Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3902 - Chương 3902. Tộc Kiếm Huyết Ngư Đuổi Giết! Tiểu Thế Giới Tinh Thú Cấp Hoàng Tuyệt Đỉnh! Huyết Sát Vũ Sát Đại Trận! Cõng Nồi! (5)

Chương 3902. Tộc Kiếm Huyết ngư đuổi giết! Tiểu thế giới tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh! Huyết Sát Vũ Sát đại trận! Cõng nồi! (5)
Chương 3902. Tộc Kiếm Huyết ngư đuổi giết! Tiểu thế giới tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh! Huyết Sát Vũ Sát đại trận! Cõng nồi! (5)

Chẳng qua động tĩnh ở bên này quá lớn, truyền đến hơi xa, vừa vặn có thể được đám người phân thân Huyết Thần nghe được.

Chẳng khác nào hai bên nói chuyện chỉ nghe được giọng nói của đối phương chứ hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của đối phương.

Đương nhiên, ngoại trừ Vương Đằng.

Ở chỗ hắn, màn sương mù này không ngăn cản được ánh mắt của hắn.

“Các ngươi cũng kêu lên, kêu lão tổ nhà các ngươi đến cứu các ngươi.” Phân thân Huyết Thần kêu xong, lại nói với đám người Huyết Leo.

“…” Các loài Hắc Ám như Huyết Leo hoàn toàn bị hành động bất ngờ này của hắn làm cho sợ ngây người, giờ phút này còn chưa phục hồi tinh thần lại.

Không phải trước đó thật anh dũng ư?

Hiện giờ sao lại đột nhiên bắt đầu cầu cứu chứ.

Trái ngược trước sau không khỏi quá lớn.

“Nhanh lên, thất thần cái gì.” Phân thân Huyết Thần thúc giục.

“A a được!” Huyết Leo phản ứng kịp đầu tiên, lập tức gật đầu, hắng giọng kêu gào vào trong màn sương mù: “Lão tổ cứu mạng, ta là Huyết Leo, lão tổ mau đến cứu ta.”

“Lão tổ cứu mạng, bọn ta bị đuổi giết thật thê thảm, những Kiếm Huyết ngư này quá đáng hận.”

“Lão tổ nhất định phải báo thù thay bọn ta, giết những Kiếm Huyết ngư này, đợi lát nữa chúng ta nướng cá ăn.”

Các loài Hắc Ám như Huyết Keppel, Huyết Mael, Huyết Weitz lần lượt phản ứng kịp, giống như cướp công, tranh giành mở miệng kêu to lên.

Phân thân Huyết Thần liếc nhìn Huyết Keppel, câu nói cuối cùng nướng cá ăn kia là do nó kêu lên, thật sự giỏi kéo thù hận.

Trẻ nhỏ dễ dạy!

Huyết Keppel nhìn thấy ánh mắt tán thưởng của phân thân Huyết Thần, lập tức càng thêm ra sức kêu to.

“???”

Vài loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia quả nhiên hoàn toàn ngẩn ra.

Chẳng lẽ không phải Huyết Tuyệt kia đang ở đây sao?

Vì sao còn có nhiều loài Hắc Ám Huyết tộc như vậy?

Hơn nữa chúng nó nghe được rõ ràng tiếng con cháu nhà mình, có mấy âm thanh trong đó vẫn thật quen thuộc.

“Tức chết ta mà!”

“Huyết tộc, các ngươi định khai chiến sao?”

“Các con ta, giết cho ta!”

Những Kiếm Huyết ngư cấp Hoàng tuyệt đỉnh này nghe được mấy lời nói này, lập tức giận không kiềm chế được, đâu còn lo nghĩ gì khác, lập tức gầm lên giận dữ, kêu tất cả Kiếm Huyết ngư triển khai giết hại.

Đã đến mức độ này, chém giết không thể tránh được, không có khả năng hòa giải.

Bằng không tộc Kiếm Huyết ngư nào còn có mặt mũi tồn tại.

Tuy rằng chúng nó đúng là tồn tại vì để làm đá mài dao cho Huyết tộc, nhưng nếu như không phải những năm này chúng nó kiên cường, hóa hải vực Huyết Côn này thành khu vực cấm, khiến cho thật nhiều Huyết tộc có đến mà không có về thì tình huống sẽ chỉ càng tệ hại hơn, rất nhiều Kiếm Huyết ngư chỉ có nước bị tàn sát.

