Cho nên vừa nãy cho dù binh khí cấp Thánh sắp tới tay, hắn cũng không di chuyển, trực tiếp lựa chọn thoát đi.
Bóng dáng Huyết Gener theo đó xuất hiện, tinh thần lực quét ngang, ảo giác biến mất, nhìn mấy cái giá trống rỗng trước mắt, lửa giận trong mắt nó bốc lên, sắc mặt một trận xanh một trận trắng.
Đường đường tồn tại cấp Ma Tôn, thế nhưng bị người ta trộm đi bảo vật dưới mí mắt.
Hơn nữa đối phương phản ứng cực nhanh, nháy mắt đã lựa chọn thoát đi, ngay cả nó cũng không phản ứng lại, còn muốn giữ lại đối phương, căn bản là đã không còn kịp rồi.
Chủ yếu nhất chính là, nó căn bản không biết đối phương vào bằng cách nào? Cũng không biết đối phương làm sao rời đi?
Phòng ngự của bảo tàng nghiêm ngặt cỡ nào.
Đối phương lại như không có gì, đây là làm sao làm được?
Sắc mặt Huyết Gener âm trầm biến mất tại chỗ, xuất hiện trong không trung của thế giới bên ngoài, tinh thần lực quét ngang tứ phương, tra tìm hết đối tượng khả nghi.
Ầm ầm!
Khắp không trung thành phố Huyết Tinh đều đang chấn động, không ít loài Hắc Ám bị kinh động đi ra.
Trước đó bản thể công kích bảo tàng, bị loài Hắc Ám đuổi giết cũng đã kinh động không ít người, chẳng qua nhìn thấy dường như không có chuyện gì lớn xảy ra, nên không ai chú ý.
Nhưng lần này rõ ràng không giống, đó là khí tức tồn tại cấp Ma Tôn, tràn ngập cả không trung, hơn nữa cho dù là ai đều có thể cảm giác được tức giận trong đó.
Rất nhiều người biết, chuyện lớn rồi.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Phương hướng đó, hình như là bảo tàng?”
“Chẳng lẽ bảo tàng xảy ra vấn đề?”
....
Không ít loài Hắc Ám Huyết tộc bị giật mình, xuất hiện trên bầu trời, nhìn về phương hướng bảo tàng.
Nháy mắt, tình hình trong thành càng thêm hỗn loạn.
Sắc mặt Huyết Gener khó coi đến cực hạn, nó không tìm được tên trộm chết tiệt kia, phụ cận bảo tàng căn bản không có khí tức khác.
Đây tuyệt đối là một vụ trộm cướp có mưu tính trước!
“Vô liêm sỉ!”
Trong mắt Huyết Gener lóe ra hàn quang, khí tức trên người ngày càng kinh khủng, khí thế tồn tại cấp Ma Tôn tràn ngập trong hư không.
“Đại nhân!”
Mấy loài Hắc Ám đuổi theo bản thể lúc này bay trở về, cung kính hành lễ với Huyết Gener.
“Người đâu?” Huyết Gener lạnh lùng hỏi.
“Mất.... mất dấu rồi!” Mấy loài Hắc Ám Huyết tộc này cảm giác không đúng, chột dạ nói.
“Phế vật!” Huyết Gener lạnh lùng hừ một tiếng, khí thế trên người bùng nổ, trực tiếp áp lên trên người mấy loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị.
Ầm!
“Phì phì!”
Mấy loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị đó căn bản không thể chống cự, phun ra một ngụm máu tươi, đều quỳ phục giữa không trung, sắc mặt sợ hãi.
“Huyết Gener, bảo tàng tầng thứ nhất bị cướp sạch không còn.” Lúc này, một âm thanh già nua lạnh như băng vang lên trong tai Huyết Gener, cũng mang theo một tia tức giận không thể kiềm chế.
Toàn bộ bảo tàng tầng thứ nhất, tất cả đều bị cướp sạch không còn, còn lại một vài thứ rách nát không dùng được.
Đây quả thực chính là trò cười to lớn!
Đám người Huyết Gener đã có thể tưởng tượng được, chờ chuyện này truyền ra, chúng nó ắt hẳn trở thành trò cười của cả Huyết tộc.
