Chiến đao màu đỏ sậm không ngừng phát ra tiếng rung, có Huyết Sát ý màu đỏ sậm tràn ra, chống lại Huyết Sát ý viễn cổ của Vương Đằng.
“Chiến đao này khẳng định giết qua không ít người, nếu không tuyệt đối không thể dưỡng thành hung thần ý huyết tinh khủng bố như vậy.” Viên Cổn Cổn ngạc nhiên nói.
“Nếu là chiến đao của Huyết Côn, đương nhiên được mang theo trên người hàng năm, đã bị hung thần ý huyết tinh của nó nuôi dưỡng, dần dà, hung thần ý huyết tinh mà chiến đao này ẩn chứa cũng vô cùng gần với Huyết Côn.” Ánh mắt Icedis chợt lóe, nói.
“Hừ!”
Vương Đằng thấy chiến đao này không thức thời như thế, không khỏi lạnh lùng hừ một tiếng, nguyên lực trong cơ thể bắt đầu khởi động, hóa thành từng đường phù văn, ngưng tụ thành một Huyết Côn, ầm ầm đánh tới chiến đao trước mắt này.
Ngang!
Một trận rống giận truyền ra từ trong miệng Huyết Côn do phù văn ngưng tụ, chấn động bốn phương tám hướng.
Nhưng vào lúc này....
Ngang!
Một tiếng rống giận khác truyền ra từ trong chiến đao đó, theo sau quang mang nở rộ, hóa thành một Huyết Côn khác trên chiến đao.
“Cái này....” Viên Cổn Cổn không khỏi sửng sốt.
“Đây chính là khí hồn của chiến đao này, vậy mà chính là hình dạng Huyết Côn, thật đúng là hiếm thấy.” Icedis ngạc nhiên nói: “Hơn nữa khí tức này....”
“Khí hồn cấp bán Thần!” Viên Cổn Cổn kinh ngạc nói.
“Chiến đao cấp bán Thần! Khí hồn cấp bán Thần!” Vương Đằng hít một hơi thật sâu, trong mắt lóe ra tinh quang, trong lòng mừng như điên.
Vốn cho rằng binh khí của Huyết Côn có thể đạt tới cấp Thánh đã không tệ lắm, nhưng không ngờ lại là một thanh binh khí cấp bán Thần.
Cũng đúng, Huyết Côn đó là tồn tại cấp Thần, sở hữu một thanh chiến đao cấp bán Thần cũng bình thường.
Nếu là một vài tồn tại cấp Thần, không chừng còn có thể sở hữu binh khí cấp Thần.
Vương Đằng hít một hơi thật sâu, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía chiến đao trước mặt, đột nhiên nhếch miệng cười.
Ầm!
Quang mang cả người hắn bùng nổ, vô số phù văn chợt hiện ra, làm cho Huyết Côn do phù văn ngưng tụ kia càng khổng lồ hơn, tản mát ra uy thế khủng bố, tựa như một Huyết Côn thật sự.
Ngang!
Huyết Côn rít gào, kinh sợ hư ảnh Huyết Côn hiện ra trên chiến đao trước mặt.
“Ngang ~” Một đôi mắt hung sát lạnh như băng của Huyết Côn đó chớp động, không cam lòng yếu thế phát ra tiếng rống giận.
“Ai ya, còn khá dữ.” Vương Đằng không giận mà vui.
Khí hồn càng hung dữ, chứng tỏ linh tính của nó càng mạnh, đương nhiên là chuyện tốt.
Hắn tuyệt đối không chút lo lắng bản thân không thể thu phục khí hồn trước mặt này, cùng lắm lại xả điểm ‘Hồn thần khí’ là được.
Đối với một khí hồn cấp bán Thần mà nói, khẳng định lại không cách nào từ chối sức hấp dẫn của ‘Hồn thần khí’.
Nhưng mà trước đó, Vương Đằng còn muốn trêu chọc khí hồn này chút nữa.
Trước đó đối phó khí hồn của Nha Hoàng Huyết Vũ cung, đó là bởi vì thời gian cấp bách, không có thời gian chậm rãi ma hợp, cho nên hắn chỉ có thể trực tiếp sử dụng đại sát chiêu, làm cho khí hồn của Nha Hoàng Huyết Vũ cung không cách nào từ chối.
