Hiện giờ không có bất kì sức mạnh có thể ngăn cản máu căn nguyên của Vương Đằng rót vào.
Vương Đằng sở hữu thuật Huyết Côn, chính là chủ nhân hợp pháp nhất của chiến đao này.
Nhưng mà luyện hóa vẫn chưa kết thúc như vậy, Vương Đằng nhắm mắt lại, trong cơ thể không ngừng có lực Huyết Tinh trào ra, nhập vào trong bóng Huyết Côn đó.
Đồng thời Huyết Sát ý viễn cổ ngũ giai kia của hắn cũng dần dần dung nhập trong đó, khiến cho chiến đao này quen thuộc ý chí của hắn.
Đây là hai bút cùng vẽ.
Chẳng những khiến cho chiến đao nhận máu căn nguyên của hắn, càng khiến cho phải nó nhận lực ý chí của hắn.
Viên Cổn Cổn và Icedis thấy một màn như vậy, không khỏi nhìn nhau một cái, trong mắt hiện lên một tia kỳ dị, rồi sau đó ở bên cạnh kiên nhẫn chờ đợi.
Chúng nó cũng rất muốn xem thử, Vương Đằng có thể luyện hóa binh khí cấp bán Thần này cho mình dùng hay không.
Tuy rằng hắn đã sở hữu một thanh Ám Ánh kiếm, nhưng vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa, chỉ là dùng hồn thần khí và lực Âm Ảnh hấp dẫn nó, khiến nó cho hắn sử dụng thôi.
Từ góc độ nào đó mà nói, trên ý nghĩa chiến đao này mới xem như một binh khí cấp bán Thần thật sự đầu tiên của Vương Đằng, ý nghĩa đại biểu hoàn toàn khác nhau.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Không biết qua bao lâu, trong bóng Huyết Côn đột nhiên truyền ra một trận rung.
Cheng!
Réo rắt mà trào dâng, giống như thiếu một tia kháng cự, không hề hung sát khó thuần như trước đó.
“Thành công rồi!” Viên Cổn Cổn và Icedis sáng mắt lên.
Giờ phút này, Vương Đằng chậm rãi mở to mắt, bàn tay to vung lên, ảnh Huyết Côn theo đó tiêu tán, chiến đao màu đỏ sậm đó hiện ra, chậm rãi lơ lửng trước mặt hắn.
Vương Đằng vươn tay ra, không hề dùng bất kì sức mạnh nào, nhưng chiến đao này lại tự động bay tới, dừng trên bàn tay hắn.
“Tốt lắm!”
Hắn không khỏi mỉm cười, tâm trạng sung sướng.
Binh khí cấp bán Thần này xem như bị hắn hoàn toàn luyện hóa, cho dù khí hồn đó còn có chút không tình nguyện, giờ phút này đang nổi giận trong chiến đao, nhưng trên chiến đao đã để lại ấn ký máu căn nguyên của hắn, khí hồn đó không tình nguyện thế nào nữa, cũng không phản kháng được.
Hơn nữa ngày sau theo thời gian của hắn và chiến đao này ở chung dần dần dài hơn, tự nhiên sẽ càng ngày càng hợp rơ, cho đến khi không bị ngăn cản nữa.
“Sát đao Huyết Côn!”
Vương Đằng vuốt ve chiến đao màu đỏ máu trước mắt, trong đầu đột nhiên sinh ra một tia minh ngộ, nói ra tên chiến đao này.
“Về sau ngươi cứ đi theo ta.”
Sát đao Huyết Côn!
Trong mắt Vương Đằng lóe ra tinh quang, rất yêu thích.
Chiến đao này đủ hung đủ mạnh!
Rất nhiều thủ đoạn của hắn đều cực kỳ lớn mạnh, hơn nữa năng lượng đặc thù, binh khí bình thường căn bản không thể thừa nhận, hiện giờ sát đao Huyết Côn này tới đúng thời điểm.
Tuy rằng sát đao Huyết Côn đối mặt với năng lượng khác cũng sẽ bài xích, nhưng ít nhất không đến mức không thể chống đỡ sự phá hoại của những năng lượng đó, trực tiếp báo hỏng, miễn cưỡng có thể dùng.
