“Nếu như vài cấp Ma Hoàng thượng vị kia đuổi theo, ngươi dẫn chúng nó chạy vòng quanh, ta đi đến chỗ hiểm yếu kia bố trí trận pháp.”
Giọng nói của bản tôn Vương Đằng vang lên ở trong đầu phân thân Huyết Thần.
Ánh mắt phân thân Huyết Thần lóe lên, vẫn chưa nhiều lời, chỉ gật đầu nhẹ đến không thể nhận ra.
…
Trên mặt biển, một con huyết nha đang cấp tốc bay đi, bên trên lưng huyết nha lại có một bóng dáng đang ngồi khoanh chân.
Thể Huyết Thần, mở!
Tia sáng đỏ chợt lóe lên trong mắt bản tôn Vương Đằng, một luồng lực huyết tinh mạnh mẽ tản mát ra từ trong thân thể, bao phủ lấy nó, đồng thời dáng vẻ của hắn cũng bắt đầu phát sinh biến hóa.
Mái tóc dài không gió mà bay trong không trung, hóa thành màu đỏ.
Hai tròng mắt cũng hóa thành đồng tử màu đỏ tươi.
Trên thân thể mơ hồ hiện lên từng đường vân màu đỏ tươi, nhưng rất nhanh đã ẩn xuống dưới làn da, biến mất không thấy gì nữa.
Kể cả vẻ ngoài của hắn cũng đã thay đổi, không còn dáng vẻ ban đầu nữa.
Hắn vận dụng năng lực ‘Minh Hóa’, hóa bản thân thành dáng vẻ khác, miễn cho bị người khác nhìn thấy chân thân.
Giờ này phút này, chỉ sợ sẽ không ai cho rằng hắn là một võ giả Nhân tộc, dáng vẻ của hắn khí tức của hắn hoàn toàn chính là một Huyết tộc.
Cho dù phân thân Huyết Thần đứng ở trước mặt hắn, khí tức của hai người đều không có gì khác biệt.
Bên phía bản thể Vương Đằng đã thông qua phương thức cạo lông cừu cạo được thuộc tính ‘Thể Huyết Thần’ tam giai từ chỗ phân thân Huyết Thần, do đó bản tôn cũng có thể vận dụng ‘Thể Huyết Thần’ tam giai.
“Tiểu Bạch, bay sang bên này.”
Vương Đằng nhìn xem bản đồ, chỉ một phương hướng, nói với Tiểu Bạch ở dưới thân.
Két!
Tiểu Bạch kêu lên một tiếng giống như xuyên thủng kim loại phá nát đá, cấp tốc bay xa.
Nó cũng có được Linh Thị, hơn nữa lúc trước lột xác thành huyết nha, hai tròng mắt giống như đã xảy ra một chút lột xác, càng thần kỳ hơn trước kia.
Tuy rằng không bằng ‘Đôi mắt Chân Thị’ của Vương Đằng, nhưng có thể nhìn càng xa hơn tinh thú cấp Hoàng trung vị bình thường.
Mặt khác còn có Vương Đằng ở trên lưng hỗ trợ tránh né, chỉ rõ phương hướng.
Nhưng mà hoàn toàn không cần lo lắng đụng phải tinh thú khó chơi gì, càng không cần lo lắng đi nhầm phương hướng.
Ở nơi bị sương mù dày đặc bao phủ này, rất khó tìm được phương hướng chuẩn xác.
Chỉ có thể từng chút một thông qua ký hiệu trên bản đồ của tộc Kiếm Huyết ngư kia để tiến hành phân rõ, nếu như là người khác không có bản đồ trong tay, ở trong này tuyệt đối sẽ bị lạc đường.
Lại đợi thêm nửa ngày, bản tôn Vương Đằng đã đi sâu vào hải vực Huyết Côn, đi đến bên ngoài một hải vực đặc thù, tia sáng màu vàng tím chớp động trong mắt, nhìn tới trước.
‘Đôi mắt Chân Thị’ vốn đã có thể nhìn xuyên thấu phạm vi vài trăm mét, ở nơi đây lại bị hạn chế.
Màn sương mù máu ở phía trước đã trở nên đặc biệt nồng đậm, hiện lên màu đỏ sậm.