Nhiều cấp Ma Hoàng thượng vị như vậy, thậm chí hai tồn tại cấp Ma Tôn, đều không trông coi được một bảo tàng, bị người ta trộm đi bảo vật cả một tầng dưới mí mắt, quả nhiên là sỉ nhục to lớn.
“Vô liêm sỉ!”
Ánh mắt Huyết Gener lạnh như băng, lửa giận trong lòng thiêu đốt, cho dù là với tính cách tồn tại cấp Ma Tôn của nó, cũng không khống chế được lửa giận trong lòng.
“Soát! Lục soát toàn bộ hành trình! Tìm ra nó cho ta!”
Ngay sau đó, một tiếng gầm phẫn nộ cuồn cuộn truyền ra từ trong miệng nó, quanh quẩn không ngớt trên bầu trời.
“Đm ~! Hù chết cha rồi!”
Trong Huyết Tử điện, phân thân Huyết Thần vỗ ngực, một dáng vẻ nghĩ lại còn sợ.
Quá nguy hiểm rồi.
Vừa rồi thật sự quá nguy hiểm.
Hắn cảm giác bản thân mình suýt chút nữa là tèo rồi.
Không ngờ chỉ chạm vào thánh khí đó, lại bị phát hiện, rốt cuộc làm sao đối phương làm được?
Đến bây giờ hắn cũng không hiểu được.
Viên Cổn Cổn cũng hiện ra bên cạnh, nghĩ lại còn sợ, tức giận nói: “Sớm hay muộn sẽ bị ngươi hù chết.”
Một con rồng mini màu băng lam cũng xuất hiện phía trên bả vai của phân thân Huyết Thần, nhìn hắn một cái, điềm tĩnh nói: “Trên những thánh khí đó hẳn là đều có cơ chế tiếp xúc nào đó, trước kia trong bảo tàng của tộc ta, hình như cũng dùng phương thức này để phòng ngừa bị trộm.”
“Ngươi không nói sớm.” Phân thân Huyết Thần nhìn nó, buồn bực nói.
“Chuyện lâu như vậy, làm sao ta nhớ rõ, hơn nữa ta cũng không phải trông coi bảo tàng, chỉ là nghe nói mà thôi.” Icedis điềm tĩnh nói.
Phân thân Huyết Thần cũng biết không thể trách Icedis, cẩn thận mấy cũng có sai sót, nhưng mà có thể trộm được tầng thứ nhất đã xem như rất không tệ rồi, hơn nữa hắn còn trộm được một ít từ tầng thứ hai, cũng không phải không chút thu hoạch.
“Không biết bên phía bản thể thế nào rồi?”
Vừa dứt lời, không gian trước người hơi dao động một chút, bản thể Vương Đằng chậm rãi hiện ra, nói:
“Dạo một vòng, Huyết Gener kia quả nhiên là tồn tại cấp Ma Tôn, lần này phỏng chừng nó bị tức điên rồi, tinh thần lực quét ngang cả tòa thành phố Huyết Tinh, giằng co một hồi lâu cũng không muốn tản đí, ta chỉ có thể chờ tinh thần lực của nó tán đi, mới dám trở về.”
“Thật sự là nguy hiểm thật.” Viên Cổn Cổn nói: “Nhưng mà may mà thành công.”
“Mau mau mau, trộm được mấy thứ gì, lấy ra xem thử.” Vương Đằng rất nhanh liền vui vẻ lại, bị kích động nói.
Phân thân Huyết Thần mỉm cười, giao một chiếc nhẫn không gian cho bản thể Vương Đằng.
“Ta về không gian cắn nuốt trước, chuyện kế tiếp ngươi ứng phó.” Bản thể Vương Đằng tiếp nhận nhẫn không gian, lúc này biến mất tại chỗ.
Viên Cổn Cổn cùng Icedis cũng theo đó biến mất.
Phân thân Huyết Thần ở trong phòng tu luyện ngồi khoanh chân, bắt đầu tu luyện, giống như không xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà thế giới bên ngoài lại nổi lên sóng to gió lớn.
Bảo tàng Huyết tộc bị trộm!
Tất cả bảo vật nguyên tầng thứ nhất đều bị cướp sạch không còn.
Đây cũng không phải là việc nhỏ.