Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3657 - Chương 3657. Thiên Tài Của Mười Ba Thị Tộc Đau Buồn! (4)

Chương 3657. Thiên tài của mười ba thị tộc đau buồn! (4)
Chương 3657. Thiên tài của mười ba thị tộc đau buồn! (4)

Sẽ nghĩ như vậy cũng không có gì kỳ quái, dáng vẻ của hắn lúc này hoàn toàn giống với những thiên tài Huyết tộc này, chúng nó sẽ não bổ một chút gì đó thật bình thường.

“Kệ các ngươi nghĩ như thế nào.” Vương Đằng không giải thích gì, nhàn nhạt cười nói.

Huyết Ster thấy hắn không nói, không nhíu mày: “Ngươi có biết ngươi bắt chúng ta sẽ có hậu quả gì không?”

“Đơn giản chính là lão tổ của gia tộc các ngươi giáng xuống mà thôi, ta rất sợ đó.” Vương Đằng đeo mặt nạ màu máu, khiến cho người ta không nhìn thấy vẻ mặt của hắn.

“…”

Khóe mắt của mười mấy loài Hắc Ám Huyết tộc đồng thời co giật.

Cho dù nhìn như thế nào, thằng cha này đều không hề có dáng vẻ sợ hãi mà, giả vờ, tiếp tục giả vờ đi!

“Chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ dựa vào trận pháp này là có thể ngăn cản lão tổ của các tộc chúng ta sao? Ngươi quá ngây thơ!” Huyết Ster cắn răng nói.

“Không sai, lấy thực lực cấp Ma Quân của ngươi, đoán chừng có thể phát huy ra được một phần uy lực của trận pháp cấp Thần này đã coi như rất tốt, vốn không có khả năng ngăn cản lão tổ của tộc ta, ta khuyên ngươi vẫn nên thả chúng ta ra, bằng không hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.” Huyết Knoll nói.

“Người hồn nhiên là các ngươi mới đúng, đã đến nông nỗi này rồi còn dám uy hiếp ta.” Vương Đằng nói.

“Bướng bỉnh ngu dốt.” Huyết Knoll lạnh giọng nói.

“Các ngươi quá ầm ĩ.” Vương Đằng đổi giọng, cười tủm tỉm nói: “Chúng ta vẫn nên tâm sự chuyện vui vẻ thôi.”

“Nói ví dụ như… những thiên tài các ngươi vừa vặn có thể cung cấp một ít chất dinh dưỡng cho trận pháp cấp Thần này.”

“…”

Đây đù má là chuyện vui vẻ sao?

Tất cả loài Hắc Ám Huyết tộc tức đến trước mắt biến thành màu đen, sắc mặt đều tái đi.

Vương Đằng chưa cho chúng nó có cơ hội phản ứng, vẫy tay.

Theo động tác của hắn, xúc tua màu máu lập tức hung bạo kéo mười mấy thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc này vào bên trong trận pháp.

“Đợi chút, đừng! Đừng mà, ta không muốn làm chất dinh dưỡng…”

“Thả chúng ta ra!”

“Có chuyện thương lượng!”

“Dừng! Mau dừng lại! Đừng mà…”

Các thiên tài loài Hắc Ám như Huyết Knoll không ngờ Vương Đằng thật sự làm thật, sắc mặt hoàn toàn biến thành vô cùng tái nhợt, kinh hãi kêu to lên.

“Kiêu ngạo vừa nãy của các ngươi chạy đi đâu cả rồi?” Vương Đằng có vẻ kỳ quái, những thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc này sợ hãi không khỏi quá nhanh.

“…”

Mười mấy thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc thật sự khóc không ra nước mắt, chúng nó nào biết thằng cha này sẽ gan lớn như vậy, đã biết thân phận của chúng nó nhưng vẫn dám xuống tay, chẳng lẽ hắn thật sự không sợ sao?

A! A! A…

Đột nhiên, tiếng kêu thảm thiết thê lương bất ngờ truyền ra từ trong miệng mười mấy thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc này.

Xúc tua màu máu chui vào bên trong thân thể của chúng nó, bắt đầu hấp thu máu căn nguyên.

