Ngoài mặt nó có từng đường vân màu đỏ sậm, chắc dung hợp phù văn Hắc Ám viễn cổ với Huyết văn viễn cổ vào cùng một chỗ, mặc dù cách lồng năng lượng, nhưng vẫn có thể khiến cho người ta cảm nhận được một luồng lực Hắc Ám và lực huyết tinh mạnh mẽ.
Tàn binh này không thể nghi ngờ cực kỳ thích hợp với loài Hắc Ám Huyết tộc.
Chủng tộc Hắc Ám khác có thể không dùng được, dù sao chỉ có Huyết tộc mới nắm giữ khí huyết tinh.
Đáng tiếc nó đã tổn hại, chỉ còn lại một phần, thậm chí không nhận ra được rốt cuộc là binh khí gì.
Nhưng thứ chân chính khiến Vương Đằng cảm thấy kỳ dị không phải là tàn binh này mà là vài bong bóng thuộc tính phân tán ở xung quanh nó.
Vương Đằng không hề ngoài ý muốn, hắn biết một vài món đồ cổ niên đại xa xưa sẽ rơi xuống bong bóng thuộc tính, dù sao trước đó hắn đã gặp không ít tình huống tương tự vậy, thật hiển nhiên tàn binh này chính là như thế.
Nhưng mà khi hắn đứng ở trước mặt lồng năng lượng, vấn đề đã đến.
Bong bóng thuộc tính bị ngăn cách ở bên trong lồng năng lượng, tinh thần lực của hắn giống như không vào được.
“Người Huyết tộc này có cần nghiêm ngặt đến mức như vậy không chứ.” Vương Đằng cực kỳ bất đắc dĩ, nhìn tàn binh trước mặt, chỉ có thể giương mắt nhìn.
“Nếu như muốn cảm nhận uy lực của tàn binh này, có thể dùng Huyết Tử lệnh mở lồng năng lượng ra.” Giọng nói của Huyết Gener đột nhiên quanh quẩn bên tai phân thân Huyết Thần.
Trong lòng phân thân Huyết Thần vừa động, lập tức lấy Huyết Tử lệnh ra, một tia sáng màu đỏ tươi bắn ra từ trên đó, nhập vào bên trong lồng năng lượng.
Chỉ nghe ong một tiếng, cái lồng năng lượng theo tiếng mở ra, một mùi máu tanh tà ác tràn đầy lập tức đánh sâu từ trong đó mà ra, cuốn theo một lực ý chí vô cùng mạnh mẽ.
Giống như một tồn tại Hắc Ám cổ xưa xuất hiện ở trước mặt hắn, hồi phục lại ở trong tàn binh này.
Sắc mặt phân thân Huyết Thần nghiêm nghị, cuối cùng không nhịn được lùi lại một bước, hắn lập tức lặng yên vận chuyển thể Huyết Thần, chống đỡ khí tức mạnh mẽ đến cực hạn này.
Cùng lúc đó, trong đầu của bản thể Vương Đằng, tháp Cửu Bảo Phù Đồ lập tức lóe lên tia sáng, hoàn toàn ngăn cản luồng ý chí Hắc Ám kinh khủng kia ở bên ngoài
Sau đó ánh mắt của hắn chấn động nhìn về phía tàn binh này, trong lòng hơi khó có thể tin nổi.
Một tàn binh mà thôi, lại có được lực ý chí mạnh mẽ đến như thế.
Tàn binh này rốt cuộc có lai lịch ra sao?
Hiện giờ xem như hắn đã biết rõ vì sao phải dùng lồng phòng hộ này để ngăn cản lại, nếu như để cho lực lượng mạnh mẽ này không chút kiêng nể gì quét ngang bên trong kho tàng, nhất định sẽ tạo thành phá hư trong vô hình, cũng tạo thành ảnh hưởng đến các bảo vật khác
Có thể không nhìn thấy ảnh hưởng này trong khoảng thời gian ngắn, nhưng thời gian dài nhất định sẽ khiến cho một vài bảo vật mất đi đặc tính của bản thân mình.
Vương Đằng không hề do dự gì, lập tức cuốn niệm lực tinh thần ra, nhặt vài bong bóng thuộc tính này.
