Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3630 - Chương 3630. Tế Đàn Huyết Thần! Huyết Thần Đại Trận! (3)

Chương 3630. Tế đàn Huyết Thần! Huyết Thần đại trận! (3)
Chương 3630. Tế đàn Huyết Thần! Huyết Thần đại trận! (3)

Toàn bộ đều là cấp Thần, điều này làm cho Vương Đằng vô cùng kinh ngạc.

Vốn tưởng rằng chỉ là một bảo tàng phổ cấp Ma Quân bình thường, vậy mà liên quan tới thuộc tính cấp Thần.

“Bảo tàng” ở đây còn quý giá hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều.

Giờ phút này, hắn lập tức đứng dậy, ánh mắt hơi chớp động, trong đó có từng phù văn huyết sắc kỳ dị lấp lóe qua.

Cả trận pháp tế đàn đã được hắn hiểu rõ trong lòng bàn tay, tuy rằng chỉ là cấp bậc nhập môn, nhưng tốt xấu là trận pháp đầy đủ, không giống những trận pháp trước đó hố như vậy, cho dù lấy được thuộc tính, cũng chỉ là thuộc tính không trọn vẹn.

Điều này khiến cho Vương Đằng vô cùng vừa lòng!

Phù văn huyết sắc trong mắt bắt đầu tụ lại, dần dần hóa thành một trận pháp khổng lồ, rõ ràng là ‘Huyết Thần đại trận’ kia!

Hắn đã biết tác dụng của ‘Huyết Thần đại trận’ này.

Thậm chí ngay cả tác dụng của ‘Tế đàn Huyết Thần’ kia hắn cũng biết rõ mồn một.

Dường như nghĩ tới cái gì, khóe miệng của hắn không khỏi cong lên một độ cung châm chọc, rồi sau đó một bước bước vào trong trận pháp.

Một màn này, khiến cho hai người Rodney và Tử Dạ sớm chờ đợi hồi lâu thần sắc chấn động, lần lượt nhìn về phía Vương Đằng, chờ đợi động tác kế tiếp của hắn.

Bọn họ cũng rất muốn biết, cả trận pháp rốt cuộc có tác dụng gì?

Nơi này lại cất giấu bí mật gì?

Vương Đằng giống như đi tản bộ trong sân vắng đi trong tế đàn, dường như không sợ chút ngoài ý muốn nào.

Nhưng mà tế đàn này rất lớn!

Lớn đến mức Vương Đằng đi vài phút mới chậm rãi đi tới vị trí trung tâm tế đàn.

Giờ phút này hắn cúi đầu nhìn lại, rõ ràng có thể nhìn thấy từng đường phù văn huyết sắc, những phù văn này khắc vào trên tế đàn, lại nối liền với nhau, tựa như bể máu.

Trong bể máu thậm chí có một vài thể lòng huyết sắc không ngừng tỏa ra, chảy xuống, nhúc nhích, cực kỳ dọa người!

Huyết vụ trên bầu trời, chính là từ trong những chất lỏng huyết sắc bay nhẹ ra.

Ánh mắt Vương Đằng chớp động một chút, đột nhiên cắt mở bàn tay mình ra, khiến cho máu rơi thẳng xuống, lập tức dừng ở vị trí trung tâm của tế đàn.

“Đây là...” Rodney có chút kinh ngạc nhìn một màn này, chần chờ nói: “Hình như là hiến tế? Dùng máu của mình, sẽ không sao chứ?”

Sắc mặt Tử Dạ có chút nghiêm trọng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bên kia, giống như chỉ cần vừa xuất hiện ngoài ý muốn, nàng sẽ lập tức xông qua.

Đối với hiến tế của loài Hắc Ám, nàng cũng không xa lạ, dù sao cũng là dân bản địa sinh tồn trong thế giới Hắc Ám.

Nói chung, một khi dùng máu của bản thân để hiến tế, tương đương với dùng bản thân làm cái giá để hiến tặng cho tồn tại khủng bố nào đó.

Cách làm này rất nguy hiểm!

Có lẽ có thể lấy được cái gì, nhưng trả giá tuyệt đối sẽ càng nhiều, thậm chí là tử vong.

Nàng không rõ vì sao Vương Đằng phải làm như vậy, nhưng hiện tại nói chuyện khác nữa cũng không còn kịp rồi, nàng chỉ có thể hy vọng đừng gặp chuyện không may.

