Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3869 - Chương 3869. Lửa Hắc Ám Mới! Cáo Mượn Oai Hùm! Huyết Tử Tha Mạng! (3)

Chương 3869. Lửa Hắc Ám mới! Cáo mượn oai hùm! Huyết Tử tha mạng! (3)
Chương 3869. Lửa Hắc Ám mới! Cáo mượn oai hùm! Huyết Tử tha mạng! (3)

Dù sao kể cả Huyết Tử kia đều bị lửa Hắc Ám cắn nuốt, sao nó có thể thu phục nổi dị hỏa thiên địa này.

Không sai, nhất định là như vậy.

Huyết Keppel thuyết phục bản thân, lập tức định chuồn đi, nó lặng lẽ khởi động tàu cao tốc Huyết Linh, nhưng tàu cao tốc lại đứng yên một chỗ không di chuyển, giống như bị hỏng.

“Có chuyện gì thế này?”

Huyết Keppel lập tức sửng sốt, hơi bối rối, vội vàng cẩn thận kiểm tra tàu cao tốc Huyết Linh một phen.

Không thành vấn đề mà.

Phù văn ở trên con tàu không hề bị tổn hại gì, sao lại không thể sử dụng chứ?

Dù sao nó là Phù văn sư cấp Tông sư, không thể đến mức không nhận ra được tàu cao tốc này bình thường hay bị hỏng chứ.

“Hả?”

Động tĩnh ở bên này đã lập tức hấp dẫn sự chú ý của loài Hắc Ám Huyết tộc khác, chúng nó ào ào nhìn sang.

“Huyết Keppel!”

“Là là ngươi đồ phế vật này.”

“Ha ha, là thiên tài nhát gan do dòng bên tộc Hy Thái sinh ra.”

“Một dòng bên có thể trưởng thành đến trình độ như thế này nếu như không co đầu rụt cổ một chút, đoán chừng đã sớm chết.”

Sau khi vài loài Hắc Ám Huyết tộc nhìn thấy rõ dáng vẻ của Huyết Keppel, trên mặt đều lộ ra vẻ khinh thường, bắt đầu châm chọc khiêu khích theo quán tính.

Sắc mặt của Huyết Keppel lập tức hơi khó coi, nhưng nó đã thành quen, ngược lại không đến mức làm ra chuyện gì xúc động, chính là con tàu cao tốc ở dưới thân này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Khởi động hồi lâu nhưng đều không thể nhúc nhích được, khiến trong lòng nó rất sốt ruột

“Huyết Keppel, lửa Hắc Ám này là do ngươi phát hiện ra trước?” Một loài Hắc Ám Huyết tộc nhàn nhạt hỏi giống như ra lệnh.

Loài Hắc Ám khác nghe vậy, ào ào nhìn sang, từng đôi ánh mắt tràn đầy ác ý rơi lên trên người Huyết Keppel.

Huyết Keppel lập tức giật nảy mình, da đầu run lên, nó biết rõ những loài Hắc Ám này tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nó, chúng nó luôn luôn như thế.

Huyết tộc là chủng tộc cao ngạo tự phụ, chúng nó khinh thường người có xuất thân thấp hơn mình, nhất là khi thực lực của kẻ đó không thể vượt qua chúng nó thì càng sẽ phải chịu hèn mọn và khinh thường.

Những năm này, tuy rằng Huyết Keppel quật khởi liên tiếp, nhưng đãi ngộ bất công phải nhận lấy lại không ít.

Nếu như nó không đủ cẩn thận, vả lại tương đối may mắn, vốn không có khả năng sống đến hôm nay.

Hiện giờ nó cảm thấy mình đang gặp phải nguy cơ lớn nhất trong cuộc đời, tàu cao tốc Huyết Linh bảo vật để chạy trốn của mình lại không hoạt động, nó vốn không thể tránh thoát được đuổi giết của những đồng tộc này.

Chúng nó sẽ không cho phép người khác biết đến tồn tại của lửa Hắc Ám.

“Đáng chết, làm sao bây giờ?” Huyết Keppel điên cuồng khởi động tàu cao tốc Huyết Linh dưới thân, trong lòng vô cùng sốt ruột: “Di chuyển đi chứ, sao lại không di chuyển vậy, mẹ nó ông đây sẽ không thật sự phải chết ở đây đó chứ, không được, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh…”

Nó không ngừng hít sâu, cố hết sức để cho nỗi lòng mình bình tĩnh trở lại, suy nghĩ chuyển động cấp tốc trong đầu.