Nhưng hiện tại hắn có thời gian, đương nhiên phải chậm rãi giao lưu với khí hồn của chiến đao cấp bán Thần.
Đánh trước một gậy, mới cho chút ngọt.
Đây mới là vương đạo!
Dưỡng khí hồn dưỡng vật nuôi, đều giống nhau, Vương Đằng vô cùng lành nghề.
“thuật Huyết Côn!”
Trong mắt Vương Đằng chợt lóe quang mang màu đỏ sậm, bàn tay to vung lên, Huyết Côn do phù văn ngưng tụ chợt nổ tung, hóa thành từng đường phù văn tiếp nối với nhau, sau đó quấn quanh trên cánh tay hắn.
“Lại đây cho ta!”
Hắn khẽ quát một tiếng, cánh tay quấn quanh phù văn màu đỏ sậm đột nhiên cào ra.
Ngang ~
Hư ảnh Huyết Côn phía trên chiến đao phát ra tiếng rống giận, trực tiếp lao ra từ trên chiến đao, va vào bàn tay Vương Đằng.
Đùng!
Phù văn trên bàn tay của Vương Đằng điên cuồng chớp động, quang mang bao lấy bàn tay hắn, ầm ầm va chạm với hư ảnh Huyết Côn.
Hư ảnh Huyết Côn trực tiếp bị đẩy lui, thừa dịp thời gian trống này, hắn nháy mắt cầm lấy trên chuôi đao của chiến đao.
Ngang ~
Hư ảnh Huyết Côn rống giận, không vào trong chiến đao, khiến cho chiến đao điên cuồng chấn động, kịch liệt giãy dụa, muốn giãy thoát khỏi bàn tay của Vương Đằng.
“Trấn!”
Trong miệng Vương Đằng lại phát ra một tiếng quát nhẹ, phù văn trên cánh tay này nháy mắt kéo dài ra, quấn quanh trên chiến đao, tựa như hình thành phong ấn.
Ngang ~
Trong chiến đao không ngừng truyền ra rống giận, quang mang kịch liệt chớp động, khí hồn trong đó dường như muốn giãy ra, đáng tiếc lại không sao làm được.
Nếu là binh khí cấp bán Thần khác, Vương Đằng vẫn không có cách nào dễ dàng khống chế như thế, nhưng mà chiến đao của Huyết Côn này lại không giống.
Hiện giờ hắn nắm giữ ‘thuật Huyết Côn’, khống chế chiến đao của Huyết Côn, tự nhiên không nói chơi.
Đương nhiên, nếu muốn như cánh tay chỉ huy, không dễ dàng như vậy.
“Đúng lúc mượn cơ hội này luyện hóa một phen.”
Trong lòng Vương Đằng vừa động, trực tiếp ép ra một giọt máu căn nguyên, rơi phía trên chiến đao.
Ông!
Phù văn trên chiến đao nháy mắt sáng lên quang mang màu đỏ sậm chói mắt, hơn nữa điên cuồng lấp lóe, tựa hồ đang ngăn cản máu căn nguyên của Vương Đằng dung nhập.
“Hừ!” Vương Đằng lạnh lùng hừ một tiếng, trong tay nặn ra một ấn quyết, từng phù văn màu đỏ máu điên cuồng ngưng tụ ra, quấn quanh trên chiến đao: “Luyện cho ta!”
Ầm!
Vô số phù văn hội tụ, vậy mà lại hóa thành một bóng Huyết Côn, hoàn toàn bao lấy chiến đao.
Dưới sự luyện hóa của bóng Huyết Côn này, máu căn nguyên của Vương Đằng rốt cục thì dần dần dung nhập trong chiến đao.
Ô ~
Trong chiến đao chợt truyền ra tiếng nức nở, tựa hồ cực kỳ không cam lòng.
Nhưng vẫn không cách nào ngăn cản sự luyện hóa của bóng Huyết Côn kia, một giọt máu căn nguyên cuối cùng kia của Vương Đằng hoàn toàn dung nhập trong chiến đao, biến mất không thấy.
Đây là phương pháp luyện hóa độc nhất trong thuật Huyết Côn, mà chiến đao này là Huyết Côn dùng thuật Huyết Côn luyện chế thành, đương nhiên sẽ bị thuật Huyết Côn khống chế, tự nhiên không thể phản kháng.
Hơn nữa hiện giờ Huyết Côn đã chết, ấn ký đã sớm biến mất.