Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3646 - Chương 3646. Chôn Giết! Ngoài Ý Muốn! Tế Đàn Hiện Thế! (3)

Chương 3646. Chôn giết! Ngoài ý muốn! Tế đàn hiện thế! (3)
Chương 3646. Chôn giết! Ngoài ý muốn! Tế đàn hiện thế! (3)

Mười mấy loài Hắc Ám cấp Ma Quân đạt thành nhận thức chung, quyết định cùng đi đến thành thị bỏ hoang ở trong dãy núi Marta kia.

Ngày thứ sáu rất nhanh đã đến.

Đến thời gian cố định, sương mù dần dần tan đi.

Vài ngày này Vương Đằng đã dưỡng thành phản ứng theo bản năng, vừa đến thời gian lại tản sương mù đi, chờ con cá mắc câu, cực kỳ giống với một người đánh cá và thợ săn nhẫn nại.

Hắn không vội!

Thật sự không hề vội chút nào!

Muốn con mồi càng nhiều càng tốt thì cần phải nhẫn nại càng nhiều.

“Đi!”

Mấy loài Hắc Ám cấp Ma Quân như Tinsman nhìn thấy sương mù bên trong dãy núi tan đi, thần kinh lập tức run lên, cuối cùng không chần chừ nữa, lập tức lao đến thành thị bỏ hoang trong dãy núi kia.

Vài ngày này chúng nó đã thử rất nhiều lần, biết rõ trong dãy núi này vốn không có nguy hiểm gì khác, do đó vừa tiến vào trong dãy núi đã triển khai tốc độ nhanh nhất tiến lên phía trước, không hề trì hoãn chút nào.

Lấy tốc độ của cấp Ma Quân, những loài Hắc Ám này đã nhanh chóng đi đến bên ngoài thành thị bỏ hoang kia.

Nụ cười hiện lên bên khóe miệng Vương Đằng, nên đến vẫn phải đến.

Nhưng rất nhanh hắn đã nhíu mày lại, bên ngoài còn có rất nhiều loài Hắc Ám vẫn không đi vào, chỉ có một vài loài Hắc Ám lá gan lớn hơn tiến vào theo.

Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, không khỏi sờ cằm.

Như vậy sao được chứ!

Những loài Hắc Ám này vốn là con mèo hen, nếu như số lượng không đủ, làm sao có thể cung cấp đầy đủ lực căn nguyên cho hắn được.

Phải nghĩ cách mới được.

Suy nghĩ lập tức xoay chuyển ở trong đầu Vương Đằng, tự nghĩ biện pháp.

Cùng lúc đó, những Phù văn sư của loài Hắc Ám này đã bắt đầu phá giải trận pháp.

Chúng nó vây quanh thành thị bỏ hoang tìm kiếm chỗ hạch tâm của trận pháp, theo như lẽ thường, hạch tâm trận pháp chắc chắn ở trong này.

Vương Đằng không để ý đến chúng nó, một đám Phù văn sư cấp Đại sư mà thôi, còn định phá giải trận pháp cấp Tông sư cao giai của hắn hay sao.

Những Phù văn sư loài Hắc Ám này cho rằng đây là một trận pháp cấp Tông sư bình thường, lại không biết rằng thật ra nó đã đạt đến cấp Tông sư cao giai, đừng nói là Phù văn sư cấp Đại sư, kể cả Phù văn sư mới vào cấp Tông sư đều không thể phá giải nổi.

“Đã có!”

Đột nhiên, một tia sáng bất ngờ lóe lên trong đầu Vương Đằng.

Hắn đã nghĩ ra cách!

Những loài Hắc Ám trước đó đã cắn nuốt để lại không ít nguyên thạch Hắc Ám, thậm chí còn có các loại đá năng lượng đặc thù dành riêng của loài Hắc Ám.

Hắn hoàn toàn có thể sử dụng mấy thứ này để hấp dẫn loài Hắc Ám tiến vào trong dãy núi tìm bảo vật.

“He he he…”

Một trận tiếng cười gian quỷ dị đột ngột vang lên ở trên tế đàn, nhưng lại bị sương mù ngăn cản, bên ngoài không nghe thấy.

“Phân thân, ra!”

Suy nghĩ thoáng hiện, tinh thần lực và lực Hắc ám trào ra từ trong cơ thể của Vương Đằng, hóa thành ba cái kén sáng màu đen ở bên cạnh.