Thiên tài Huyết tộc vốn kiêu ngạo không ai bì nổi, lập tức lưu lạc thành cá thịt trên thớt, chỉ có thể mặc cho người chém giết.

A! A! A…

Tiếng kêu thảm thiết thê lương quanh quẩn không ngừng ở trên không tế đàn, có ẻ đặc biệt kinh khủng và rợn cả người.

Thân hình của mười mấy thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc kia khô quắt xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Chuyện này thật sự quá hoang đường!

Là thiên tài Huyết tộc, cao cao tại thượng, sinh linh từng bị chúng nó hút máu nhiều không đếm được.

Cho đến bây giờ chỉ có chúng nó coi sinh linh khác thành huyết thực, hiện giờ lại bị người coi thành chất dinh dưỡng hút khô máu căn nguyên ở trong cơ thể, còn không thể chống lại.

Nói ra không ai tin được!

Mười mấy thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc vẫn chưa chết, thân hình khô quắt kia của chúng nó bị xúc tua màu máu quấn quanh lấy, treo ngược ở trên không tế đàn, không thể tránh thoát được.

Lại phối hợp với sương mù máu hội tụ không ngừng ở trên không tế đàn cùng với mùi máu tanh nồng đậm kia.

Một màn này thật sự giống như một tên đồ đệ tà ác nào đó đang tiến hành một loại nghi thức hiến tế đáng sợ, khiến cho người ta sợ hãi.

Ở bên ngoài dãy núi Marta, Tử Dạ và Rodney ngửa đầu lên nhìn xem một màn này, không khỏi hai mặt nhìn nhau.

Thật ra bọn họ không nhìn thấy nhiều thứ lắm, nhưng lại có thể nhìn thấy mười mấy loài Hắc Ám Huyết tộc vô cùng mạnh mẽ kia giáng xuống giới này, rung động trong lòng.

Nhưng kết quả lại là mười mấy loài Hắc Ám Huyết tộc kia bị hút khô máu, treo ngược ở trên không tế đàn.

Là Vương Đằng làm ra sao?

Bởi vì Vương Đằng đứng ở trên tế đàn, bọn họ vốn không nhìn thấy bóng dáng của Vương Đằng, chỉ có mười mấy loài Hắc Ám Huyết tộc bị treo trên không trung kia là có thể nhìn thấy từ bên cạnh.

Do đó bọn họ cũng không biết chuyện này rốt cuộc là sức mạnh của tế đàn hay là do Vương Đằng gây nên.

Nếu như là do Vương Đằng gây nên, vậy chỉ sợ bọn họ phải có một nhận thức mới về thực lực của hắn.

Mười mấy loài Hắc Ám Huyết tộc mạnh mẽ như vậy, nhưng mà lại đột nhiên bị hút khô máu, đây là thủ đoạn kinh khủng cỡ nào?

Thật sự không dám tưởng tượng!

Đáng tiếc loài Hắc Ám của giới Hắc Ám tầng thứ nhất vốn không nhìn thấy một màn này, giờ phút này chúng nó đã sớm trở nên rối loạn, ốc còn không mang nổi mình ốc.

Theo các loài Hắc Ám cao cấp tự bạo, hóa thành sương mù máu, sau đó bị Huyết Thần đại trận ở trên đỉnh đầu hấp thu, tất cả loài Hắc Ám đều rơi vào trong sợ hãi.

Cho dù những loài Hắc Ám dưới cấp Chiến Binh thất tinh này cũng không có bất cứ chuyện gì, nhưng Huyết Thần đại trận vô cùng khổng lồ đang treo lơ lửng ở trên đỉnh đầu chúng nó, giống như một thanh gươm của Damocles đang treo trên đầu chúng nó, sao chúng nó có thể không khủng hoảng được.

Về phần tế đàn kia, phần lớn các khu vực không nhìn thấy nó, chỉ có một khu vực của dãy núi Marta kia là có thể thông qua lỗ thủng vĩ đại trên bầu trời nhìn thấy.

Cũng chỉ có khu vực kia mới có thể nhìn thấy một chút bí mật của vùng thế giới này.

Hết chương 3657.
Bình Luận (0)
Comment