Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3977 - Chương 3977 - Không Gian Bị Kéo Căng! Huyết Sát Ý Tứ Giai! Huyết Sát Thi Cấp Ma Hoàng Thượng Vị! (5)

Chương 3977 - Không gian bị kéo căng! Huyết Sát ý tứ giai! Huyết Sát thi cấp Ma Hoàng thượng vị! (5)
Chương 3977 - Không gian bị kéo căng! Huyết Sát ý tứ giai! Huyết Sát thi cấp Ma Hoàng thượng vị! (5)

Nó rũ ngược trên vách đá ở đỉnh đầu, bốn chi co quắp, từng xương gai đâm vào vách đá, giống như một con nhện to màu đỏ sậm.

“Huyết Sát thi cấp Ma Hoàng thượng vị!!!”

Sắc mặt phân thân Huyết Thần vô cùng nghiêm trọng, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Có thể là vì ý chí viễn cổ và Huyết Sát ý tỏa ra trên người hắn, cho nên Huyết Sát thi cấp Ma Hoàng thượng vị này chưa bị kinh động ngay.

Nhưng lúc này Vương Đằng cảm nhận được khí tức trong người nó đang khôi phục, khí hung thần đã dần dần lan tràn ra.

Huyết Keppel giống như đã cảm nhận được.

ĐCM thứ kia đang ở đỉnh đầu của nó!

Hơn nữa đang khôi phục.

Nó sắp khóc rồi.

Đây là vận may gì vậy, đứng ở đâu không tốt, lại đứng ngay chỗ này, vị trí ngay bên dưới của tồn tại kỳ dị kia, đúng là giẫm mìn chuẩn xác được không.

Không lẽ vận may gần đây của nó thật sự tiêu hao nhiều quá, cho nên mới đen như vậy à?

Két két…

Âm thanh kỳ quái truyền ra trong bóng tối.

Vương Đằng nhìn về phía bóng tối, lại nhìn thấy hai ánh sáng màu đỏ sậm chói mắt lần nữa, trái tim lập tức thắt lại.

Vậy mà không chỉ có một Huyết Sát thi cấp Ma Hoàng thượng vị!

Phiền phức!

Ánh mắt hắn lấp lánh, giống như đang cân nhắc gì đó, cuối cùng truyền âm nói với Huyết Keppel: “Huyết Keppel, ngươi ngủ lát trước đi.”

“???” Huyết Keppel hơi mờ mịt.

Ngủ lát trước là có ý gì?

Còn chưa đợi nó phản ứng lại, phân thân Huyết Thần đã ra tay, trong tay xuất hiện một cục gạch, gõ mạnh xuống.

Lốp bốp!

Hai mắt Huyết Keppel trợn trắng, lập tức ngất đi.

Tử Cực thiên lôi tam giai!

Cho dù là cấp Ma Hoàng trung vị cũng không chống đỡ được.

Sau khi đánh ngất Huyết Keppel, phân thân Huyết Thần lập tức thu nó vào trong không gian thành cổ, sau đó thi triển không gian ẩn giấu, ẩn giấu bản thân lại.

Lực Âm Ảnh tam giai bao trùm bản thân, hoàn toàn ẩn giấu khí tức đi.

Chỉ có từng ý chí viễn cổ và Huyết Sát ý sót lại đang dần dần biến mất.

Vèo!

Gần như cùng một lúc, Huyết Sát thi trên đỉnh đầu Huyết Keppel vừa rồi chợt mở mắt ra, đôi mắt đỏ sậm lạnh băng liếc nhìn xung quanh.

Nhưng lại không nhìn thấy gì.

Két két két…

Âm thanh kỳ quái vang vọng xung quanh, mấy Huyết Sát thi cấp Ma Hoàng thượng vị kia giống như đang cảm ứng cái gì, lại giống như đang giao lưu cái gì, cuối cùng đã lại yên lặng.

“Phù! Nguy hiểm quá!” Phân thân Huyết Thần ẩn giấu trong kẽ hở không gian, âm thầm thở phào.

Những Huyết Sát thi này có kỳ dị hơn thì cuối cùng vẫn không thể nhìn thấu được thủ đoạn ẩn giấu của hắn.

Hắn không khỏi sờ cằm, trong lòng bắt đầu ngẫm nghĩ, hắn dùng năng lực không gian để vượt qua nơi này cũng không khó, nhưng ba Huyết Sát thi cấp Ma Hoàng thượng vị lại khiến hắn thấy hơi quen mắt.

