Nhưng sinh vật Hắc Ám không lo lắng về phương diện này, chỉ cần bọn nó không dùng tới bảo vật hệ Quang Minh, thì ảnh hưởng của những bảo vật khác không lớn.
Ngoài ra còn có một điều rất quan trọng, đó chính là vấn đề chủ yếu và thứ yếu.
Bản thể chắc chắn là vật chủ, đương nhiên phải cân nhắc nâng cao sức mạnh của bản thể.
Hơn nữa cơ hội tham gia chiến đấu của bản thể nhất định sẽ cao hơn, cho nên bảo vật có thể nâng cao sức mạnh này nên cho bản thể dùng hơn.
Nghĩ tới đây, Vương Đằng lập tức có quyết định.
Chế tạo bảo vật bay hệ Quang Minh!
Chỉ là về phương diện vật liệu thì còn thiếu không ít, vật liệu chính đương nhiên là dực cốt của Thiên Phong Thanh Điêu và tinh cốt của Không Thiên Hạc, nhưng những vật liệu khác, bây giờ trên người hắn không có.
Nếu chế tạo bảo vật bay hệ Hắc Ám, với những vật liệu hắn trộm được ở tầng một của bảo tàng Huyết tộc lần này, đã đủ rồi, nhưng hệ Quanh Minh thì không đủ.
Vương Đằng lại hơi nhức đầu, thứ muốn chế tạo quá cao cấp, vật liệu cần có đương nhiên cũng không đơn giản, bây giờ ở thế giới Hắc Ám, muốn thu thập đủ, sẽ rất khó khăn.
Lắc đầu, hắn thu suy nghĩ lại, định để phân thân Huyết Thần ra ngoài xem tình hình.
Kết quả đã có người tìm tới cửa rồi.
Trong phòng tu luyện, phân thân Huyết Thần mở mắt, ánh mắt chợt lóe lên.
“Là Euphelia!” Viên Cổn Cổn nói.
“Sao nàng lại tới đây?” Vương Đằng hơi bất ngờ, vốn tưởng rằng kẻ đầu tiên tới cửa sẽ là nhân viên điều tra của Huyết tộc, không ngờ lại là Euphelia.
Chẳng lẽ bọn nó không hoài nghi hắn?
Mang theo sự nghi ngờ, cuối cùng Vương Đằng cũng để phân thân Huyết Thần ra ngoài chào đón.
Thế nên phân thân Huyết Thần lập tức phân phó cho Huyết khôi lỗi mở cửa đại Huyết Tử điện, đón Euphelia vào.
Bên trong đại sảnh, Euphelia vừa đi vào, thì thấy phân thân Huyết Thần ngồi thoải mái trên sô pha, uống rượu ngon, bày ra dáng vẻ cực kỳ thong thả.
“Ngươi đúng là ngồi thoải mái thật đấy, bên ngoài đã lộn xộn tới mức đấy rồi?” Nàng tức giận nhìn phân thân Huyết Thần, trừng mắt nói.
“Có xảy ra chuyện gì cũng không quan trọng bằng chuyện tu luyện của ta.” Phân thân Huyết Thần thản nhiên nói.
Euphelia rất tự nhiên ngồi xuống, nói với hắn một cách thần bí: “Ngươi thật sự không tò mò bên ngoài đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Nếu ngươi đã đến rồi, thì nhất định là đưa tin tức tới, cho dù ta không hỏi, ngươi cũng sẽ không nhịn được mà nói ra.” Phân thân Huyết Thần bình tĩnh nói.
“Chậc!” Euphelia bĩu môi: “Ngươi đúng là vô vị, dù sao cũng mới cấp Hoàng hạ vị, có thể đừng cổ hủ như vậy không.”
“Ta đây gọi là không bị bên ngoài tác động.” Phân thân Huyết Thần mỉm cười, vẫn hạ một bậc cho cô, nói: “Nói thử xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Bảo tàng bị trộm rồi!” Euphelia sáp tới gần, nói một cách thần bí.
“Bảo vật bị trộm?!” Phân thân Huyết Thần cố hết sức phối hợp với nàng, bày ra biểu cảm ngươi đừng lừa ta, vừa kinh ngạc, vừa không tin.
