Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3619 - Chương 3619. Có Phải Bị Ức Hiếp Rồi Không? Ta Báo Thù Cho Ngươi Có Được Không? (4)

Chương 3619. Có phải bị ức hiếp rồi không? Ta báo thù cho ngươi có được không? (4)
Chương 3619. Có phải bị ức hiếp rồi không? Ta báo thù cho ngươi có được không? (4)

Nguyên do mấy loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Chiến Tướng thập nhị tinh tạm thời không làm gì được nó, chính là vì tốc độ này.

“Phế vật!”

Loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng thập nhị tinh thấy cảnh này, không khỏi hừ lạnh một tiếng, hai cánh phía sau khẽ vỗ, hóa thành một tàn ảnh màu máu, biến mất tại chỗ.

Dưới mặt nạ, thiếu nữ biến sắc, tựa như dự cảm được gì đó, không kịp trốn tránh, chỉ có thể cắn răng, chiến kiếm trong tay bộc phát ra ánh sáng nguyên lực nồng đậm, hung hăng đâm về hư không bên trái.

Bóng kiếm đó rõ ràng có ba loại màu sắc đen, đỏ, xanh, hiển nhiên thiếu nữ này là một võ giả tam hệ, đồng thời trong thuộc tính nguyên lực của nàng có một loại thuộc tính đặc biệt —— hệ Phong!

Khó trách tốc độ của nàng có thể đạt tới mức độ đó!

Ầm!

Bóng kiếm tam sắc hung hăng đâm vào trong hư không, một bóng dáng theo đó hiện ra, đúng là loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng thập nhị tinh kia.

Nhưng nó không hề sợ bóng kiếm của thiếu nữ, nở nụ cười lạnh lùng, vậy mà đánh ra một chưởng, lấy tay không nghênh đón bóng kiếm sắc bén của thiếu nữ.

Đùng!

Công kích của cả hai va chạm vào nhau, dư âm nguyên lực mãnh liệt khuếch tán ra xung quanh.

Răng rắc!

Trong phút chốc, bóng kiếm vỡ nát, chưởng ấn màu máu loài Hắc Ám ngưng tụ rơi thẳng vào người thiếu nữ.

“Phụt!”

Một ngụm máu tươi từ trong miệng thiếu nữ phun ra, cả người nàng bỗng như bị sét đánh, bay ngược ra ngoài, hung hăng đụng vào trên một toà nhà cao lớn.

Ầm!

Toà nhà vỡ vụn, lập tức hóa thành phế tích, vô số đá vụn vùi lấp thiếu nữ.

“Tử Vương!” Mấy người Barnett và Rodney không khỏi hét lớn.

“Tử Vương cái gì, chỉ là loài Hỗn Huyết, cũng dám xưng vương!” Loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Chiến Tướng thập nhị tinh nở nụ cười lạnh lùng nói.

Soạt!

Đá vụn bị đẩy ra, thiếu nữ lung la lung lay bò lên, từ trong kiến trúc đổ nát đi ra.

Rắc!

Lúc này, một tiếng vang giòn truyền ra, mặt nạ của nàng vậy mà vỡ vụn ngay lúc này, từ trên mặt nàng rơi xuống, lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo xinh đẹp, chỉ là lộ ra vẻ trắng bệch vô cùng, khóe miệng tràn ra một tia máu.

“Vậy mà chỉ là một cô gái nhỏ, tuổi còn nhỏ hơn cả trong tưởng tượng của ta.” Loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Chiến Tướng thập nhị tinh híp mắt nhìn chằm chằm thiếu nữ, kinh ngạc nói.

Barnett cũng ngạc nhiên vô cùng, bởi vì hắn chưa từng thấy khuôn mặt thật của “Tử Vương” bao giờ, không nghĩ tới nàng lại trẻ tuổi như vậy, không, phải nói là nhỏ tuổi.

“Tử Vương!” Rodney hết sức sốt ruột, nhìn bóng dáng thiếu nữ đơn bạc mà suy yếu, trong mắt tràn đầy lo lắng.

Đối mặt với tình cảnh này, nó lại không làm gì được, nó vô cùng căm ghét sự vô năng và nhỏ yếu của bản thân mình.

Thiếu nữ không nói một lời, đứng trong phế tích, nhìn lên loài Hắc Ám Huyết tộc đầy trời, muốn xuyên thấu qua làn sương mù máu nhìn bầu trời, đáng tiếc cái gì cũng không nhìn thấy.

