Mấy người Barnett và Rodney đều vô cùng kinh hãi, nhịn không được hét lớn.
Giờ phút này, căn bản không ai có thể kịp phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn một màn này.
Thời gian tựa như ngừng trôi.
Chỉ có lưỡi hái màu đỏ tươi to lớn từ trên trời giáng xuống, tựa như bao phủ cả bầu trời, làm cho người ta kinh hồn bạt vía.
Công kích đáng sợ như thế, đủ để giết chết toàn bộ loài Hỗn Huyết ở đây.
Thứ này quá đáng sợ!
Những loài Hỗn Huyết vừa dấy lên một tia hy vọng, lúc này lại rơi xuống đáy vực sâu.
Bọn chúng chỉ có thể trơ mắt nhìn lưỡi hái màu đỏ tươi rơi xuống, rơi vào tuyệt vọng vô tận.
Một vài loài Hỗn Huyết đã không nhịn được nhắm mắt lại.
Vương Đằng đứng trên mặt đất, chắp tay phía sau, nhìn lưỡi hái màu đỏ tươi to lớn kia, ánh mắt lại không hề bận tâm, hoàn toàn không có một vòng gợn sóng.
Loại công kích này, hắn thậm chí không cần một ngón tay cũng có thể dễ dàng ngăn trở.
Thiếu nữ nhìn bóng lưng trước mặt, trong lòng cũng không hề lo lắng, không biết vì sao, giống như chỉ cần có hắn ở đây, bất cứ chuyện gì cũng sẽ được giải quyết dễ dàng.
“Khặc khặc khặc!”
Mắt thấy lưỡi hái màu đỏ tươi to lớn đã đến đỉnh đầu của Vương Đằng và thiếu nữ, loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Chiến Tướng thập nhị tinh không khỏi nhe răng cười, giống như đã có thể thấy được hình ảnh đối phương bị giết chết.
Loài Hắc Ám Huyết tộc xung quanh cũng cười khẩy liên tục nhìn một màn này, trên mặt phủ đầy ý trào phúng.
Một loài Hỗn Huyết mà thôi, cho dù có mạnh hơn loài Hỗn Huyết khác một chút, lại làm sao có thể phản kháng được loài Hắc Ám bọn chúng.
Ai là sâu kiến, vừa nhìn là hiểu ngay.
Lại dám mắng bọn chúng là sâu kiến, quả thực buồn cười.
Vẻ mặt Vương Đằng bình tĩnh, nhìn phản ứng của những loài Hắc Ám Huyết tộc kia, khóe miệng không khỏi giương lên một đường cong trào phúng.
Ầm!
Ngay sau đó, chỉ thấy hắn vung tay lên, một luồng khí thế vô cùng tràn đầy từ trên người bộc phát ra.
Cấp Hành Tinh!
Nhưng cũng đủ rồi!
Trong mắt những điều này loài Hắc Ám Huyết tộc trước mắt này, loại khí thế này quả thực đáng sợ tới cực hạn, giống như đứng trước mặt là một cự thú mạnh mẽ vô cùng khủng bố, mà không phải là loài Hỗn Huyết gì đó.
Bùm!
Lưỡi hái màu đỏ tươi to lớn ngưng trệ giữa không trung, tựa như bị một lực lượng vô hình ngăn trở, sau đó tan vỡ từng tấc một trong ánh mắt hoảng sợ của những loài Hắc Ám tại đây, như bị một trận gió thổi qua, hóa thành đốm sáng màu đỏ tươi đầy trời, phiêu tán mà đi.
“Đây!!!”
Tất cả loài Hỗn Huyết đều khó có thể tin nhìn một màn này, mắt trừng lớn cực hạn.
Rõ ràng đã là kết cục ắt phải chết, đột nhiên lại biến thành như này.
Tất cả mọi người đều có chút phản ứng không kịp, trong lòng thật lâu sau vẫn không thể tin được.
“Làm sao có thể?” Loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Chiến Tướng thập nhị tinh không khỏi hoảng sợ hét lớn.
Song ngay lúc này, nó đột nhiên phát hiện thân thể mình thế mà không nhúc nhích được.