Từng khí cơ vô hình tràn ngập ở trong đó.
Thậm chí kể cả nước biển màu đỏ tươi ở bên dưới đều trở nên cực kỳ đậm đặc, một mùi máu tanh vượt trên bên ngoài hải vực tràn ngập ra.
Mặc dù chỉ là khoảng cách mấy chục mét, nhưng hải vực phía trước và hải vực phía sau chỗ Vương Đằng lúc này lại hoàn toàn khác nhau, giống như bị một luồng sức mạnh vô hình tách rời ra vậy.
Vương Đằng đứng lên từ trên lưng dày rộng của Tiểu Bạch, nhìn phía trước, khẽ chớp mắt.
“Nơi này chính là cấm địa Huyết Sát một trong ba chỗ cấm địa nguy hiểm nhất bên trong hải vực Huyết Côn sao?!”
Hắn so sánh vị trí ở trên bản đồ, âm thầm gật đầu.
Dựa theo miêu tả ở trên bản đồ của Kiếm Huyết ngư, nước biển của hải vực nơi này không biết vì nguyên nhân gì mà tụ tập phần lớn khí huyết sát. Chẳng những nơi đáy biển nguy hiểm lạ thường, kể cả ở trên mặt biển cũng tràn ngập khí hung sát, kể cả tộc Kiếm Huyết ngư đều không dám tùy tiện đến nơi đây.
Do đó từ trước đến nay vùng hải vực này mới có thể được coi là cấm địa.
Vương Đằng chính là muốn nhờ khí huyết sát của nơi đây để bố trí ‘Huyết Sát Vũ Sát đại trận’ kia.
“Tiểu Bạch, tiếp theo ta phải bố trí trận pháp, không thể bị người quấy rầy, ngươi ở bên ngoài hộ pháp cho ta.” Vương Đằng mở miệng nói.
“Được! Chủ nhân ngươi cứ yên tâm đi làm.” Tiểu Bạch kêu to một tiếng, đáp lại.
Vương Đằng gật đầu, hắn vẫn tương đối yên tâm với Tiểu Bạch.
Về thực lực có thể sánh bằng tinh thú cấp Hoàng thượng vị.
Hơn nữa tâm ý tương thông với hắn, nếu như có người đến gần, Tiểu Bạch có thể thông báo cho hắn trước.
Ngay sau đó, dưới chân Vương Đằng khẽ điểm, đã hóa thành một tia sáng màu đỏ tươi, không hề do dự xông vào trong hải vực phủ kín huyết sát trước mặt.
Rầm!
Mới vừa xông vào trong đó, một luồng khí hung sát máu tanh kinh khủng đã tuôn trào ra, từ bốn phương tám hướng bao vây lấy Vương Đằng.
Thân hình của hắn khựng lại ở giữa không trung.
Cùng lúc đó, hắn cảm giác được giống như có từng sợi sát khí màu đỏ tươi đang rót vào trong cơ thể hắn thông qua các nơi trên thân thể.
Nếu như để cho những khí huyết sát này hội tụ trong cơ thể hắn, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Nhẹ thì bị khí huyết sát ảnh hưởng đến thần trí, nặng thì suy giảm đến căn bản võ giả, nguy hiểm đến tính mạng.
“Hừ!” Vương Đằng hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, một luồng khí thế mạnh mẽ thổi quét ra từ trên người hắn.
Bất Khuất Lôi Đình chiến ý!
Tứ giai!
Đây là một loại lực ý chí mạnh mẽ được Vương Đằng nắm giữ, giờ phút này dùng để ngăn cản khí huyết sát này là dư dả.
Uỳnh!
Khí huyết sát ở bốn phía lập tức phát ra một tiếng nổ đùng, hai loại lực lượng vô hình va chạm ở trong không trung, khí huyết sát bao phủ bốn phía Vương Đằng lập tức tan tác.
Nhưng một phen va chạm này lại dẫn đến có càng nhiều lực huyết sát phản công.
Rầm!
Lập tức, bốn phương tám hướng lại có khí huyết sát vô cùng vô tận cuốn đến, áp lực khôn cùng với khí hung sát máu tanh giống như thủy triều vọt đến, khiến Vương Đằng hơi biến sắc.
“Khí huyết sát này lại kinh khủng như thế!”