Hiện giờ những loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị này giết vào, còn đánh chết một Kiếm Huyết ngư cấp Hoàng tuyệt đỉnh. Nếu như chúng nó lại coi như chưa hề có chuyện gì, về sau chuyện như vậy còn sẽ tiếp tục phát sinh.

“Giết!”

“Giết!”

“Giết!”

Kiếm Huyết ngư ở xung quanh cũng bị kích động lên sát tính, chúng nó vốn không phải là tinh thú lương thiện gì, từ nhỏ đã vô cùng hung ác, chính là một chủng tộc cực kỳ hung tàn ở trong biển máu Bất Tử này, đâu sẽ sợ hãi giết hại.

Ngàn vạn Kiếm Huyết ngư trào ra từ bên trong biển máu, lĩnh vực bùng nổ, các loại lực lượng hội tụ lại, đúng là bộc phát ra uy lực đáng sợ.

Vài Kiếm Huyết ngư cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia cũng ra tay, vốn không hề do dự, tất cả đều bộc phát ra ảo ảnh tiểu thế giới của riêng mình, ầm ầm ầm trấn áp về phía vài loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Hoàng thượng vị kia.

“Không phải, chuyện này con mẹ nó có liên quan gì đến bọn ta chứ?”

Vài loài Hắc Ám Huyết tộc cấp Ma Hoàng thượng vị đều tái mặt, cuối cùng chúng nó đã phản ứng lại kịp, nhất định là có kẻ đánh chết một Kiếm Huyết ngư cấp Hoàng tuyệt đỉnh, do đó khiến cho đàn Kiếm Huyết ngư này phản công trên quy mô lớn, hiện giờ chúng nó vừa vặn đụng vào họng súng, kể cả cơ hội giải thích đều không có.

Ghê tởm hơn là mấy thằng nhãi con kia, biết rõ có chuyện gì còn kêu chúng nó ra cõng nồi, thật sự đáng giận.

Nhưng hiện giờ đã không còn đường để giải thích nữa, mắt thấy công kích khủng bố của Kiếm Huyết ngư giết tới, chúng nó cũng không dám chậm trễ, ào ào bộc phát ra ảo ảnh tiểu thế giới của mình, nghiền áp tới trước.

Ầm rầm!

Công kích của đôi bên bùng nổ ở trong không trung, phát động đại chiến, đủ loại tia sáng bùng nổ ở trong không trung, màn sương mù cuồn cuộn, sóng biển ngập trời, khiến vùng hải vực này hoàn toàn hóa thành chiến trường.

“Chúng ta đi mau!”

Phân thân Huyết Thần suýt phì cười, nhưng vì không bị nhìn ra, hắn vẫn cố gắng nhịn xuống, lập tức điều khiển tàu cao tốc Huyết Linh bay nhanh ra nơi xa.

Vèo!

Một tia sáng màu đỏ lập tức biến mất ở trong màn sương mù, cuối cùng không nhìn thấy nữa.

Giờ phút này những Kiếm Huyết ngư vốn không để ý đến chúng nó, tất cả đều vây công về phía vài loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị kia.

Có lẽ chúng nó cho rằng chỉ cần ở trong hải vực Huyết Côn này thì đám người bọn họ vốn không chạy thoát được, cho nên mặc cho bọn họ chạy trước một lát.

Bên trên tàu cao tốc Huyết Linh, giờ phút này các loài Hắc Ám như Huyết Leo giống như cũng phản ứng lại kịp, sắc mặt như ăn phân, suýt khóc.

Vài lão tổ cấp Ma Hoàng thượng vị kia hình như đã bị chúng nó lôi ra cõng nồi, sau khi trở về chúng nó có bị đánh chết không?

Không, việc này đều là chủ ý ôi thiu của Huyết Tử, rạch tim hắn ra nhất định có màu đen

Vài cấp Ma Hoàng thượng vị đang đại chiến với tộc Kiếm Huyết ngư ở phía sau, phân thân Huyết Thần lại mang theo đám Huyết Keppel bỏ chạy đi.

“Tiếp tục như vậy không được, sớm hay muộn chúng nó sẽ đuổi theo.”

Bên trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng nhíu mày, suy nghĩ xoay chuyển cấp tốc.

“Xem ra một lần này cần bản tôn ra tay.”

Một giọng nói thong dong quanh quẩn ở trong không gian cắn nuốt, bóng dáng của hắn đã chậm rãi biến mất.

Hết chương 3902.
Bình Luận (0)
Comment