Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4034 - Chương 4034 - Uy Lực Của Nha Hoàng Huyết Vũ Cung! Đánh Bại! Được Giáp! Lấy Đi Sào Huyệt Huyết Côn! (3)

Chương 4034 - Uy lực của Nha Hoàng Huyết Vũ cung! Đánh bại! Được giáp! Lấy đi sào huyệt Huyết Côn! (3)
Chương 4034 - Uy lực của Nha Hoàng Huyết Vũ cung! Đánh bại! Được giáp! Lấy đi sào huyệt Huyết Côn! (3)

Trong không gian cắn nuốt, trên mặt Vương Đằng không khỏi lộ ra vẻ vui mừng, thật không dễ dàng, cuối cùng cũng giải quyết được lão già này.

Một tên này, hắn không tin đối phương vẫn không chết.

“Đã chết rồi sao? Đã chết rồi à?” Viên Cổn Cổn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, không nhịn được lên tiếng hỏi.

“Đừng vội, nhìn trước đã.” Icedis hít một hơi thật sâu, liếc mắt nhìn Vương Đằng, trong lòng chấn động nói.

Phân thân Huyết Thần đứng trên hai tay bóng Huyết Thần, cầm trong tay chiến cung, một mái tóc dài màu đỏ tươi tung bay theo gió, nhìn tình hình phía trước.

Loài Hắc Ám xung quanh hoàn toàn cạn lời, ngơ ngác nhìn vụ nổ, sau đó lại không nhịn được nhìn về phía phân thân Huyết Thần.

“Huyết Quỷ Ma Hoàng... Đã chết rồi sao?!”

Cuối cùng, không biết là ai khẽ nói.

Nhưng không có ai trả lời nó, một đám loài Hắc Ám đều mắt không hề nháy nhìn chằm chằm vụ nổ phía trước.

Chốc lát sau, vụ nổ rốt cuộc chậm rãi lắng xuống, ánh sáng tiêu tán, lộ ra tình hình trong đó.

“Shhh!”

Một đám loài Hắc Ám nhìn thấy tình hình bên trong, không nhịn được hít ngược một hơi khí lạnh.

Chỉ thấy Huyết Quỷ Ma Hoàng bất ngờ trôi nổi giữa không trung, thân thể lấy phần bụng làm ranh giới trực tiếp bị nổ thành hai khúc, lượng lớn máu tươi từ miệng vết thương không ngừng trào ra.

Bốn phía thậm chí còn lơ lửng không ít mảnh vụn thân thể, và mảnh vụn kim loại của chiến giáp vỡ vụn.

Thấy cảnh này, loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị xung quanh sao có thể không sợ hãi.

Một tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị, lại bị một tiểu bối vừa tiến vào cấp Ma Hoàng trung vị đánh thành bộ dạng này.

Thật sự là không thể tưởng tượng được!

Trận đại chiến hôm nay nếu truyền đi, đủ làm cho uy danh của vị “Huyết tử” này vang dội cả Huyết tộc.

Nhất chiến thành danh!

Đây tuyệt đối là nhất chiến thành danh!

Trước đó vị “Huyết tử” này hoàn toàn là dựa vào tế đàn Huyết Thần mới có thể miễn cưỡng dỗi tồn tại cấp Ma Tôn, đồng thời đối kháng với cấp Ma Hoàng thượng vị.

Thế nhưng đều là nhờ vào ngoại lực.

Hôm nay, vị “Huyết tử” này mới là triệt để chứng minh thực lực của bản thân.

Lấy thực lực của bản thân hắn, đối chiến với một tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị trung giai thành danh đã lâu, lại còn đánh nó nửa sống không chết.

Đây là chiến tích chân thật, dù là ai cũng không thể phủ nhận!

Trong lúc nhất thời, đám thiên tài loài Hắc Ám Huyết Noqui, Huyết Kings, Huyết Kỳ La nhìn bóng người màu đỏ tươi trên hai tay bóng Huyết Thần, tất cả đều không khỏi rung động, trong lòng vô cùng phức tạp.

Vẻ mặt đám thiên tài ngoại tộc Huyết Tia, Huyết Rosa, Kiếm Ngư Chinh lúc này cũng chấn động, ánh mắt tất cả đều tập trung trên người phân thân Huyết Thần, trong lòng làm thế nào cũng không thể bình tĩnh trở lại.

Quá yêu nghiệt!

Loại yêu nghiệt này ở cùng một thời đại với bọn chúng, quả thực đúng là bi ai của bọn chúng.

