“Nghiêm ngặt như vậy sao?” Phân thân Huyết Thần hơi sửng sốt một chút.
“Tự nhiên.” Huyết Gener giống như rất hài lòng với phản ứng của phân thân Huyết Thần, gật đầu cười nói: “Mà thân phận của Huyết Tử ngươi đã đủ để tiến vào đây, đây chính là Huyết Tử.”
Phân thân Huyết Thần như có đăm chiêu gật đầu, lại có một tầng nhận biết mới với thân phận Huyết Tử.
“Thứ Huyết Tử muốn cần, vẫn do tự tìm kiếm sao?” Huyết Gener hỏi.
“Không cần, ngươi nói với ta là được.” Phân thân Huyết Thần lắc đầu, giống như không hề lại định lãng phí thời gian.
“Xin Huyết Tử chờ một chút, ta lập tức mang đến.” Huyết Gener mỉm cười.
Còn không đợi phân thân Huyết Thần gật đầu, nó đã lập tức biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lần nữa, trong tay nhiều thêm một khối khoáng thạch màu bạc đầy bí văn màu đỏ tươi
Khối khoáng thạch này không tính là quá lớn, chỉ có kích cỡ đầu người thành niên.
Huyết Gener cười nói: “Chừng này có lẽ đủ để cho Huyết Tử sử dụng chứ?”
“Đủ!” Phân thân Huyết Thần gật đầu, xem ra đối phương đã đoán được mức độ sử dụng của hắn, bằng không sẽ không đoán được chuẩn xác số lượng hắn cần.
Huyết Gener này còn thần bí hơn trong tưởng tượng của hắn một chút.
Có thể trở thành kẻ quản lý của kho tàng Huyết tộc này, quả nhiên không phải người bình thường.
“Lần đầu tiên Huyết Tử đến đây có thể đổi vật đó miễn phí.” Huyết Gener giải thích: “Mặt khác Huyết Tử còn có thể lại đổi thêm vài thứ, giá trị đại khái ở trong hai món bảo vật cấp Ma Hoàng thượng vị, một món tồn tại cấp Ma Tôn.”
“Hả?” Phân thân Huyết Thần hơi ngoài ý muốn, không ngờ Huyết Tử còn có thể hưởng thụ chuyện tốt như vậy.
Hai món bảo vật cấp Ma Hoàng thượng vị!
Một món bảo vật tồn tại cấp Ma Tôn!
Bút tích này không hề nhỏ.
“Vậy ta sẽ không khách khí.” Ánh mắt của phân thân Huyết Thần lóe lên, nhàn nhạt cười nói.
“Huyết Tử xin cứ tự nhiên.” Huyết Gener nói.
“Đúng rồi, Huyết Văn Bí Ngân này chắc có thể xem như là một bảo vật cấp Ma Hoàng thượng vị đúng không?” Phân thân Huyết Thần hỏi.
“Đúng vậy.” Huyết Gener hơi cúi người hành lễ, thấy hắn không có nghi vấn gì khác, trực tiếp biến mất tại chỗ, không quấy rầy hắn lựa chọn nữa.
Ánh mắt phân thân Huyết Thần hơi lóe lên, đã bắt đầu lượn lờ ở trong tầng hai kho tàng này, lần trước hắn đã được không ít thứ từ chỗ vài thị tộc, có thứ có thể dùng để rèn binh khí, có thứ có thể dùng để luyện chế đan dược.
Nhưng mà hắn không có phương pháp rèn binh khí tương ứng, cũng không có đan phương đan dược tương ứng, tạm thời không thể luyện chế.
Hơn nữa không cần nghĩ cũng biết, những nguyên liệu này không đầy đủ hết.
Một vài nguyên liệu phổ thông có lẽ có thể mua được ở bên ngoài, nhưng nguyên liệu chính thì không nhất định.
Tiến vào kho tàng lần này, hắn vừa vặn có thể nhìn xem có khả năng được một vài phương pháp rèn binh khí kỳ lạ hoặc đan phương hay không.
