“Ngươi nóng người là việc của ngươi, ta chỉ vào nhầm đây thôi, đi trước, bye bye.” Ánh mắt Vương Đằng quét nhìn bốn phía, lại trực tiếp xoay người rời đi, lập tức xông vào trong màn sương mù lúc đến.
“?”
Tên thanh niên tóc tảo biển kia lập tức ngẩn ngơ, hoàn toàn không ngờ đến hắn nói đi là đi, không hề do dự gì.
Khiến cho hắn định đuổi theo đều đã không còn kịp nữa.
Sắc mặt hắn âm u khó coi, cuối cùng hừ lạnh một tiếng, bỏ qua tính toán đuổi theo.
“Ha ha, xem ra thằng nhãi kia rất tự hiểu mình, biết rõ nơi đây không phải người như hắn có thể tham gia vào.” Kiếm Huyết ngư đầu cá thân người kia nhàn nhạt cười nói.
“Coi như hắn may mắn, bằng không ta nhất định phải lưu hắn lại.” Thanh niên tóc tảo biển nhìn về phía Huyết tộc có dáng vẻ âm nhu, hỏi: “Huyết Kings, người này là người Huyết tộc ngươi, ngươi có biết không?”
“Không biết.” Huyết Kings thản nhiên nói: “Ta đã bế quan ngàn năm, không hề có bất cứ chú ý gì đến tiểu bối Huyết tộc.”
“Kẻ này có thể tránh được một kích của ngươi, chỉ sợ cũng là một tiểu thiên tài ở trong tộc ta.”
…
Vương Đằng lao ra khỏi vách chắn kia, lập tức vận dụng không gian ẩn giấu, giấu kín mình vào trong khe hở không gian.
“Bế quan ngàn năm?!”
Đột nhiên, hắn nghe được điều gì, nhíu mày lại, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Mới vừa rồi khi hắn rời đi đã mượn dùng lực Không Gian để lại một phù du hư không, không ngờ lại nghe trộm được một tin tức kinh người như thế.
Bình thường, một tồn tại cấp Ma Hoàng trung vị sẽ bế quan lâu như vậy, chỉ có một mục đích, đó là đột phá.
Đột phá cấp Ma Hoàng thượng vị!
Ở ngoài không gian kỳ dị kia, Vương Đằng ẩn vào bên trong khe hở không gian, rơi vào trầm tư.
Chẳng lẽ loài Hắc Ám Huyết tộc kia là thiên tài Huyết tộc đời trước, chỉ còn chưa đột phá cấp Ma Hoàng thượng vị sao?
Tồn tại cấp Ma Hoàng trung vị như thế này đã không thể dùng cấp Ma Hoàng trung vị bình thường để so sánh, bởi vì chỉ sợ nội tình của đối phương sẽ vô cùng thâm hậu.
Tích lũy ngàn năm, rất nhiều thủ đoạn đã sớm xây đắp đến mức độ cực kỳ hùng hậu.
Chiến kỹ, công pháp, lĩnh vực, thậm chí là pháp tắc căn nguyên các thứ đều vượt trên loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị bình thường.
Cho dù một con heo, cho nó thời gian một ngàn năm cũng béo hơn con heo sống vài năm bình thường đúng không.
“Khó trách khi ta dùng ‘Đôi mắt Chân Thị’ xem xét lại phát hiện khí tức của Huyết tộc kia mạnh mẽ đến như thế, nó cách cấp Ma Hoàng thượng vị chỉ còn một đường, chính là không biết vì sao còn chưa đột phá?” Vương Đằng âm thầm suy tư trong lòng.
Có vài người vì càng mạnh mẽ hơn, chính là sẽ dùng phần lớn thời gian để xây dựng trụ cột vững chắc, đợi đến khi bọn họ lên cấp, thực lực nhất định sẽ phát sinh bay vọt vĩ đại, đột nhiên vượt qua rất nhiều người phía trước.
Thật ra đối với tồn tại ở cấp bậc như cấp Ma Hoàng trung vị, cấp Ma Hoàng thượng vị này, thời gian một ngàn năm không dài như vậy.