“Ta không có lừa ngươi đâu, bảo tàng thật sự bị trộm rồi, đúng vào hôm qua.” Euphelia nghiêm túc nói: “Bây giờ cả thành đều đã lùng bắt kẻ đó, nghe nói là người ngoại tộc.”
“Người ngoại tộc.” Trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng không khỏi mỉm cười.
Đây chính là do hắn dắt mũi.
Từ đầu tới cuối, hắn chưa từng dùng lực Huyết Tinh, hoàn toàn dựa vào thủ đoạn của những chủng tộc Hắc Ám khác tới gặp người ta, quả nhiên những loài Hắc Ám Huyết tộc này đã bị hắn dẫn vào trong rãnh rồi.
Chẳng trách bọn nó lại không hoài nghi hắn.
“Người ngoại tộc?” Phân thân Huyết Thần cũng đúng lúc nhíu mày, bày ra vẻ cực kỳ kinh ngạc nói: “Các ngươi chắc chắn chưa? Không phải nói là người bên ngoài thành Huyết Tinh không vào được sao?”
“Cấp cao đã chắc chắn rồi, nghe nói là người quản lý bảo vật Huyết Gener Ma Tôn nói vậy.” Euphelia nói.
“Huyết Gener...Tôn giả?” Phân thân Huyết Thần bày ra vẻ kinh ngạc.
“Ngươi không biết à? Cũng đúng, ngươi vừa tới, chắc chắn không biết Huyết Gener đại nhân là tồn tại cấp Ma Tôn.” Euphelia đột nhiên nói.
“Đúng là nhìn không ra, hắn quá khách khí...Với ta rồi.” Phân thân Huyết Thần nói.
“Đó là bởi vì ngươi là Huyết Tử.” Euphelia không vui nói.
“Xem ra ta đã đánh giá thấp thân phận của Huyết Tử rồi.” Phân thân Huyết Thần bình thản nói.
“Sau này ngươi sẽ dần quen thôi, nghe nói ngươi đánh bại Huyết Klee của thị tộc Fansit sao?” Euphelia lại hỏi.
“Không phải ngươi biết rồi ư?” Phân thân Huyết Thần liếc nhìn nàng.
“Khụ khụ, ta muốn nghe chính miệng ngươi thừa nhận.” Euphelia ho khan nói.
“Đúng, không sai, ta đã đánh bại nó, thực lực của Huyết Klee đó chẳng qua cũng chỉ như vậy.”Phân thân Huyết Thần nói.
“...Chẳng qua cũng chỉ như vậy?” Euphelia hơi cạn lời, nàng không rõ là tên này dang giả bộ, hay thật sự cảm thấy như vậy nữa?
Đó là thiên tài đứng đầu của thị tộc Fansit đấy, lại bị nói là chẳng qua cũng chỉ như vậy, nếu Huyết Klee biết được, không biết có bị tức chết không?
Vẻ mặt Euphelia hơi kỳ lạ.
Nhưng nghĩ tới sức mạnh của đối phương, lại cảm thấy hắn có tư cách nói lời như vậy.
Đến cả Huyết Klee cũng không phải là đối thủ của tên này, thiên phú và thực lực của hắn quả thực rất mạnh mẽ, nàng chưa từng gặp qua thiên kiêu như hắn.
Không thể không thừa nhận, ánh sáng trên người đối phương quá chói mắt, cho nên mới khiến nàng không kìm được tìm tới đây.
Còn chuyện bảo tàng bị trộm, chỉ là mượn một cái cớ, một lý do mà thôi.
Nàng có niềm kiêu ngạo của mình.
Euphelia không muốn để đối phương biết được suy nghĩ của mình, nàng là Huyết Yêu Cơ, là thiên tài của Huyết tộc, cho dù nhìn trúng người nào, thì ít nhất cũng phải khiến đối phương nhìn thấy mị lực của nàng, sau đó chủ động theo đuổi nàng, chứ không phải để nàng chủ động theo đuổi đối phương.
Đáng tiếc nàng chắc chắn đã ném ánh mắt quyến rũ cho kẻ mù, đối tượng nàng rung động, lại không phải là một Huyết tộc thật sự, mà là một võ giả Nhân tộc.
Hai người đã được định trước là không có kết quả.
Vương Đằng cũng định sẵn là sẽ không có bất cứ suy nghĩ gì khác với Euphelia.