Luồng khí thế khủng bố này áp chế gắt gao nó tại chỗ, giống như một ngọn núi lớn đáng sợ vô cùng đè xuống người nó.
Lúc này lại nhìn về phía loài Hỗn Huyết vừa mới xuất hiện, đồng tử trong mắt nó đã co lại tới cực hạn, trong lòng tràn đầy khó tin.
Đây là tồn tại thế nào?
Vẻn vẹn chỉ có một luồng khí thế, mà đã ép cho bọn chúng không thể động đậy.
Thậm chí đối phương còn không động đậy một lần, liền đánh tan một kích toàn lực của nó.
Loại cảm giác này, nó thậm chí còn chưa từng cảm nhận được trên người Ma Quân đại nhân.
Vì sao tên này lại như thế?
Nó nhìn xuống những loài Hỗn Huyết bên dưới, đầu đã rối loạn một mảnh, cả người đều tê dại, hoàn toàn không dám tiếp tục suy nghĩ nữa.
Trong loài Hỗn Huyết xuất hiện tồn tại đáng sợ như thế, điều này quá hoang đường!
Nhưng sự thật đã bày ra trước mắt.
E rằng trời sắp đổi rồi!
“Đi thôi, ta mang ngươi rời đi nơi này.” Vương Đằng giơ tay vẫy gọi thiếu nữ phía sau.
“Ừm.” Thiếu nữ ngẩn ra một thoáng, ngay sau đó gật đầu, đi lên trước.
Vương Đằng giữ chặt tay nàng, từng bước đạp không mà lên, đi tới trước mặt những loài Hắc Ám Huyết tộc kia.
“Ngươi!”
Loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Chiến Tướng thập nhị tinh giống như dự cảm được gì, sắc mặt đột ngột thay đổi, sắc mặt vốn trắng bệch càng thêm trắng hơn, đồng tử co vào chỉ còn bằng lỗ kim.
Ầm!
Bỗng nhiên, nó cảm giác áp lực trên người trở nên cực kỳ to lớn, nếu như nói vừa nãy là một ngọn núi lớn, như vậy hiện tại chính là hai ngọn.
Đồng thời loại áp lực này còn đang không ngừng tăng lớn, ba ngọn núi lớn, bốn ngọn núi lớn.
Nó muốn hô to, muốn gào thét, muốn giãy dụa, cho đến cuối cùng là muốn cầu xin tha thứ!
Nhưng đều chẳng thấm vào đâu, nó cũng không mở miệng nổi nữa.
Áp lực kinh khủng làm cho loài Hắc Ám Huyết tộc Chiến Tướng thập nhị tinh này ngay cả âm thanh cũng không thể phát ra.
Không chỉ là nó, loài Hắc Ám khác cũng là như thế.
Vẻ mặt bọn chúng đều hoảng sợ tới cực hạn, giống như gặp quỷ, mắt trừng lớn, bên trong có tơ máu lan tràn, mãi đến phủ đầy tròng mắt.
Vương Đằng hoàn toàn không nhìn bọn chúng, mang theo thiếu nữ đi từng bước một lên trời.
Quác!
Một con quạ đen màu đỏ sẫm to lớn lượn quanh ở chân trời, quái vật khổng lồ như thế, trước đó lại không ai phát hiện sự tồn tại của nó, khiến người ta kinh hãi.
“Đó là cái gì?”
“Một con quạ đen lớn?!”
“Hình như là một con tinh thú Hắc Ám loài chim mạnh mẽ.”
Lực chú ý của loài Hỗn Huyết phía dưới không khỏi bị hấp dẫn, không nhịn được kinh hô lên.
Nhưng ngay lúc này…
Ầm!
Một tiếng nổ đùng đoàng cực kỳ đột ngột vang lên, mọi người ngạc nhiên nhìn qua, lại thấy một loài Hắc Ám Huyết tộc vậy mà nổ tung, hóa thành sương mù máu đầy trời, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không phát ra, liền trực tiếp biến mất.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ngay sau đó, theo từng bước Vương Đằng đi đến, tiếng ầm vang này lại liên tục vang lên.
Lần lượt từng loài Hắc Ám trên bầu trời đều nổ tung lên, hóa thành sương mù máu.
Tất cả loài Hỗn Huyết đều trừng to mắt, trong lòng tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.