Hơn nữa mới vừa rồi Huyết Tử để cho nó cưỡi tàu cao tốc Huyết Linh rời đi trước, điều này khiến trong lòng nó không khỏi trở nên phức tạp.
Có lẽ Huyết Tử kia hơi ác liệt, nhưng vẫn chưa tổn thương đến tính mạng của nó, coi như đã hết lòng quan tâm giúp đỡ nó.
Phải biết rằng trước đó nó định cướp đoạt lửa Hắc Ám, nếu như đổi thành thiên tài khác, chỉ sợ đã sớm đánh chết nó, đâu thể kêu nó đi trước.
Vèo!
Tàu cao tốc Huyết Linh chạy ra khỏi miệng núi lửa, đi đến trong hải vực bên ngoài, nhưng nó vẫn chưa hề dừng lại, vẫn bay đến chỗ xa hơn, cho đến khi bay được xa mấy vạn mét mới chậm rãi dừng lại.
Ầm ầm ầm!
Ngọn lửa màu đen thổi quét ra theo miệng núi lửa, lập tức tràn ngập một mảng lớn hải vực này, chiếu rọi nước biển màu đỏ tươi kia lên thành màu tối đen, có vẻ cực kỳ tà ác khủng bố.
“Haizzz.” Huyết Keppel nhìn xem một màn này, trong lòng chấn động không thôi, không khỏi thở dài một tiếng: “Huyết Tử quá bất cẩn, dị hỏa thiên địa này kinh khủng như thế, đâu dễ dàng thu phục như vậy, quả nhiên những thiên tài như bọn họ quá mức tự tin một chút, vốn không biết đến tầm quan trọng của sống tạm.”
Rầm!
Ngọn lửa màu đen tràn ngập một mảng lớn hải vực, sau đó hội tụ ở trên miệng núi lửa kia, đã dần dần hóa thành một hỏa mãng màu đen nhánh vô cùng khổng lồ.
Đó là tồn tại đáng sợ đến cỡ nào?
Chỉ riêng hình thể của nó thôi đã to lớn đến mấy ngàn trượng, chiếm cứ ở bên trên miệng núi lửa, giống như một con cự long màu đen, khiến lòng người sợ hãi.
Nhưng nó tự nhiên không phải là một con cự long chân chính, chỉ là một hỏa mãng khổng lồ kỳ dị mà thôi.
Trên đầu nó mọc lên một cái sừng màu đen, trên cái sừng này lại trải rộng đường vân màu đỏ tươi, thoạt nhìn hơi kỳ dị.
Mà ở trong hai tròng mắt của nó, một đôi đồng tử dựng thẳng màu đỏ tươi lạnh như băng với hờ hững, nhưng không hiểu sao lại toát ra một chút nóng bỏng và uy nghiêm.
Cùng lúc đó, ở trên hai tròng mắt của nó có một dấu vết dựng thẳng đột nhiên giấu trong lớp vảy giáp, là một con mắt dọc nhắm chặt, giống như đúc với Hỏa Linh lúc trước.
Mỗi một tấm vảy giáp ở trên thân nó đều giống như tấm chắn vô cùng cứng rắn, tản ra sáng bóng màu tối đen lạnh như băng, giống như kim loại tạo thành, nhưng trên đó lại thiêu đốt lên từng ngọn lửa màu đen, có vẻ kỳ dị hơn.
Chỉ thoáng chốc, một luồng khí tức nóng rực, tà ác vả lại khủng bố giống như sóng gợn vô hình, đột ngột thổi quét ra, lấy một tốc độ không cách nào hình dung được tràn ngập cả một khu vực này.
Kể cả một mảng lớn hải vực ở phạm vi mấy vạn dặm bên ngoài ngọn núi lửa, hiện giờ đều nằm dưới bao phủ của luồng khí thế này.
Nhiệt độ nóng rực kia làm bốc hơi rất nhiều nước biển màu đỏ tươi lên, khiến cho khu vực này lập tức tràn ngập lên sương mù màu đỏ tươi nồng đậm.
Một vài loài Hắc Ám Huyết tộc bị thu hút, nhìn thấy cảnh tượng này, ào ào suy đoán không thôi.