“Ủa, chiếc tàu cao tốc này.”

Đột nhiên, vài loài Hắc Ám Huyết tộc kia giống như phát hiện ra điều gì, ánh mắt hơi tỏa sáng.

“Ta nhớ Huyết Keppel này có bảo vật giống như vậy, vô cùng thích hợp bỏ chạy, sẽ không phải là con tàu này đấy chứ?”

“Chắc là nó, phù văn ở trên con tàu cao tốc hẳn là phù văn viễn cổ, vô cùng huyền ảo và phức tạp, con tàu cao tốc này không đơn giản.”

“Các ngươi nhìn xem, hình như con tàu cao tốc kia có vấn đề, không di chuyển được, bằng không kẻ nhát gan này đã sớm bỏ chạy.”

“Ha ha ha, thật sự là trời giúp chúng ta, không có con tàu cao tốc này hỗ trợ, chúng ta muốn bắt nó, thật sự dễ dàng.”

Vài loài Hắc Ám Huyết tộc này nhìn chằm chằm vào con tàu cao tốc kia, vẻ tham lam không khỏi lộ ra trong mắt, thảo luận không hề kiêng nể gì, vốn không sợ Huyết Keppel nghe thấy.

“Đồ khốn!” Sắc mặt của Huyết Keppel vô cùng khó coi, trong lòng bực tức đến cực điểm.

“Ra tay đi, miễn cho đêm dài lắm mộng, hôm nay tuyệt đối không thể để cho nó chạy trốn.”

Vài loài Hắc Ám Huyết tộc liếc mắt nhìn nhau, lạnh lùng nói.

“Ha ha, ta đã sớm không ưa gì nó, thằng nhát gan này thật sự chính là sỉ nhục của Huyết tộc ta, hôm nay giải quyết nó, tránh cho đi ra ngoài mất mặt xấu hổ.”

“Bớt đi một tên chướng mắt, cũng có thể khiến cho chúng ta cẩn thận mưu tính dị hỏa thiên địa này.”

Vài loài Hắc Ám Huyết tộc ào ào ép về phía Huyết Keppel, tốc độ của chúng nó không nhanh, ngược lại giống như vờn con mồi đã bắt đến tay, vẻ trêu tức tràn đầy trong mắt.

Đối với Huyết Keppel, ngay từ đầu chúng nó đã chướng mắt, nhưng đối phương lại quật khởi liên tiếp, được đặt song song với chúng nó, được khen là thiên tài, chuyện này thật sự chính là sỉ nhục đối với những tồn tại cấp Ma Hoàng trung vị.

“Đợi chút!”

Dưới tình huống khẩn cấp, suy nghĩ trong đầu Huyết Keppel lại tỉnh táo lạ thường, một tia sáng lập tức lóe lên, giống như nghĩ đến điều gì, ngay tức khắc hét lớn.

“Các ngươi không thể giết ta, lửa Hắc Ám này không phải do ta phát hiện ra, người chân chính phát hiện ra nó là một người khác hoàn toàn, hơn nữa hắn đang ở đây.”

“Hả?”

Vài loài Hắc Ám Huyết tộc kia lập tức rùng mình, cảnh giác nhìn ra xung quanh, ở đây còn có những người khác nữa mà kể cả chúng nó đều không phát hiện ra sao?

Nhưng sau khi kiểm tra một phen, lại phát hiện vốn không hề tồn tại ai khác, vài loài Hắc Ám Huyết tộc này đều có sắc mặt âm trầm, lạnh lùng nhìn chằm chằm Huyết Keppel.

“Ngươi dám lừa bọn ta?”

“Ha ha, ta lừa các ngươi làm gì, các ngươi cho rằng vì sao ta lại đợi ở đây, thật sự cho rằng tàu cao tốc của ta đã bị hỏng thật sao, cũng không dùng đầu óc của các ngươi suy nghĩ cẩn thận xem.” Huyết Keppel cố gắng trấn tĩnh lại, khoanh hai tay, lạnh lùng nhìn đối phương, cười lạnh nói.

“Không thể nào, ngươi vốn không có đồng bạn khác, cho rằng bọn ta không biết sao?” Một loài Hắc Ám Huyết tộc nói.

Hết chương 3869.
Bình Luận (0)
Comment