Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3658 - Chương 3658. Cấp Ma Hoàng Hạ Vị Giáng Xuống! Tranh Nhau Mượn Sức! Không Biết Tự Lượng Sức Mình?

Chương 3658. Cấp Ma Hoàng hạ vị giáng xuống! Tranh nhau mượn sức! Không biết tự lượng sức mình?
Chương 3658. Cấp Ma Hoàng hạ vị giáng xuống! Tranh nhau mượn sức! Không biết tự lượng sức mình?

Nhưng loài Hắc Ám ở gần dãy núi Marta đã chết gần hết, cho dù có một ít loài Hắc Ám còn sót lại nhìn thấy được điều gì, cuối cùng chỉ sợ cũng bị hủy diệt đi.

Ở trên không tế đàn.

Vương Đằng đứng ở trên tế đàn, cảm nhận được sức mạnh của trận pháp đang trong hồi phục lại không ngừng, tế đàn đã hơi rung động, giống như định thức tỉnh lại từ trong giấc ngủ say.

“Thật sự muốn mở ra sao?”

Ánh mắt của hắn lóe lên, âm thầm suy tư trong lòng.

Nếu như đã tạm thời không thể rời khỏi tế đàn này, vậy cũng chỉ còn có một con đường… mở tế đàn ra!

Chỉ có mở tế đàn ra thì hắn mới có thể rời đi!

“Nhưng chỗ máu này vẫn còn chưa đủ.” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, ngẩng đầu nhìn lên ảo cảnh của Huyết Thần đại trận ở trên không trung.

Sương mù máu rót vào bên trong trận pháp không ngừng, nhưng vẫn chưa đủ.

Hiện giờ Vương Đằng thật sự có thể khống chế Huyết Thần đại trận, bởi vậy có thể cảm nhận được năng lượng ở trong đó.

Nếu như nói năng lượng cần có để hoàn toàn mở trận pháp này ra là một chén nước, như vậy giờ phút này chén nước mới chỉ tích được một phần ba.

Chuyện này thật sự không thể nào tưởng tượng nổi, hấp thu nhiều huyết dịch như vậy mới đạt đến một phần ba.

Nhưng mà sự thật chính là như thế.

Nhóm thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc của mười ba thị tộc kia thật sự đã cung cấp cho hắn rất nhiều máu căn nguyên, bằng không chỉ dựa vào những loài Hắc Ám dưới cấp Ma Quân của giới Hắc Ám tầng thứ nhất này, muốn đạt đến trình độ như vậy vốn là chuyện không có khả năng.

Nhưng máu của chúng nó tuyệt đối không đủ để lấp đầy hồ năng lượng của trận pháp.

Nói cho cùng, máu căn nguyên của mười mấy thiên tài cấp Ma Hoàng hạ vị làm sao có thể mở ra trận pháp cấp Thần được, chênh lệch quá lớn.

“Ta nhớ chúng nó nói có người càng mạnh hơn sẽ giáng xuống?” Vương Đằng nhìn về phía mười mấy thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc kia, ánh mắt lóe lên.

Nếu như chính là tồn tại dưới cấp Ma Hoàng thượng vị, hắn mượn dùng lực lượng trận pháp, có lẽ còn có thể đọ sức một phen.

“Hy vọng không phải là tồn tại cấp Ma Tôn.” Vương Đằng hơi buồn bực thầm nghĩ.

Hiện giờ hắn hoàn toàn là lùa vịt lên kệ, không thể không tiếp tục duy trì, bằng không vốn không có cách nào rời đi.

Chuyện này thật bất lực!

“Haizzz!’

Vương Đằng thở dài một tiếng, lại khoanh chân ngồi xuống, cùng đợi kẻ càng mạnh hơn giáng xuống.

Hắn tin tưởng lời nói của những thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc này, tình huống bên này nhất định sẽ thu hút loài Hắc Ám càng mạnh hơn đến, chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.

“Ngươi dám đối đãi với chúng ta như thế, chờ lão tổ của chúng ta giáng xuống…” Thân hình Huyết Knoll khô quắt, giọng nói khàn khàn giống như kim loại cọ vào nhau truyền ra từ trong miệng của nó.

Nhưng mà nó còn chưa nói xong.

“Được rồi! Được rồi! Ngươi nói câu này đã bao nhiêu lần, không thấy mệt hả, chẳng phải ta đang đợi lão tổ nhà ngươi giáng xuống hay sao.” Vương Đằng xua tay không kiên nhẫn nói.