Nói thật, đạo luyện tạo và đạo luyện đan của loài Hắc Ám, cho đến nay hắn chưa tiếp xúc quá nhiều, trong lòng tương đối hiếu kỳ, nếu như lần này thật sự có cơ hội, vây có thể thử một chút.
Hiện giờ hắn tiến vào cấp Thánh, một vài tri thức không tính là cao thâm lắm, có lẽ hắn có thể nhanh chóng nắm giữ được, không lãng phí bao nhiêu thời gian.
Lấy sở trường của trăm nhà biến thành phương pháp của một nhà.
Kể cả phương pháp của loài Hắc Ám, hắn cũng sẽ đi học.
Ở chỗ Vương Đằng, Quang Minh và Hắc Ám chẳng qua là hai loại thuộc tính khác nhau mà thôi, đã hòa vào một thân, thật sự không có khác biệt quá lớn với các thuộc tính khác.
Trước kia hắn vô cùng bài xích lực Hắc Ám, mà lúc này theo kiến thức tăng lên, bài xích này đã dần dần tiêu tán.
Thứ duy nhất không đầy đủ là lực Hắc Ám không thể tùy tiện thể hiện ra ở trước mặt người khác, bằng không nhất định sẽ gây ra sóng to gió lớn.
Đương nhiên, bài xích này tiêu tán cũng không phải tương đương với hắn không còn đề phòng lực Hắc Ám, nên đề phòng vẫn phải đề phòng, nhưng khi nên sử dụng, hắn cũng sẽ đi sử dụng, sẽ không cố ý tránh đi nữa.
Cái này là thái độ hiện giờ của Vương Đằng.
Hắn đang chủ động tiếp nhận.
Giờ phút này, phân thân Huyết Thần đang chậm rãi đi dạo ở tầng hai của kho tàng, ánh mắt của hắn quét nhìn lần lượt, lại nhìn thấy được không ít bong bóng thuộc tính ở trên mặt đất, cũng đều trực tiếp nhặt lên, thuộc tính ‘Điên Đảo Nghịch Không Súc Ảnh đại trận’ lại tăng lên không ít.
Chuyện này không nhắc đến nữa, theo hắn đi dạo càng ngày càng sâu ở trên tầng hai, cấp bậc bảo vật cũng càng ngày càng cao, dần dần xuất hiện bảo vật tồn tại cấp Ma Tôn.
Tia sáng chói mắt kia, khí tức nguyên lực nồng đậm đến cực hạn kia, kể cả Vương Đằng là người đã từng gặp được không ít bảo vật đều cảm thấy hết sức kinh ngạc.
“Đáng tiếc chỉ có thể lựa chọn một bảo vật tồn tại cấp Ma Tôn.” Vương Đằng lắc đầu, hơi tiếc hận.
Nhưng có thể lấy được một bảo vật tồn tại cấp Ma Tôn đã là chỗ tốt vĩ đại do thân phận Huyết Tử mang đến rồi, không biết thiên tài Huyết tộc khác biết rõ sẽ hâm mộ thành dạng gì, thật sự không thể yêu cầu xa vời nhiều lắm.
Vẻ mặt của Vương Đằng trở nên nghiêm túc, thông qua phân thân Huyết Thần nhìn xem những bảo vật này, lấy trình độ cấp Thánh các hạng nghề phụ của hắn, phân biệt những bảo vật tồn tại cấp Ma Tôn coi như miễn cưỡng đã đủ.
“Ủa!?”
Đột nhiên, một tiếng a nhẹ không khỏi thốt ra từ trong miệng Vương Đằng, giống như phát hiện ra cái gì, ánh mắt rơi lên trên một bảo vật.
Đó là một món tàn binh!
Tàn binh tồn tại cấp Ma Tôn, cũng chính là… Thánh khí!
Kể cả từ xa nhìn lại cũng có thể cảm giác được một luồng khí tức cực kỳ cổ xưa loang lổ.
Toàn thân tàng binh kia có màu đỏ sậm, trên đó có vết máu loang lổ, lơ lửng ở trong tủ trưng bày, được một lồng năng lượng ngăn cách, sau khi phân thân Huyết Thần đi qua mới nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ của nó.