Phân thân Huyết Thần chú ý tới ánh mắt của đám loài Hắc Ám, chậm rãi quay đầu nhìn lại, ánh mắt bình tĩnh, lạnh nhạt đảo qua trên người tất cả loài Hắc Ám, sau đó hờ hững mở miệng nói:

“Còn có ai... Muốn đánh một trận?”

Lời nói bình thản cứ như vậy truyền vang ra, lại khiến sắc mặt của tất cả loài Hắc Ám lúc xanh lúc trắng.

Nhưng lại không một ai đáp lại!

Xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ.

Ánh mắt đám loài Hắc Ám Huyết Noqui, Huyết Kings, Huyết Kỳ La không ngừng lấp lóe, dường như đang do dự, lại như đang phân vân, nhưng cuối cùng vẫn không ra tay.

Trận chiến vừa rồi đã chứng minh thực lực của đối phương.

Mà nhìn từ vẻ mặt không hề thay đổi của đối phương, bọn chúng hoàn toàn không dám bảo đảm hắn còn dư sức hay không.

Tên này quá yêu nghiệt.

Hoàn toàn không thể dùng lẽ thường để suy đoán.

Hơn nữa bọn chúng không quên, máu căn nguyên Huyết Côn hắn hấp thu rất nhiều trước đó, e rằng đều đang chứa đựng trong cơ thể, trong thời gian ngắn ước chừng không tiêu hao hết.

Loại tình huống này, có nhiều người hơn nữa sợ là cũng vô dụng.

“Ha!”

Một tiếng cười khẽ từ trong miệng phân thân Huyết Thần truyền ra, tràn đầy khinh miệt.

Sắc mặt tất cả loài Hắc Ám tức khắc đều khó coi vô cùng, tên này quá kiêu ngạo, rõ ràng là đang coi thường bọn chúng.

Không phải chỉ là đánh bại một tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị sao, có gì đặc biệt hơn người.

Đông đảo loài Hắc Ám cực kỳ không phục.

Nhưng không ai dám mở miệng, chỉ có thể oán thầm trong lòng mà thôi.

“Sợ hắn làm gì, chúng ta cùng lên, vừa nãy hắn vừa trải qua một trận đại chiến, nhất định tiêu hao nghiêm trọng...” Thiên tài tộc Kiếm Huyết ngư, Kiếm Ngư Chinh hét lớn.

“Các ngươi đều có thể thử xem, xem cung của ta còn có thể kéo ra hay không.” Vẻ mặt phân thân Huyết Thần bình thản, giơ lên chiến cung trong tay, hờ hững nói.

“...” Kiếm Ngư Chinh chợt nghĩ tới tình hình trải khắp đất trời trước đó, không nhịn được lùi lại một bước.

Nhưng rất nhanh phản ứng lại, bản thân lại bị một câu của đối phương hù sợ, không khỏi thẹn quá hoá giận, chỉ cảm thấy trên mặt nóng lên một trận.

May mà mặt cá của nó có vảy cá bao trùm, người ngoài hoàn toàn không nhìn ra được gì.

“Ha ha ha...” Phân thân Huyết Thần cười to.

Mặc dù hắn không hề nói thêm gì, nhưng loài Hắc Ám ở đây lại dường như nghe ra ý trào phúng nồng đậm từ trong tiếng cười đó.

“Ngươi!” Kiếm Ngư Chinh giận dữ không thôi.

Nhưng thấy những người khác không động thủ, nó cũng không dám động thủ.

Tên khốn kiếp này vừa đánh bại một cấp Ma Hoàng thượng vị, uy thế đang thịnh, ai dám liều lĩnh ra tay, tìm xui xẻo.

Phân thân Huyết Thần không để ý tới bọn chúng nữa, ánh mắt lại rơi vào trên người Huyết Quỷ Ma Hoàng, vung tay lên, ngọn lửa màu đen nháy mắt tràn ra, bọc lấy thân thể tàn tạ của nó, thiêu đốt.

“Aaaaa...”

Một trận tiếng kêu thảm đột ngột từ trong miệng Huyết Quỷ Ma Hoàng truyền ra.

Trên đầu nửa trên thân thể nó, một đôi mắt chợt mở ra, oán độc nhìn về phía phân thân Huyết Thần, âm thanh thê lương truyền ra, tựa như oán giận, tựa như không thể tưởng tượng nổi:

“Tiểu súc sinh, ngươi vậy mà có được lửa Hắc Ám?!”

“Lửa Hắc Ám!”

Bình Luận (0)
Comment