“…” Huyết Knoll.

Giờ này phút này, cuối cùng nó đã thấy rõ loài Hắc Ám cấp Ma Quân trước mắt rốt cuộc gan lớn cỡ bao nhiêu.

Đối phương vốn không sợ lão tổ của gia tộc chúng nó giáng xuống, ngược lại còn muốn ở đây chờ đợi.

“Ngươi định hấp thu máu của lão tổ tộc ta???” Huyết Ster giống như rốt cuộc nghĩ đến điều gì, sắc mặt đột nhiên thay đổi, sợ hãi nói.

Nó thật sự không thể tin nổi suy đoán đột nhiên nảy ra từ trong lòng mình, chuyện này thật sự quá không thể tin nổi, một loài Hắc Ám cấp Ma Quân lại dám tính kế cả lão tổ của gia tộc chúng nó?

Quá điên cuồng!

Thật sự điên cuồng đến cực hạn.

Chuyện này vốn không phải một loài Hắc Ám cấp Ma Quân có thể làm ra được.

“Cái gì?!!”

Mấy đứa Huyết Knoll nghe được như vậy, tất cả đều vô cùng hoảng sợ, thậm chí hoài nghi có phải mình đã nghe lầm rồi không.

“Chúc mừng ngươi, đáp đúng.” Vương Đằng kinh ngạc liếc nhìn mấy thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc này, xem ra những Huyết tộc này cũng không phải toàn bộ đều là kẻ ngốc.

“Ngươi! Ngươi! Ngươi… ngươi thật sự là kẻ điên!” Ánh mắt Huyết Ster nhìn chằm chằm vào Vương Đằng, thấy hắn thừa nhận không hề e dè, trong lòng càng khó có thể tin nổi hơn, giống như nổi lên sóng to gió lớn.

“Sao ngươi dám chứ?” Huyết Knoll sợ hãi nói.

“Ha ha ha… nực cười, một cấp Ma Quân lại dám tính kế lão tổ của tộc ta, không sợ bị phản phệ sao?” Một loài Hắc Ám Huyết tộc kiềm chế chấn động trong lòng mình, bật cười lớn, giống như định dùng nó để che giấu kinh hãi ở trong lòng.

Sắc mặt Vương Đằng lạnh nhạt, mang mặt nạ màu máu vô cảm bình tĩnh liếc nhìn chúng nó, lại chậm rãi nhắm mắt lại.

Âm thanh im bặt.

Thái độ coi thường như vậy khiến cho thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc ở đây đều rơi vào trong im lặng, bất cứ lời nói gì đều có vẻ yếu ớt vô lực.

Chúng nó ngơ ngác nhìn bóng dáng đang ngồi khoanh chân ở tế đàn bên dưới, trong lòng lại không thể bình tĩnh nổi.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Ước chừng sau ba giờ, trong hư không lại một lần nữa truyền đến tiếng nổ vang.

Cửu Giới Hỗn Không đại trận hiện lên, từng cột sáng theo đó hạ xuống, rồi sau đó hơn mười bóng dáng với khí tức mạnh mẽ bước ra từ bên trong cột sáng kia.

Khí tức kinh khủng theo đó lan rộng ra, quanh quẩn ở trong hư không, va chạm với nhau.

Những bóng dáng này hiển nhiên đều không cùng một thế lực, hiện giờ giáng xuống giới Hắc Ám tầng thứ nhất này đều tự bày ra thực lực của bản thân, biểu hiện ra cơ bắp của chúng nó.

“Người mạnh nhất… cấp Ma Hoàng thượng vị!” Trên tế đàn, Vương Đằng chậm rãi mở mắt ra, một tia sáng màu vàng lóe lên từ dưới đáy mắt, nhìn về phía hư không xa xôi, thì thào tự nói trong lòng.

Sau đó hắn yên lặng nhẹ nhàng thở ra trong lòng.

Cấp Ma Hoàng thượng vị, hơn nữa còn là tồn tại dưới cấp Ma Hoàng thượng vị tam giai, tương đương với dưới cấp Giới Chủ tam giai.

Tồn tại ở cấp bậc này, lấy thực lực của hắn còn có thể ứng phó lại được.

Cộng thêm với lực lượng trận pháp, chắc không đáng lo.

Hết chương 3658.
Bình Luận (0)
Comment