Suy nghĩ này mới vừa hiện lên đã không kịp ngăn cản, thân hình của Hỏa Linh ầm ầm nổ bung, kể cả ‘Tù Thiên tỏa’ do lửa Hắc Ám ngưng tụ đều không thể ngăn cản.
Bởi vì đây là tự bạo, ‘Tù Thiên tỏa’ có mạnh hơn nữa, còn có thể ngăn cản đối phương tự bạo được hay sao.
Nhưng sau khi Hỏa Linh kia tự bạo, tình huống ngoài ý muốn lại xuất hiện lần nữa.
Từng ngọn lửa do nó biến thành nháy mắt khuếch tán ra bốn phía, lập tức tự động dung hợp với lửa Hắc Ám kia.
“Lại dung hợp?!” Viên Cổn Cổn trừng lớn mắt.
“Chắc tự biết không thể ngăn cản, cho nên lựa chọn chủ động dung hợp, ít ra còn có thể giữ lại một chút linh trí.” Icedis nói.
Vương Đằng nhìn một màn này, khẽ thở ra.
Cho dù nói như thế nào, kết quả vẫn chưa có thay đổi quá lớn.
Cho dù dung hợp hay là cắn nuốt, thật ra đều không hề có ảnh hưởng quá lớn đối với hắn.
Hiện giờ Hỏa Linh cam tâm tình nguyện quyết định dung hợp, cho dù có tồn tại linh trí, đoán chừng cũng không ảnh hưởng lớn.
Tự bạo mới vừa rồi kia không phải đùa giỡn, chắc chắn sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với linh trí của Hỏa Linh, sau khi linh trí còn sót lại dung hợp với lửa Hắc Ám, ai chủ đạo ai là phụ còn khó mà nói được.
“Kết quả này thật ra không tồi.” Icedis liếc xéo Vương Đằng, nói: “Thậm chí còn tốt hơn tình huống cắn nuốt nó không ít.”
Vương Đằng gật đầu, hắn biết lời Icedis nói không phải giả, có thể giữ lại một chút linh trí dung hợp với lửa Hắc Ám, có lẽ còn có thể khiến lửa Hắc Ám trực tiếp sinh ra linh trí.
Nếu như trực tiếp cắn nuốt, vậy có khả năng còn cần đến một thời gian không ít mới có thể một lần nữa sinh ra linh trí mới.
Tiếp theo, mấy người không nói chuyện nữa, lẳng lặng cùng đợi dung hợp cuối cùng hoàn thành.
…
Cùng lúc đó, ở vị trí cách đáy biển còn mấy trăm trượng, loài Hắc Ám Huyết tộc kia lại càng kích động lên: “Dao động thật kịch liệt, bảo vật này nhất định ghê gớm.”
Vừa nghĩ đến bên dưới có khả năng có bảo vật cực kỳ quý giá xuất thế, nó đã không nhịn được tăng nhanh tốc độ lên, sợ đêm dài lắm mộng, lỡ như lại dẫn các loài Hắc Ám khác đến, bảo vật này chưa chắc đã là của nó, dù sao nó mới chỉ cấp Ma Hoàng trung vị mà thôi, nếu như cường giả cấp Ma Hoàng thượng vị giáng xuống, nó chỉ có nước đứng sang bên cạnh.
Vì thế nó cắn răng một cái, liếc nhìn xung quanh, lập tức lấy một con tàu nhỏ màu đỏ tươi từ trong nhẫn không gian ra, thân trên chợt lóe đã rơi lên trên con tàu nhỏ, sau đó kích hoạt phù văn trên tàu, bay nhanh xuống bên dưới.
Tốc độ của con tàu nhỏ này thật nhanh, di chuyển trong nước biển lại giống như đang bay lượn trong không trung, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
Nước biển ở xung quanh cùng với áp lực nặng nề ở chỗ sâu dưới đáy biển vốn không tạo được một chút trở ngại nào cho nó.