Đối với biến đổi khác lạ ở bên trong biển máu Bất Tử, bình thường chúng nó đều rất quen thuộc, vừa nhìn thấy tình hình như thế đã giống như Huyết Keppel, tưởng là có bảo vật gì đó xuất thế, chỉ đều do dự một chút đã xông vào trong nước biển.
Grào!
Đúng vào lúc này, một tiếng kêu khủng bố truyền ra từ dưới đáy biển, tiếng sóng cuồn cuộn, khiến một mảng lớn nước biển nổ tung, lật lên sóng to gió lớn.
“Không xong, chẳng lẽ là một con tinh thú sao?”
Một vài loài Hắc Ám Huyết tộc lập tức dừng thân hình đang lặn xuống, sắc mặt khó coi.
Theo tiếng kêu kia để phán đoán, chỉ sợ con tinh thú này không hề đơn giản, không ít loài Hắc Ám Huyết tộc đã đánh trống lui binh.
Chúng nó đến đây để tìm cơ duyên, nếu như đụng phải tinh thú mạnh mẽ, tự nhiên có thể tránh thì sẽ tránh đi.
Nhưng cũng có loài Hắc Ám Huyết tộc cho rằng nếu như nơi đây đã tồn tại tinh thú mạnh mẽ thì tất nhiên cũng sẽ tồn tại bảo vật hoặc cơ duyên không tầm thường, do đó vẫn chưa rời đi.
Ở dưới đáy biển, Huyết Keppel đứng ở trên tàu cao tốc Huyết Linh, sắc mặt kinh hãi nhìn cự mãng màu đen khổng lồ ở nơi xa, trong lòng chấn động không thôi: “Xong rồi! Xong rồi! Lửa Hắc Ám này mới vừa xuất thế đã đáng sợ như thế, Huyết Tử tuyệt đối xong đời.”
“Hả, không đúng, động tĩnh do lửa Hắc Ám này gây ra thật sự quá lớn, có những người khác đã bị hấp dẫn đến.”
Đột nhiên nó biến sắc, quay đầu nhìn ra nơi xa, đã có thể cảm nhận được từng luồng khí tức mạnh mẽ đang cấp tốc đến gần.
Vèo vèo vèo…
Nó đang định trốn đi, mấy bóng dáng lại lấy tốc độ không thể tưởng tượng nổi đến gần.
“Ha ha ha…”
Một trận tiếng cười to đột nhiên truyền ra từ trong miệng vài loài Hắc Ám Huyết tộc kia, trên mặt chúng nó lộ ra vẻ nóng rực, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ngọn lửa màu đen khổng lồ trước mắt, giống như thấy được trân bảo gì hiếm có.
“Dị hỏa thiên địa!!!”
“Lại là dị hỏa thiên địa!”
“Đây là lửa Hắc Ám, chính là ngọn lửa do Hắc Ám sinh ra, quý giá lạ thường.”
“Không ngờ ở bên trong biển máu Bất Tử lại có tồn tại của lửa Hắc Ám, sức mạnh Huyết Thần to lớn khủng bố như vậy, Huyết Thần ở trên, xin nhận cúi đầu của chúng ta.”
“Ha ha ha, biển máu Bất Tử của Huyết tộc ta bảo vật gì mà không có, các chủng tộc khác còn chưa tin, hiện giờ lửa Hắc Ám hiện thế, nhìn xem chúng nó còn có thể nói gì.”
…
Từng âm thanh truyền ra từ trong miệng loài Hắc Ám Huyết tộc này, có vẻ cực kỳ hưng phấn.
“Đáng giận!” Sắc mặt Huyết Keppel khó coi, không ngờ Huyết Tử bị cắn nuốt, nhưng lửa Hắc Ám này vẫn vô duyên với nó.
Có nhiều người bị hấp dẫn đến đây như vậy, đâu còn có phần của nó.
Giờ này phút này, Huyết Keppel không khỏi hơi hoài nghi cuộc đời, hay là may mắn của nó đã thật sự dùng hết rồi?
Không, nó không tin.
Như thế này nhất định là một cách thể hiện khác của may mắn.
Có lẽ cảm thấy nó không thể thu phục được dị hỏa thiên địa này, cho nên mới để cho người khác nhanh chân đến trước, như thế là nó có thể giữ được tính mạng.
Như vậy chẳng phải may mắn sao?