Nếu như có thể có được ba Huyết Sát thi này, dùng để luyện chế khôi lỗi thì đúng là vô địch rồi.

Đó là cấp Ma Hoàng thượng vị đấy, nếu như có khôi lôi mạnh mẽ bậc này trợ giúp, Vương Đằng cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều, không cần cứ lo lắng bị cấp Giới Chủ, hoặc cấp Ma Hoàng thượng vị đuổi giết nữa.

Nghĩ lại cảnh ngộ cả đường của bản thân, Vương Đằng cảm thấy bản thân rất khổ.

Hắn đã trêu chọc ai mà từng cường giả đều lấy lớn bắt nạt bé, đến giết hắn, đúng là không biết xấu hổ.

“Không biết người xuống sau có giúp được không.”

Ánh mắt phân thân Huyết Thần lóe lên, nghĩ đến cái gì, nhìn về phía sau, quyết định chờ đợi thêm, có lẽ có niềm vui bất ngờ cũng nên.

Kết quả vừa đợi đã là gần một tiếng, trong hang động yên tĩnh đột nhiên truyền tới tiếng xé gió dồn dập.

“Đến rồi!” Mắt phân thân Huyết Thần sáng lên.

Vù! Vù! Vù!

Vài tiếng xé gió truyền tới, dường như có chút chật vật.

Sau khi bọn nó tới trước mặt, thì mới từ từ ngừng lại, trong lòng vẫn sợ hãi nhìn lại phía sau.

“May quá, không đuổi theo.”

Một bóng dáng trong đó thở phào nhẹ nhõm, trong lòng vẫn còn sợ hãi nói.

“Chẳng lẽ khu vực hoạt động của những Sát thi đó chỉ có một vùng kia sao?” Một bóng dáng khác hoài nghi nói.

“Có lẽ là phía trước có thứ gì đó, khiến bọn nó không dám tới gần.” Bóng dáng thứ ba nói.

Vừa dứt lời, sắc mặt của hai loài Hắc Ám còn lại lập tức trở nên nghiêm túc.

Vừa rồi ba loài Hắc Ám này liên thủ, mới thoát khỏi sự truy sát của Huyết Sát thi, nhưng lúc này lại tự cảnh giác đối phương, khoảng cách giữa mọi người ít nhất là hơn mười mét, tạo thành hình tam giác.

Cũng may hang động này đủ lớn, nếu không thì ba loài Hắc Ám này sẽ càng mất cảm giác an toàn hơn.

Bọn nó không quen nhau, chỉ là tình thế cấp bách, mới không thể không liên thủ, trên thực tế người đi tới nơi này, đều là đối thủ cạnh tranh, có thể bị đam sau lưng bất cứ lúc nào.

Cho nên bọn nó căn bản không dám dễ dàng tin tưởng đối phương, nhất là trong hoàn cảnh nguy hiểm và quỷ dị này.

Chỉ hơi mất cảnh giác, thì có thể sẽ bị những kẻ khác đâm một dao từ phía sau lưng.

Nhưng sau khi nghe thấy lời nói của loài Hắc Ám thứ ba, bọn nó lập tức nhìn xung quanh, trở nên cảnh giác.

Có thể tu luyện đến cảnh giới của bọn nó, đương nhiên đều không phải là kẻ ngu dốt.

Những Huyết Sát thi đó không đuổi theo, chắc chắn là có nguyên nhân, mà nguyên nhân này rất có thể chính là nguy hiểm lớn hơn.

“Ta có dự cảm không lành.” Loài Hắc Ám đầu tiên nói.

Nàng là Huyết Rosa, thiên tài của tộc Huyết Sát được mệnh danh là Huyết Sát Ma Cơ, lúc này rất nhiều vết nứt xuất hiện trên chiến giáp màu đỏ tươi của nàng, đang dần hồi phục, hiển nhiên trước đó nàng đã bị thương khi đối phó với những Huyết Sát thi kia.

“Ta cũng có cảm giác tương tự.” Loài Hắc Ám thứ hai nói.

“Lẹt xẹt lẹt xẹt.”

Vừa dứt lời, âm thanh kỳ lạ kia lại chậm rãi truyền tới trong hoàn cảnh tối tăm, khiến da đầu người khác tê dại.

“Mẹ nó!”

Ba loài Hắc Ám đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ khó coi trên mặt đối phương, xổ ra một câu chửi thề.

Ầm!

Một khí tức đáng sợ hung ác hơn đột nhiên truyền tới từ trên đỉnh đầu của bọn nó, hung hăng nghiền ép.

“Ở phía trên.”

Bình Luận (0)
Comment