Ong!

Kén sáng rung động, giống như có thứ gì đó phá xác mà ra.

Ngay sau đó, ba phân thân cấp Chiến Tướng đã phân hóa ra, chia ra hóa thành hai loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, một loài Hắc Ám Huyết tộc.

“Đi đi!” Vương Đằng vung tay lên.

Ba phân thân loài Hắc Ám gật đầu, bay ra ngoài sương mù.

Sương mù này hoàn toàn nằm trong khống chế của Vương Đằng, do đó hắn hiểu rất rõ phương hướng kia không có loài Hắc Ám, đưa ba phân thân loài Hắc Ám ra chỉ là việc dễ dàng, hoàn toàn không cần phải lo lắng bị loài Hắc Ám khác phát hiện.

Loài Hắc Ám cấp Ma Quân vốn không hề có bất cứ uy hiếp gì đối với Vương Đằng.

Lấy thủ đoạn của hắn, tránh thoát tra xét của vài loài Hắc Ám cấp Ma Quân thật sự quá mức dễ dàng.

Rất nhanh, ba phân thân loài Hắc Ám đã lặng yên không một tiếng động rời khỏi thành thị bỏ hoang, lao đến các nơi trong dãy núi, phân tán một ít khoáng thạch năng lượng ra, hoặc chôn vào trong lòng đất hoặc giấu vào bên trong thân núi… cùng đợi bị đào ra.

Sau đó ba phân thân loài Hắc Ám đã tìm được một vài loài Hắc Ám tiến vào trong dãy núi, chuẩn bị diễn một vở kịch.

“Action (Hành động)!”

Ba phân thân loài Hắc Ám liếc nhìn nhau, khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ dị.

Xoẹt!

Phân thân loài Hắc Ám Huyết tộc lập tức bay nhanh tới trước.

“Đứng lại!”

“Giao khối Huyết Ma tinh kia ra đây!” Hai phân thân tộc Ma Giáp ở phía sau kêu to.

“Các ngươi đừng đuổi theo ta, Huyết Ma tinh này là của ta! Ta sẽ lập tức luyện hóa nó, các ngươi đuổi theo ta cũng vô dụng.” Tốc độ của phân thân Huyết tộc rất nhanh, vừa chạy trốn vừa kêu to.

“Đồ khốn, ngươi dám luyện hóa, ta giết ngươi.” Một phân thân tộc Ma Giáp giận dữ hét lên.

“Ai không luyện hóa, kẻ đó là đồ ngu.” Phân thân Huyết tộc giơ cao một khối tinh thạch màu đỏ tươi trong tay lên, tản ra tia sáng say mê lòng người, hèn hạ ti tiện kêu lên: “Ngươi không đuổi kịp ta, ối, không đuổi kịp ta.”

Hai bên một đuổi một trốn, lao ra ngoài dãy núi Marta.

Động tĩnh như vậy tự nhiên lập tức thu hút sự chú ý của những loài Hắc Ám khác, ào ào nhìn về phía ba phân thân, ánh mắt lạnh như băng mà nóng rực.

Cho dù kỹ thuật diễn thật phô trương, nhưng không ảnh hưởng đến việc loài Hắc Ám sinh ra lòng tham lam.

“Huyết Ma tinh!”

“Thứ Huyết tộc kia cầm trên tay lại là Huyết Ma tinh!”

“Không sai, chính là Huyết Ma tinh!”

“Vì sao nơi này lại có Huyết Ma tinh chứ?”

Một đám loài Hắc Ám thấp giọng thảo luận, lập tức suy đoán được điều gì, không ai nhiều thêm câu nào nữa, lập tức xông về các nơi trong dãy núi.

Dãy núi này quả nhiên có bảo tàng!

Một vài loài Hắc Ám đã tìm được Huyết Ma tinh ở bên trong dãy núi.

Tin tức này nhanh chóng truyền ra ngoài dãy núi Marta, loài Hắc Ám vốn còn đang ở bên ngoài dãy núi quan sát lại không ngồi yên được.

Vì sao nói là lại?

Khụ khụ… điểm này không phải là quan trọng, dù sao những loài Hắc Ám này lại động lòng.

Dù sao có thời gian nửa giờ, trong vòng nửa giờ này, chúng nó có thể tiến vào trong dãy núi tìm kiếm bảo vật.

Hết chương 3646.
Bình Luận (0)
Comment