Rodney cũng rất khẩn trương, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, không nhiều lời nữa.

Ầm!

Theo máu của Vương Đằng rơi xuống trên tế đàn, cả tế đàn tựa hồ đều chấn động.

Không, không đúng, có lẽ là cả thành phố cổ xưa này đều hơi chấn động.

Lập tức một luồng khí tức cổ xưa mà tà ác từ phía trên tế đàn càn quét ra, nháy mắt tràn ngập trên không toàn bộ thành phố, giống như có một ý chí khủng bố thức tỉnh lại.

Một luồng khí tức cổ xưa mà tà ác tràn ngập trên không thành phố, khiến cho người ta kinh hãi.

Sắc mặt hai người Rodney và Tử Dạ đột biến, thân thể giống như gặp phải đòn nghiêm trọng, không nhịn được rơi xuống mặt đất.

Khí tức này quá tà ác, hơn nữa quá mức bàng bạc!

Với thực lực của bọn họ, căn bản không ngăn cản được.

Rầm! Rầm!

Hai người hung hăng đập trên mặt đất, phá hủy một vài kiến trúc, bốc lên một mảnh bụi bậm lớn.

“Khụ khụ!”

Chỉ trong nháy mắt, bọn họ lập tức đi ra từ trong phế tích, ho khan vài tiếng, sắc mặt hoảng sợ, trong lòng nhất thời trở nên nghiêm trọng.

Một màn bất thình lình này khiến cho trong lòng hai người ngày càng nôn nóng bất an, luôn cảm thấy sẽ xảy ra chuyện lớn khủng bố gì.

Nhưng mà bọn họ phát hiện, Vương Đằng ở sâu trong tế đàn, dường như cũng không bị bất kì ảnh hưởng nào, vẫn đứng khoanh tay, cực kỳ bình thản đứng ở đó.

Điều này khiến cho trong lòng hai người ít nhiều nhẹ nhõm.

Bọn họ nhìn nhau một cái, quyết định nhìn lại tình huống lần nữa.

Ông!

Nhưng vào lúc này, đường hoa văn huyết sắc phía trên tế đàn đột nhiên sáng lên quang mang, từng đường phù văn lần lượt bị ấn sáng, cho đến khi lan tràn cả tế đàn, hóa thành một trận pháp khổng lồ, tản mát ra quang mang đỏ như máu chói mắt.

Trận pháp này bay lên không, hóa thành một hư ảnh, lơ lửng trên không tế đàn.

Một luồng huyết tinh khí nồng đậm tràn ngập ra.

Vương Đằng ngẩng đầu nhìn đi.

Đột nhiên, sương mù huyết sắc lơ lửng trên không tế đàn đột nhiên kịch liệt quay cuồng chuyển động, rồi sau đó giống như một cái phễu, chảy ngược xuống hư ảnh trận pháp, nháy mắt nhập vào trong trận pháp.

Ầm!

Cả trận pháp chợt chấn động, lập tức quang mang đỏ như máu càng nhiều hơn, chiếu sáng không gian âm u này, chẳng qua lại là một mảnh màu đỏ, thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị.

Quang mang của trận pháp càng ngày càng thịnh, vô số tơ máu lan tràn ra từ trong trận pháp, đan xen trên không trận pháp, dần dần hóa thành hình dáng một cánh cửa lớn.

Ánh mắt Vương Đằng hơi chợt lóe, trong lòng càng kinh dị.

“Một... cánh cửa!” Hai người Rodney à Tử Dạ đều kinh ngạc không nhỏ, không ngờ phía trên trận pháp kia lại có thể ngưng tụ ra một cánh cửa.

Trong ánh mắt ba người, cánh cửa lớn huyết sắc cổ xưa mà tà ác lại dần dần ngưng thật, không phải là vật hư ảo nữa.

Hai người Rodney và Tử Dạ càng khẩn trương hơn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm cánh cửa lớn kia.

Gào!

Một tiếng gầm nhẹ uy nghiêm đột nhiên truyền ra từ phía sau cửa lớn kia, chấn đến sắc mặt hai người Tử Dạ tái nhợt, trong tai và mũi nhất lập tức ra máu tươi.

Hết chương 3630.
Bình Luận (0)
Comment