Hai người Viên Cổn Cổn và Icedis đang âm thầm nhìn một màn này, cũng thay hắn lau mồ hôi lạnh, lặng yên phun ra một ngụm khí dơ.
Đm nó cái này quá kích thích rồi.
Nếu đổi thành chúng nó, chưa chắc có trái tim lớn như vậy.
Trộm đồ dưới mí mắt người ta, tên Vương Đằng này coi như là người đầu tiên nhỉ.
Không ngờ hắn còn thành công, không bị phát hiện.
Cho dù là “Lão già” Icedis này sống rất nhiều tuổi cũng chưa từng làm chuyện mạo hiểm kích thích như vậy.
Nhưng mà hiện tại rõ ràng còn không phải lúc vui vẻ, vừa mới trộm một bảo vật mà thôi, còn có một đống bảo vật chưa trộm cơ, phàm là xuất hiện một chút vấn đề, đều có thể xong đời.
Vì thế hai người Viên Cổn Cổn và Icedis tiếp tục ngừng thở, âm thầm quan sát nhất cử nhất động của phân thân Huyết Thần.
“Linh dược hệ Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị, cái này không tệ, thu.”
“Tinh hạch hệ Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị, cũng không tệ, thu.”
“Còn có binh khí hệ Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị này, miễn cưỡng có thể dùng, thu.”
....
Phân thân Huyết Thần thu hết bảo vật này tới bảo vật khác, sau đó từng hình chiếu xuất hiện, tiến hành thay thế.
Tốc độ của hắn dần dần nhanh hơn, từ tầng ngoài chậm rãi xâm nhập, lần lượt thu hết bảo vật tầng thứ nhất một lần, nhưng cũng để lại một vài đồ vật thoạt nhìn không có tác dụng gì, trực tiếp đặt ở đó, không đụng đến nó.
“Ta rất nhân từ rồi, hảo tâm để lại cho chúng nó một chút.” Trong lòng phân thân Huyết Thần thầm nghĩ.
Sau đó hắn dự định tiến vào bảo tàng tầng thứ hai, đồ tốt thật sự đều ở nơi đó, tất cả bảo vật tầng thứ nhất cộng lại, cũng không bằng một hai bảo vật tồn tại cấp Ma Tôn.
Trước đó Huyết Gener tiến vào bảo tàng tầng thứ hai, cần mở ra truyền tống, nhưng mà động tĩnh quá lớn, khẳng định sẽ bị phát hiện.
Cho nên phải nghĩ cách khác.
Điểm này Vương Đằng đương nhiên cũng đã sớm nghĩ tới, hắn không có khả năng ngu ngốc mở ra truyền tống, sau đó nghênh ngang tiến vào tầng thứ hai, đó tương đương với tìm chết.
Vậy thì vấn đề đến rồi.
Phải làm thế nào tiến vào tầng thứ hai?
Phân thân Huyết Thần mỉm cười, chỗ ấn đường một hư ảnh trận pháp hiện lên, rõ ràng chính là ‘Điên Đảo Nghịch Không Súc Ảnh đại trận’ cỡ nhỏ trước đó bị hắn thu vào tiểu vũ trụ trong cơ thể kia.
Ngay sau đó, thân thể hắn biến mất tại chỗ, tiến vào tầng thứ hai.
“Quả nhiên có thể.”
Nhìn cảnh tượng quen thuộc, phân thân Huyết Thần thoáng chốc sáng mắt, ở đó rõ ràng chính là tầng thứ hai bảo tàng mà trước đó hắn từng vào.
Phương pháp này, là hắn đột nhiên nghĩ đến lúc khắc ‘Điên Đảo Nghịch Không Súc Ảnh đại trận’.
Bằng không hắn khẳng định sẽ không sinh ra suy nghĩ với tầng thứ hai.
Bởi vì căn bản không có biện pháp khác, có thể khiến cho hắn lặng yên không một tiếng động tiến vào tầng thứ hai.
Ngay từ đầu hắn chỉ muốn cướp sạch tầng thứ nhất một lần thôi.
