Loài Hắc Ám xung quanh lại là một mảnh xôn xao, nghị luận ầm ĩ.
Lửa Hắc Ám là một loại dị hỏa thiên địa cực kỳ nổi danh ở thế giới Hắc Ám, bình thường có rất ít loài Hắc Ám có thể nắm giữ.
“Huyết tử” này thế mà có lửa Hắc Ám.
Đám loài Hắc Ám Huyết Noqui, Huyết Kings, Huyết Kỳ La chỉ cảm thấy cơ bắp trên mặt không tự chủ co rúm lại, tên này quả nhiên vẫn còn át chủ bài, căn bản không ra hết toàn lực.
Rất hiển nhiên, rất nhiều loài Hắc Ám đều đã nghĩ đến khả năng này, tất cả đều ngơ ngác nhìn nhau, kiêng dè đối với phân thân Huyết Thần trong lòng sâu thêm mấy phần.
“Lão già, sao ngươi không giả chết nữa?” Phân thân Huyết Thần đương nhiên sẽ không giải thích gì, nhìn bộ dạng tức hổn hển, lại không làm gì được hắn của đối phương, không khỏi cười ha ha nói.
“...” Khóe mắt Huyết Quỷ Ma Hoàng hung hăng co giật một hồi.
Nó vốn định giả chết tranh thủ thời gian khôi phục thương thế, không nghĩ tới bị tên này trực tiếp vạch trần, chuyện này cực kỳ xấu hổ.
Loài Hắc Ám xung quanh lúc này cũng phản ứng lại, ánh mắt nhìn về phía Huyết Quỷ Ma Hoàng lập tức hơi cổ quái, thậm chí mang theo đôi chút thương hại.
Đường đường là tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị, bây giờ lại cần giả chết cầu sinh, thực sự đáng buồn đến cực điểm.
Huyết Quỷ Ma Hoàng nhìn thấy những ánh mắt này, trong lòng càng là một mảnh lửa giận thiêu đốt, vẻ oán độc trong mắt càng tăng thêm mấy phần.
“Oắt con, thù hôm nay, ta nhớ kỹ!”
Nó gào lên một tiếng, trong cơ thể cuối cùng bộc phát ra một trận ánh sáng đỏ, sau đó “ầm” một tiếng tự bạo.
Vô số mảnh vụn cơ thể dưới sự bao bọc của ánh sáng đỏ, nổ bắn ra bốn phía, ngay cả lửa Hắc Ám bọc lấy nó cũng bị rách ra.
“Muốn chạy!”
Trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng hơi biến sắc mặt, lập tức mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’ nhìn về phía mảnh vụn.
Hắn biết loài Hắc Ám có nhiều thủ đoạn, hơn nữa cực kỳ quỷ dị.
Đặc biệt là một vài bảo mệnh thủ đoạn, có đôi khi thậm chí có thể giống như thằn lằn đứt đuôi cầu sinh, càng kỳ quái hơn là, chỉ cần bọn chúng còn thừa lại một miếng thịt, một giọt máu, đều có thể khôi phục lại thân thể một lần nữa.
Tồn tại cấp Bất Hủ trong võ giả, cũng có thể làm được điều này.
Nhưng mà loài Hắc Ám này, ngay cả cấp Ma Quân cũng có thể làm được, có thể thấy được là có bug cỡ nào.
Hào quang màu vàng tím trong mắt Vương Đằng loé lên, lập tức khóa chặt mấy mảnh vụn, vung tay lên, lửa Hắc Ám lập tức như từng con hoả long quét ra, bao phủ lấy mấy mảnh vụn.
“Aaaaa...”
Tiếng kêu thảm chói tai không ngừng vang lên, giống như trong mấy miếng thịt đều có ý thức của Huyết Quỷ Ma Hoàng.
Nhưng sắc mặt Vương Đằng lại không dễ nhìn lắm, hắn cảm giác những cái này đều không phải là bản thể Huyết Quỷ Ma Hoàng, đối phương vẫn là chạy thoát.
CMN, cấp Ma Hoàng thượng vị ở đây, quả thực đều cứ như gián ấy!
Sắc mặt phân thân Huyết Thần lạnh băng, lần nữa vung tay lên, đốt cháy gần hết tất cả mảnh vụn, nghiền xương thành tro.
“Hửm?”
Bất chợt, hắn hơi sững sờ.