Hơn nữa chiến đao này rõ ràng là binh khí của chủng tộc Hắc Ám, phỏng chừng chỉ có thể sử dụng ở thế giới Hắc Ám, tới bên phía vũ trụ quang minh, chỉ có thể dùng lại Ám Ánh kiếm.
Đang ~
Vương Đằng búng tay, chiến đao nhất thời phát ra một trận rung, thanh thúy dễ nghe.
Phía trên chiến đao của Huyết Côn tràn ngập một mảnh huyết vụ, sau đó khí hồn ngưng tụ ra, chính là dáng vẻ của Huyết Côn kia, chẳng qua cỡ bàn tay, gầm nhẹ một trận với Vương Đằng.
“He, ngươi còn không phục đúng không?” Vương Đằng bật cười, vươn một ngón tay, từng đợt năng lượng màu vàng chói mắt quanh quẩn trên đầu ngón tay.
“Ô ~!”
Hư ảnh Huyết Côn kia nhất thời sáng mắt, tựa hồ thấy được mỹ thực, nóng lòng muốn thử.
“Cầm đi.” Vương Đằng nhẹ nhàng cười, vươn ngón tay ra, đưa tới trước mặt hư ảnh Huyết Côn.
“A ô ~”
Hư ảnh Huyết Côn lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mở miệng to ra, một lát đã nuốt đám năng lượng màu vàng đó vào trong bụng, cảm thấy mỹ mãn híp mắt lại, rồi sau đó cực độ khát vọng nhìn chằm chằm Vương Đằng.
“Tiếp theo phải xem ngươi biểu hiện, biểu hiện tốt, tự nhiên còn có, biểu hiện không tốt....” Vương Đằng cũng không nói hết, dừng lời ở đây.
Hắn biết linh trí của khí hồn cấp bán Thần này tuyệt đối không thấp, nghe hiểu được lời của hắn.
Giống như khí hồn của Ám Ánh kiếm đó chính là một đứa bé lanh lợi, quỷ tinh quỷ tinh, thường xuyên muốn ăn chực, khí hồn sát đao Huyết Côn ngang cấp với nó, tất nhiên không kém hơn tới đâu.
Hư ảnh Huyết Côn nhìn chằm chằm Vương Đằng nhìn vài lần, cuối cùng xác định không được ăn nữa, nhanh như chớp dung nhập trong sát đao Huyết Côn, biến mất không thấy.
Vương Đằng lơ đểnh, hắn tin rằng chỉ cần khí linh sát đao Huyết Côn này hưởng qua cái ngọt, sẽ không trốn thoát định luật vả mặt.
Hơn nữa nếu hắn đã luyện hóa sát đao Huyết Côn, đương nhiên cũng không sợ nó lại kiếm chuyện gì nữa.
Lúc nên làm việc, vẫn phải làm việc, không cho phép từ chối.
Cho nó thử chút ngon ngọt, chẳng qua là muốn cho nó càng thêm cam tâm tình nguyện một chút.
Dưa xanh tuy rằng giải khát, nhưng dù sao không đủ ngọt.
Sau đó Vương Đằng lại nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính.
‘Hồn thần khí’: 51;
Hồn thần khí từ năm mươi ba điểm xuống còn năm mươi mốt điểm, tiêu hao miễn cưỡng có thể chấp nhận, dù sao cũng là sử dụng khí hồn cấp bán Thần, không gì luyến tiếc.
Hơn nữa còn lại năm mươi mốt điểm, hẳn là đủ để sử dụng một khoảng thời gian.
Đáng tiếc ‘Hồn thần khí’ này đến không dễ dàng, lúc trước nếu không phải tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp xảy ra trận đại chiến kia, hắn căn bản không có khả năng nhặt được loại thuộc tính hiếm có này.
Nghĩ tới như vậy, vẫn nên sử dụng tiết kiệm một chút.
Vương Đằng thu hồi ánh mắt, trong đầu hiện lên đủ loại năng lực của sát đao Huyết Côn.
Chủ yếu đó là loại hung thần ý huyết tinh này, một khi dùng chiến đao này thi triển chiến kỹ, loại hung thần ý huyết tinh này sẽ gặp bám vào trong chiến kỹ, quyến rũ lòng người.
Cái khác đương nhiên chính là các đặc tính chung như sắc bén, độ bền, dù sao cũng là binh khí cấp bán Thần, không phải binh khí tầm thường có thể sánh bằng.