Hiện tại hắn nắm giữ ‘Điên Đảo Nghịch Không Súc Ảnh đại trận’ trong bảo tàng, liên hệ với ‘Điên Đảo Nghịch Không Súc Ảnh đại trận’ mà bản thân mình khắc ra, hoàn toàn có thể tiến hành một lần truyền tống.
Cái này không thể không nhắc tới một chút chỗ đặc thù của ‘Điên Đảo Nghịch Không Súc Ảnh đại trận’.
Không gian trong trận pháp này là điên đảo hỗn loạn, thời khắc nằm trong trạng thái biến động, cho nên mới có thể lấy trận pháp giống nhau tiến hành nối liền.
Nhưng mà loại phương pháp này, những người khác phỏng chừng không ngờ tới.
Cái này cần trình độ trận pháp cực kỳ cao thâm, phù văn sư cấp Thánh bình thường cũng không nhất định làm được.
Nhưng Vương Đằng có hai ưu thế, một cái tự nhiên là trình độ phù văn của hắn đạt tới cấp Thánh, một cái khác chính là nắm giữ của hắn đối với trận pháp này đạt tới cấp bậc đại thành không phải người.
Nói thật, một phù văn sư cấp Thánh cả đời, có thể nắm giữ một hai trận pháp cấp Thánh đến cấp bậc đại thành, xem như không tệ rồi.
Bọn họ sẽ không tiêu phí quá nhiều thời gian ở phương diện này.
Người nghề phụ cấp Thánh muốn tiến vào cấp Thần, vốn là muôn vàn khó khăn, tri thức cần nắm giữ quá nhiều, nếu đụng tới mỗi một trận pháp đều đi sâu nghiên cứu, thời gian của bọn họ chắc chắn không đủ, chỉ có thể phân tâm, bất lợi cho sự thăng cấp của bản thân mình.
Ngược lại chuyên chú nghiên cứu phù văn, mới là bản chất nhất, cũng là hữu dụng nhất.
Nói đến cùng trận pháp chỉ là thủ đoạn bên ngoài, phù văn mới là căn bản.
Một cái là thuật, một cái là pháp.
Nếu đã trộn lẫn, lại muốn quay lại đường chính, từ đó tiến vào cấp Thần, thì khó rồi.
Mà Vương Đằng thì không giống, hắn tăng ‘Điên Đảo Nghịch Không Súc Ảnh đại trận’ lên tới cấp bậc đại thành, chỉ tiêu phí thời gian mấy giây, rất nhanh.
Chỗ duy nhất không tốt chính là, phí thuộc tính trắng.
Quá phí!
Hao tốn không chịu nổi! Hao tốn không chịu nổi!
Sau khi phân thân Huyết Thần tiến vào tầng thứ hai, tiếp tục lựa chọn ẩn núp, quan sát bốn phía trước, không vội mà ra tay.
Vững vàng.
Sau một lúc lâu, không phát hiện có vấn đề gì, cũng không phát hiện dấu vết của tinh thần lực, phân thân Huyết Thần yên tâm, bắt đầu càn quét.
Kết quả....
Vừa mới thu hồi mấy miếng khoáng thạch và vài gốc linh dược, đang lúc muốn thu một binh khí cấp Thánh, dị biến đột nhiên xảy ra.
“Ai?”
“Làm càn, ai dám xâm nhập bảo tàng?”
Một tiếng hét phẫn nộ kinh ngạc đan xen này chợt quanh quẩn trong bảo tàng, chấn động cả bảo tàng, khí thế kinh khủng từ trong hư không nghiền ép xuống, muốn bức phân thân Huyết Thần ra ngoài.
“Đm! Bị phát hiện!”
Phân thân Huyết Thần biến sắc, căn bản không kịp cân nhắc bản thân mình là bị phát hiện như thế nào, ánh sáng trận pháp chỗ ấn đường lóe ra, lập tức mở ra truyền tống, biến mất tại chỗ.
Quá trình này gần như là nháy mắt tiếng hét phẫn nộ đó truyền ra cũng đã hoàn thành.
Phân thân Huyết Thần cực kỳ quyết đoán, trước khi hắn đến đã dự tính trước, nếu không may bị phát hiện, trước tiên chính là chạy trối chết, căn bản sẽ không dừng lại cho dù một khắc.
Cho dù bảo vật trước mặt, cũng giống như vậy.