Chỉ thấy bên trong mảnh vụn cháy gần hết vậy mà ẩn giấu một chiếc nhẫn không gian, mảnh vụn đang muốn từ trong kẽ hở không gian bỏ chạy, đáng tiếc bị Vương Đằng chặn lại.
Phân thân Huyết Thần vẫy tay, nhẫn không gian liền rơi vào trong tay hắn, bị hắn thu vào, rơi vào trong tay bản thể Vương Đằng.
Trong không gian cắn nuốt, mắt Vương Đằng sáng lên, tinh thần lực ầm ầm cuốn ra.
Ầm!
Ấn ký tinh thần trong nhẫn không gian nháy mắt vỡ nát.
Ấn ký tinh thần bên trong không quá mạnh, có thể là do Huyết Quỷ Ma Hoàng tự bạo, làm cho tinh thần bị thương, rơi vào suy yếu.
Lúc này Vương Đằng rốt cuộc cũng nhìn thấy đồ vật bên trong, mắt chợt sáng lên.
“Chiến giáp cấp Thánh!”
Giờ phút này, hắn gần như là không nhịn được phá lên cười.
Trong chiếc nhẫn không gian này bất ngờ chính là bộ chiến giáp cấp Thánh Huyết Quỷ Ma Hoàng mặc trước đó, mặc dù vỡ nát, nhưng những mảnh vụn đó bây giờ đang chậm rãi khôi phục trong nhẫn không gian, tin rằng chỉ cần một thời gian ngắn là có thể hoàn toàn khôi phục lại.
Trừ cái đó ra, trong nhẫn không gian còn có một số đồ vật, trong đó có không ít Huyết Hải Nguyên tinh, nhìn sơ ước chừng mấy chục vạn.
Huyết Hải Nguyên tinh cũng là đồ tốt, nhiều Huyết Hải Nguyên tinh như vậy, có thể làm được rất nhiều chuyện.
Vương Đằng không kiểm kê kỹ càng, cất vào trước.
“Ha ha ha... Sảng khoái!”
Sau đó hắn không khỏi cười lớn, buồn bực trong lòng tiêu tan không ít, không nghĩ tới Huyết Quỷ Ma Hoàng thế mà lại để chiến giáp cấp Thánh trong nhẫn không gian, hơn nữa còn muốn mang đi, quả thực đúng là si tâm vọng tưởng.
Thật không biết nên nói nó ngu, hay là nên nói nó tự tin.
Nhưng đây không thể nghi ngờ là một niềm vui bất ngờ cực lớn.
Lực phòng ngự của bộ chiến giáp này tự nhiên không cần nói nhiều.
Nếu không có bộ chiến giáp cấp Thánh này, Huyết Quỷ Ma Hoàng đã sớm thua, tuyệt đối không sống tới bây giờ.
Bây giờ chiến giáp cấp Thánh này bị Vương Đằng lấy được, hắn coi như cũng có một món đồ bảo mệnh.
“Chuyện gì mà vui vậy?” Viên Cổn Cổn tò mò hỏi.
“Bộ chiến giáp cấp Thánh của Huyết Quỷ Ma Hoàng, bị ta lấy được.” Vương Đằng vui vẻ cười nói.
“Cái gì, bộ chiến giáp cấp Thánh đó thế mà bị ngươi lấy được!” Viên Cổn Cổn trợn mắt, kinh ngạc nói.
Đây là vận khí gì?
Huyết Quỷ Ma Hoàng chạy, chiến giáp cấp Thánh lại để lại.
“Không sai, lão già đó không biết vì nguyên nhân gì lại để chiến giáp cấp Thánh trong nhẫn không gian, nếu là để trong tiểu thế giới, ước chừng không tới phiên ta.” Vương Đằng tựa như cảm khái nói.
Ngay cả chính hắn đều cảm thấy vận khí của mình rất tốt, đây là chiến giáp cấp Thánh đó, thế mà lấy được dễ dàng như vậy, ngẫm lại là thấy hơi kích động.
Nếu ở vũ trụ Quang Minh, muốn mua một bộ chiến giáp cấp Thánh, còn không biết phải tốn bao nhiêu đồng Hỗn Độn.
“Không chừng nó muốn dùng vật này phân tán lực chú ý của ngươi đó?” Viên Cổn Cổn sờ cằm nói.
“...” Vương Đằng cạn lời.
Không thể không thừa nhận, lời Viên Cổn Cổn nói có chút đạo lý.