Đây là bảo vật quan trọng nhất trên người Huyết Keppel, bình thường đều dùng để bỏ chạy, xem như là một át chủ bài trong át chủ bài, không phải lúc cần thiết nó sẽ không lấy ra sử dụng.
Nhưng giờ phút này vì bảo vật ở bên dưới kia, nó vẫn quyết định sử dụng con tàu nhỏ này.
Bảo vật ở bên trong biển máu Bất Tử tuyệt đối cực kỳ quý giá.
Lúc trước chỗ nhận được con tàu nhỏ màu đỏ tươi này chính là ở trong biển máu.
Rồi sau đó các loại bảo vật lần lượt nhận được từ bên trong biển máu Bất Tử đều đã chứng minh một điểm này.
…
Huyết Keppel lao xuống dưới đáy biển, trong mắt tràn đầy vẻ phấn chấn.
Nó tên là Huyết Keppel, nó có một bí mật!
Bắt đầu kể từ khi sinh ra, nó đã tương đối may mắn, luôn luôn nhặt được đồ gì đó, nhỏ đến một ít khối nguyên thạch Hắc Ám, lớn đến linh dược, khoáng thạch quý giá các thứ.
Mới đầu nó cảm thấy mình tương đối may mắn hơn những người khác một vài điểm thôi, về sau đồ nhặt được càng ngày càng nhiều, nó mới phát hiện, khả năng may mắn của nó không chỉ tốt hơn một vài điểm, mà là tốt hơn trăm triệu điểm.
Từ đó về sau, nó đã có ý thức bắt đầu che giấu năng lực đặc thù này.
Ở trong mười ba thị tộc, nó chính là một dòng bên của tộc Hy Thái, gia tộc tương ứng đã xuống dốc, trong một khoảng thời gian rất dài không xuất hiện tồn tại mạnh mẽ nào cả, càng không có khả năng cung cấp tài nguyên gì cho nó, cũng không có khả năng che chở cho nó.
Do đó nó phải che giấu, bằng không trong Huyết tộc nhất định có rất nhiều người sẽ dòm ngó năng lực này của nó, khiến cho nó rơi vào nước vạn kiếp bất phục.
Dưới phong cách hành sự dè dặt cẩn thận của nó, vài năm nay rốt cuộc đã cải thiện được tình hình.
Nhiều năm như vậy, nó hoàn toàn dựa vào năng lực này của bản thân nên mới may mắn bò đến cấp Ma Hoàng trung vị, để gia tộc có thể hưng thịnh, bản thân nó đã bộc lộ tài năng ở trong mười ba thị tộc, xem như là một thiên tài không lớn không nhỏ.
Người khác cho rằng đây là thiên phú của nó, trên thực tế chỉ có bản thân nó biết rõ, chính là do nó tương đối may mắn.
Đương nhiên, nếu như coi may mắn là một loại thiên phú, vậy cũng là thiên phú.
Chẳng có vấn đề gì!
Nhưng so sánh với các gia tộc mạnh mẽ khác thì tự nhiên vẫn còn kém hơn rất nhiều, dù sao gia tộc chúng nó chỉ có nó một tồn tại cấp Ma Hoàng trung vị mà thôi.
Thiên tài như nó tự nhiên không thể nào so sánh được với các thiên tài cấp Ma Hoàng trung vị nổi tiếng ở trong mười ba thị tộc như Huyết Baker, Huyết Star, Huyết Ferry.
Nhưng nghe nói chúng nó thất bại bởi Huyết Tử kia, thật sự đáng buồn thay.
Thiên tài của mười ba thị tộc thì sao chứ, còn không phải bị thất bại bởi một thiên tài của hạ giới quật khởi ư.
Không chỉ có chúng nó, nghe nói kể cả Huyết Klee là thiên tài cao cấp nhất của thị tộc Fansit đều thảm bại.
Do đó, làm người phải khiêm tốn.
Ngay từ đầu, nó đã cảm thấy Huyết Tử kia không đơn giản.