‘Ý chí Hắc Ám viễn cổ x1000’
‘Ý chí Hắc Ám viễn cổ x1200’
‘Ý chí Hắc Ám viễn cổ x1300’
…
Rầm!
Bong bóng thuộc tính nhập vào trong đầu Vương Đằng, một hình ảnh kinh khủng lập tức hiện lên, khiến trong đầu hắn rung mạnh, giống như nổi lên sóng gió động trời.
Đó là một chiến trường!
Viễn cổ, thảm thiết, máu tanh…
Vô số tay chân đứt gãy trải rộng toàn chiến trường, hài cốt chồng chất như núi, đủ loại binh khí cắt ngang bên trên mặt đất, cờ quạt phần phật.
Một tồn tại vĩ đại không thể nhìn thấy rõ bóng dáng đang đứng ở trong trời đất giống như người khổng lồ chống trời, toàn thân tản mát ra khí tức Hắc Ám nồng đậm đến cực hạn, chỉ có một đôi mắt màu đỏ thấu trời thấu đất, giống như cột sáng, nhìn thẳng vào hư không vũ trụ, khiến cho người ta không thể nhìn thẳng vào.
Grào!
Một tiếng gầm giận dữ vang lên, tồn tại Hắc Ám vĩ đại kia bộc phát ra một luồng khí thế vô cùng mạnh mẽ, tràn ngập ở trong trời đất.
Dưới luồng khí thế này quét ngang, từng ngôi sao trong vũ trụ nổ tung, dải ngân hà đứt gãy, vô số tinh thể hóa thành bụi bặm, giống như cảnh tượng tận thế.
Dưới quét ngang của luồng khí thế này, tất cả đều không còn tồn tại nữa, thế giới giống như rơi vào trong bóng tối.
Chân tay đứt gãy, hài cốt, binh khí các thứ ở trên chiến trường kia, tất cả đều hóa thành cặn bã, chỉ có một vài thứ may mắn còn sót lại.
Trong đó có một tàn binh màu đỏ sậm, chôn sâu ở dưới lòng đất rộng lớn, tản ra ánh sáng nhạt.
Nó chứng kiến khí thế của tồn tại Hắc Ám kinh khủng kia, giống như ghi chép lại một chớp mắt kia.
Từ đó về sau vô số năm, khắp chiến trường luôn luôn tràn ngập khí thế vô cùng mạnh mẽ này, giống như bị ý chí Hắc Ám kia bao phủ, không thể tiêu tán.
Tàn binh trong đó, dưới lây nhiễm của ý chí kia cũng dần dần lây nhiễm ý chí Hắc Ám, khiến cho tàn binh này càng thần kỳ hơn.
…
Hình ảnh đến đây dừng lại, Vương Đằng hít sâu một hơi, ánh mắt dần dần khôi phục tiêu cự, trong lòng chấn động không thôi.
“Đó là tồn tại như thế nào? Lại bộc phát ra khí thế kinh khủng như vậy?” Hắn hít sâu một hơi, cảm thấy khó có thể tin nổi.
Ở trong hình ảnh kia, tồn tại Hắc Ám đáng sợ đến cực hạn kia khiến cho hắn nghĩ đến một cường giả Hắc Ám cực kỳ kinh khủng.
Hắc Thiên!!!
Đúng, chính là cường giả Hắc Ám tên là Hắc Thiên đã phá vỡ phong ấn bên dưới tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp mà ra.
Vương Đằng đã từng gặp không ít cường giả, nhưng chỉ có đối phương mới có thể bằng được tồn tại kinh khủng trong hình ảnh mới vừa rồi, kể cả một vài tồn tại cấp Ma Thần hắn đã từng gặp, theo ý hắn đều kém hơn không ít.
“Thế giới Hắc Ám quả nhiên ngọa hổ tàng long!”
Sắc mặt của Vương Đằng nghiêm nghị vô cùng, lúc hắn cho rằng Hắc Thiên kia chính là tồn tại mạnh mẽ số một số hai trong thế giới Hắc Ám, đột nhiên lại phát hiện hình như còn có tồn tại tương đương với nó.