Bọn họ hoảng sợ tới cực hạn!
Sau lưng cánh cửa đó có tồn tại khủng bố gì?
Chỉ là một tiếng kêu, đã khiến cho bọn họ không chịu nổi.
Càng khiến cho bọn họ cảm giác khủng bố chính là, máu tươi chảy ra đó vậy mà không chịu khống chế bay về phía trận pháp.
Nhưng mà vào lúc này, một sức mạnh nhu hòa đột nhiên xuất hiện trước hai người, ngăn cản ảnh hưởng đáng sợ đó cho bọn họ.
“Các ngươi lui về phía sau đi đi.” Giọng nói của Vương Đằng truyền vào trong tai hai người.
Tử Dạ tỏ vẻ chần chờ một chút.
“Đi nhanh đi, với thực lực của chúng ta, chỉ sẽ liên lụy đến hắn.” Rodney nói.
Tử Dạ cắn ngân nha, cuối cùng không chần chờ nữa, vội vàng vận chuyển nguyên lực bản thân, lui về phía sau.
Lúc này Vương Đằng mới thu hồi ánh mắt, nhìn về phía cánh cửa lớn trên đỉnh đầu.
Chỉ thấy phía trên cánh cửa lớn đó rõ ràng trải rộng từng đường huyết văn viễn cổ, những huyết văn viễn cổ này tương liên với phù văn của trận pháp phía dưới, giờ phút này cũng bị ấn sáng.
Rồi sau đó một nhãn cầu khổng lồ khủng bố ở phía sau cánh cửa lớn hiện ra, tựa hồ nhìn quét trong thành một phen, cuối cùng dừng trên người Vương Đằng đang ở phía dưới.
Thân thể hai người Tử Dạ và Rodney cứng ngắc, sắc mặt thay đổi đột ngột, lúc ánh mắt của nhãn cầu đó đảo qua, bọn họ chỉ cảm thấy thân thể đều mất đi khống chế, máu trong cơ thể giống như sắp tuôn ra, căn bản không thể chống cự.
Rốt cuộc tồn tại phía sau cửa lớn đó là cái gì?
Vương Đằng có thể ứng phó lại không?
Trong lòng hai người tràn ngập lo lắng.
Vương Đằng nhìn nhãn cầu kia, trong lòng cong lên một tia cười khẩy.
Ầm!
Nhãn cầu màu đỏ tươi nhìn chăm chú vào hắn, một ánh mắt tà ác, hỗn loạn, không có trật tự dừng trên người hắn, khiến cả người hắn đều nổi da gà, một luồng ý băng hàn dâng lên từ xương cột sống, lên thẳng đỉnh đầu.
“Hừ!” Vương Đằng lạnh lùng hừ một tiếng, tháp Cửu Bảo Phù Đồ trong cơ thể chấn động, tản mát ra quang mang màu vàng, ngăn cản ánh mắt tà ác kia bên ngoài.
“Hửm?”
Một âm thanh nghi hoặc từ sau cửa lớn truyền ra, dường như có chút kỳ quái.
“Quả nhiên không phải cấp Ma Quân!” Giờ phút này Vương Đằng cũng không quá bất ngờ, hắn đã sớm dự đoán được đối phương không phải cấp Ma Quân, mà từ trong dao động tinh thần vừa nãy cũng lấy được chứng thực.
Với trình độ tinh thần của Vương Đằng, không khó nhìn ra tồn tại phía sau cửa lớn đại khái chính là tồn tại cấp Ma Hoàng trung vị.
Hơn nữa hiện tại đã suy yếu không chịu nổi.
Nghĩ đến đây, khóe miệng hắn cong lên một độ cung trào phúng, nhìn về phía nhãn cầu kia.
Giả thần giả quỷ!
“Làm càn!”
Một tiếng quát lạnh trầm thấp chợt từ truyền đến từ phía sau cửa lớn.
“Cấp Ma Quân nhỏ bé cũng dám dùng ánh mắt này nhìn thẳng bổn hoàng, còn không quỳ xuống!”
Vương Đằng không được cười nhạo một tiếng, mở miệng thản nhiên nói: “Bổn hoàng? Ngươi cũng chỉ còn lại một tia tàn hồn, còn ở đây giả vờ làm lớn với ta?”
“Muốn chết!”