Nàng đã thật lâu chưa tháo mặt nạ xuống, hiện tại mặt nạ nát rồi, nàng hình như cũng phải chết.

Nhưng nàng không sợ hãi, trong lòng bình tĩnh lạ thường.

Từ khi mẹ nàng chết, để nàng còn nhỏ đã phải một mình bắt đầu sinh tồn trong núi rừng, nàng đã không còn sợ hãi cái chết như vậy nữa.

Thứ nàng sợ nhất thật ra là cô độc!

Vốn dĩ nàng, một người sinh tồn trong núi rừng, lấy việc đi săn dã thú mà sống, chưa từng có đồng loại có thể làm bạn, cho nên nàng cực kỳ cô độc.

Thế nhưng sau đó lại xuất hiện một người!

Người đó giống như là một tia sáng, đột nhiên xuất hiện trong lòng nàng lúc còn nhỏ mà cô độc.

Hắn đối xử với nàng rất tốt, cho nàng ăn ngon, mua cho nàng quần áo đẹp, còn cho nàng chỗ ở thoải mái, dễ chịu, ấm áp.

Nàng bị người ta ức hiếp, hắn sẽ giúp nàng báo thù, đồng thời nói cho nàng, báo thù không để qua đêm.

Sau này hắn còn tự mình dạy nàng tu luyện, để nàng có quyền thay đổi vận mệnh của bản thân.

Vốn dĩ nàng cho rằng chính mình có thể luôn ở cùng hắn.

Bất kể đi nơi nào, chỉ cần có thể ở cùng hắn, nàng sẽ rất vui vẻ.

Nhưng mà…

Hắn vẫn đi rồi!

Không biết đi nơi nào, sau này cũng không trở về nữa.

Mặc dù hắn để lại một phân thân.

Nhưng nàng biết, phân thân đó cũng không phải là hắn.

Hơn nữa phân thân cũng chỉ sẽ thỉnh thoảng xuất hiện, ngoài dạy nàng tu luyện như thế nào ra, cái gì cũng không biết làm.

Nàng lại chỉ có một mình, nhưng nàng không khóc, chỉ là trong lòng lại trở nên cô độc lần nữa, nàng thường xuyên ngồi một mình trong đêm tối, chờ đợi người đó trở về.

Nhưng nàng chờ, chờ, rồi lại chờ, hắn cũng chưa trở về.

Nàng thất vọng rồi!

Nàng chỉ có thể trở lại cuộc sống chẳng có mục tiêu vốn có, giống như dã thú trong núi rừng, ngoài sinh tồn ra, không còn mục đích nào khác.

Về sau có một ngày, nàng từ chỗ một vài loài Hỗn Huyết biết được.

Bên ngoài Hắc Ám thế giới nơi này, còn có thế giới khác, nơi đó là tịnh thổ! Là nơi thích hợp cho bọn họ sinh sống.

Nàng nhớ, người đó hình như đến từ thế giới khác.

Nếu như có thể rời khỏi thế giới Hắc Ám này, có lẽ nàng có thể đến thế giới của người đó ở, như vậy nó cũng có thể đi tìm hắn.

“Chết đi!”

Loài Hắc Ám cấp Chiến Tướng thập nhị tinh không do dự nữa, cười gằn một tiếng, lần nữa ngưng tụ ra một chưởng ấn màu máu to lớn, nghiền ép về phía thiếu nữ.

Ầm!

Dao động nguyên lực Hắc Ám mạnh mẽ khuếch tán ra, chỉ cần một chưởng là có thể nghiền thiếu nữ thành mảnh nhỏ.

Suy nghĩ bị kéo về thực tế, thiếu nữ ngẩng đầu nhìn chưởng ấn không ngừng tới gần, lại liếc mắt nhìn tình hình thảm thiết xung quanh, khóe miệng lộ ra vẻ khổ sở.

“Ta thất bại rồi!”

“Ta không thể đi tìm ngươi!”

“Có phải ta làm ngươi mất mặt rồi không?”

Từng suy nghĩ hiện lên trong đầu thiếu nữ, nàng từ từ nhắm mắt lại.

“Tử Vương!” Mấy người Barnett và Rodney mặt xám như tro, tuyệt vọng phát ra tiếng gào thét.

Ầm!

Cự chưởng màu máu ầm ầm rơi xuống, bộc phát ra tiếng ầm vang to lớn, dấy lên vô số bụi bặm trên mặt đất, bao phủ cả khu vực kia.

Hết chương 3619.
Bình Luận (0)
Comment