Hơn nữa đối phương vẫn là loài Hắc Ám Huyết tộc, tuổi thọ vốn dài hơn thể sinh mệnh bình thường, nó sẽ dùng một ngàn năm để tích lũy mài giũa bản thân cũng chẳng có gì lạ.
Đương nhiên, thật ra đột phá cấp Ma Hoàng thượng vị không hề dễ dàng như vậy, rất nhiều loài Hắc Ám mắc kẹt mấy trăm năm đều là chuyện thật bình thường, cũng không phải nói đột phá là có thể đột phá.
Giống như Vương Đằng hiện giờ, muốn đột phá đến cấp Vực Chủ không phải chuyện dễ dàng như vậy, càng huống hồ là cấp Giới Chủ tương đương với cấp Ma Hoàng thượng vị.
Hắn phải hoàn thiện công pháp của bản thân mới có thể đột phá.
Nói thật, nếu như không có hệ thống hỗ trợ, chỉ sợ cả đời hắn đều sẽ mắc kẹt ở trên điểm này.
Kể cả những thiên tài có tài năng tuyệt vời, muốn sáng tạo ra một loại công pháp nghịch thiên như vậy đều là chuyện không dễ dàng gì, tám chín phần mười là không thành công.
Bằng không đã sớm có người thành công, việc gì phải đợi đến hôm nay.
Nói tóm lại, Hỗn Độn Tinh Thần quyết thật sự quá khó nghiên cứu, cũng quá khó sáng tạo, không phải người bình thường có thể làm được.
Trừ đó ra còn có đủ loại nguyên nhân, đều là chỗ khó khăn cho việc đột phá của võ giả.
Sau cấp Vũ Trụ, mỗi một cấp bậc đều là ngưỡng cửa vĩ đại, vượt qua nó thì tiền đồ sáng rọi, có thể coi như làm trùm một phương, nếu như không vượt qua, vậy chính là cặn bã, cuối cùng phải mất mạng.
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, tuy rằng đoán được đại khái, nhưng trong lòng cũng không hề lo lắng gì.
Đừng nói một cấp Ma Hoàng trung vị còn chưa đột phá, kể cả cấp Ma Hoàng thượng vị hắn đều còn chuẩn bị gài bẫy mấy tên, cấp Ma Hoàng trung vị này thì tính là cái gì chứ.
Sở dĩ hắn tạm thời thoát thân khỏi nơi kia chẳng qua là vì giải quyết xong mấy cấp Ma Hoàng thượng vị kia trước, lại đi cướp đoạt cơ duyên ở bên trong đó.
Không hề nghi ngờ, chính là cơ duyên!
Mới vừa rồi tình huống ở trong vùng không gian kia đã quá mức rõ ràng.
Vài tồn tại chủng tộc khác nhau tụ tập ở đây tự nhiên không phải vì gặp mặt nói chuyện phiếm, chúng nó nhất định là vì hang ổ vĩ đại này.
Thậm chí trong lòng Vương Đằng có một suy đoán mơ hồ.
Truyền thừa Huyết Côn!!!
Hang ổ vĩ đại kia có khả năng chính là truyền thừa Huyết Côn.
Việc này không hề khó đoán, ở trong vùng hải vực này, cơ duyên lớn nhất không thể nghi ngờ chính là truyền thừa Huyết Côn, mà ý chí viễn cổ phát tán ra từ trong hang ổ vĩ đại kia, đoán chừng chỉ có Huyết Côn là tồn tại cổ xưa mới có thể có được.
Đương nhiên, hiện giờ chỉ là suy đoán, rốt cuộc có hay không, cuối cùng còn cần nghiệm chứng.
Nhưng cho dù nói như thế nào, hang ổ vĩ đại kia tuyệt đối là một nơi ẩn chứa cơ duyên lớn, không thể bỏ qua.
Ánh mắt của Vương Đằng chớp động lia lịa, ngầm lập ra kế hoạch trong lòng, hắn đã lần mò nơi đây tương đối, là lúc bắt đầu bố trí Huyết Sát Vũ Sát đại trận.
Hắn không hề do dự, niệm lực tinh thần lập tức tuôn ra từ chỗ mi tâm.
Cùng lúc đó…
Hắc Ám chi tâm nhị giai, mở ra!
Thể Huyết Thần tam giai, mở ra!
Thể Minh Thần nhị giai, mở ra!