Một tiếng gầm nhẹ truyền đến, sau đó là một luồng dao động tinh thần mãnh liệt tà ác quét ngang xuống, thổi quét về hướng Vương Đằng.
“Còn phải cảm ơn tế đàn này của ngươi.” Vương Đằng đột nhiên không đầu không đuôi nói một câu, làm cho tồn tại phía sau cửa lớn không nhịn được có chút nghi hoặc.
Ầm!
Ngay sau đó, một luồng dao động tinh thần lớn mạnh từ trong thân thể Vương Đằng bùng nổ ra, thổi quét thiên địa.
Tinh thần cấp Vũ Trụ!
Không dùng đến tinh thần cấp Vực Chủ, chỉ riêng cấp Vũ Trụ, nhưng lúc này đối mặt với một tia tàn hồn, cũng đủ rồi.
Ầm ầm!
Hư không chấn động, dễ như trở bàn tay, dao động tinh thần tà ác phía trên quét ngang mà đến nháy mắt bị đánh tan.
“Cái gì?!”
Tồn tại phía sau cửa lớn khó có thể tin hét lớn.
Nhưng còn không đợi nó nghĩ nhiều, tinh thần lực của Vương Đằng thế đi không giảm, hung hăng tấn công lên cửa lớn của trận pháp trên không.
Ầm!
Cửa lớn dưới sự tấn công của tinh thần lực của Vương Đằng, kịch liệt chấn động, tồn tại phía sau cửa lớn phát ra một tiếng hét thảm, hiển nhiên đã bị xung kích không nhỏ.
Ầm!
Vương Đằng không dự định buông tha nó, tiếp tục xung kích tinh thần lực ra, hung hăng đánh vào phía trên cửa lớn.
“Ngươi không phải cấp Ma Quân, ngươi là cấp Ma Hoàng hạ vị, đáng chết, ngươi đến từ thượng giới... A!” Tồn tại phía sau cửa lớn hổn hển kêu to, nhưng âm thanh lập tức hóa thành tiếng kêu thảm thiết: “Đợi đã, đợi đã, có chuyện từ từ nói!”
“Nói cái gì mà nói, ăn trước mấy kích của ta rồi nói sau.” Vương Đằng bất vi sở động, tinh thần lực vẫn đánh lên cửa lớn.
Ầm! Ầm! Ầm...
“A... Dừng! Mau dừng lại! Ta không ổn rồi! Ta sắp chết rồi!” Tồn tại sau cửa lớn đó không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, âm thanh dần dần suy yếu.
Rodney và Tử Dạ phía xa nhìn đến trợn mắt há mồm, miệng cũng không nhịn được mở lớn, không thể khép lại.
Tồn tại phía sau cửa lớn vốn hùng hổ mà đến, khủng bố đến cực hạn, suýt chút nữa hù bọn họ chết, kết quả còn chưa nói mấy câu, chớp mắt đã bị Vương Đằng nghiền ép, hiện tại đang kêu thảm thiết không ngừng, nghe vô cùng thê thảm.
Cho nên... chỉ có vậy???
Ầm!
Trên Huyết Thần đại trận, cách cửa lớn rung mạnh vài lần, từng vết nứt bắt đầu hiện lên, ánh sáng đỏ chói mắt tản ra.
“A...”
Tiếng kêu thảm thiết dần suy yếu, vốn dĩ còn có thể gào to hai tiếng, nhưng hiện tại hơi thở yếu ớt, như có thể tắt thở bất cứ lúc nào.
Vương Đằng dần dần ngừng tấn công, chậm rãi bay lên không trung, cho đến khi đứng ngang với cánh cửa lớn này, bình tĩnh nhìn khung cảnh sau cửa lớn.
“Bây giờ ngươi tự đi ra hay để ta vào bắt ngươi?”
Giọng nói của hắn đều đều, lại hơi giễu cợt.
“Ta...tự ta đi ra!” Người sau cánh cửa hơi do dự, nhưng căn bản không dám phản kháng, yếu ớt nói.
Éc!
Chỉ thấy nhãn cầu màu khổng lồ màu đỏ tươi kia chợt thu nhỏ lại, hóa thành một tia sáng màu đỏ, bay ra từ bên trong.
Nhưng lúc nó bay ra khỏi cánh cửa, tốc độ đột nhiên tăng nhanh, hóa thành một mũi tên màu đỏ, phóng mạnh về phía đầu Vương Đằng.
“Đi chết đi!”