mấy loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Chiến Tướng thập nhị tinh.
Nàng cũng không miễn cưỡng chống đỡ, mà là cầm chiến kiếm trong tay không ngừng né tránh, phát động công kích cực kỳ xảo trá, khiến cho mấy loài Hắc Ám Huyết tộc khó lòng phòng bị.
Xoẹt!
Một Loài Hắc Ám Huyết tộc hơi mất tập trung, lại bị một kiếm của thiếu nữ đâm trúng, để lại một vết máu trên người.
Máu tươi lập tức vẩy ra.
“Ta giết ngươi!” Loài Hắc Ám Huyết tộc kia lập tức giận dữ, mấy người cấp Chiến Tướng thập nhị tinh bọn chúng bắt không được một người cấp Chuẩn Chiến Tướng thập tinh đã đủ mất mặt, nó lại còn bị đối phương làm bị thương, quả thực là sỉ nhục.
Ầm!
Toàn bộ nguyên lực Hắc Ám trong cơ thể nó bộc phát ra, ý định mèo vờn chuột vỗn có đã biến mất, hiện tại nó chỉ muốn giết chết đối phương.
Từng lợi trảo màu máu từ trong tay nó không ngừng lao ra, hung hăng chộp tới thiếu nữ.
Nhưng tốc độ của thiếu nữ quả thực rất nhanh, trên không trung không ngừng chớp động, như một con bướm nhẹ nhàng bay múa, thân pháp phiêu dật, lại mang theo từng tia quỷ dị, làm cho người ta không thể nắm bắt.