“Mau mau mau, mau tìm xem.” Mắt Viên Cổn Cổn sáng rực lên, vội vàng thúc giục nói.
“Ngay đây! Ngay đây!” Vương Đằng cũng cười he he, lập tức tràn niệm lực tinh thần vào trong sào huyệt Huyết Côn, bắt đầu tìm kiếm.
Hiện giờ sào huyệt Huyết Côn này bị hắn nắm trong tay, sẽ không cần gặp quá nhiều rắc rối tiến vào trong đó tìm kiếm, tinh thần lực trực tiếp đảo qua, liền có thể cảm ứng được vị trí bảo vật.
Hơn nữa hắn có trí nhớ truyền thừa Huyết Côn, đại khái biết bảo vật đó giấu ở đâu.
Icedis có chút cạn lời nhìn hai chủ tớ này, đều tham tiền.
Nó vừa ghét bỏ, vừa lặng lẽ liếc mắt qua.
“Tìm được rồi!”
Đột nhiên, mắt Vương Đằng sáng lên.
Trong sào huyệt Huyết Côn, một chỗ vùng biển nổ tung, một đường lưu quang bay ra từ trong đó, rồi sau đó không gian dao động, lập tức biến mất.
Một luồng quang mang màu đỏ sậm bay ra từ trong sào huyệt Huyết Côn, lơ lửng trước mặt Vương Đằng.
“Ồ?!” Viên Cổn Cổn kinh dị nói: “Vậy mà là một khối khoáng thạch?”
“Quả thật là một khối khoáng thạch.” Vương Đằng gật đầu, đánh giá khoáng thạch màu đỏ sậm trước mắt, nói: “Đây là một loại khoáng thạch tên là đá Huyết Côn trong trí nhớ Huyết Côn, chính là vật kèm theo của Huyết Côn, sở hữu năng lực hút máu rất mạnh, nếu dùng khoáng thạch này luyện tạo binh khí, vậy tốc độ hút máu quả thực chính là tuyệt vời.”
“đá Huyết Côn, còn có thể hút máu.” Viên Cổn Cổn gật đầu, nói: “Thật sự là mở mang tri thức.”
“Từ phẩm cấp của khối khoáng thạch này, hẳn là có thể luyện tạo binh khí cấp Thánh, là một bảo tài cực kỳ trân quý.” Trong tay Vương Đằng xuất hiện một tia lực Huyết Tinh, hướng tới đá Huyết Côn trước mặt.
Ông!
Một khối đá Huyết Côn to như vậy đột nhiên chấn động, tản mát ra quang mang màu đỏ sậm chói mắt.
Ngang!
Trong khoáng thạch tựa hồ truyền ra một tiếng rống giận, sau đó trong quang mang kia, lại có một hư ảnh khổng lồ hiện ra, ngao du trong đó.
Huyết Côn!
Hư ảnh đó rõ ràng là một Huyết Côn trông rất sống động!
Viên Cổn Cổn trừng to mắt, nhìn lại khoáng thạch trước mặt, chỉ cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Ngay cả Icedis cũng nhìn qua, ánh mắt hơi dao động, cũng cảm giác vô cùng kỳ dị.
“Thế nào?” Vương Đằng cười hỏi.
“Không tệ lắm, ta cảm giác giá trị của khối khoáng thạch này cũng phải gần cấp Thần.” Viên Cổn Cổn trịnh trọng gật đầu, sau đó lại hưng trí bừng bừng thúc giục nói: “Tìm thử lần nữa xem còn cái gì? Ví dụ như binh khí của Huyết Côn.”
Trong lòng Vương Đằng vừa động, niệm lực tinh thần lập tức quét ngang qua một phương hướng trong sào huyệt Huyết Côn.
Trong sào huyệt Huyết Côn, hòn đảo đã nứt ra đột nhiên kịch liệt chấn động.
Rắc rắc rắc....
Từng Huyết Sát thi bị kinh động, bay ra từ dưới vực sâu.
Phù văn không gian của vực sâu đó bị phá hủy, không cách nào hạn chế những Huyết Sát thi này nữa, hiện giờ hòn đảo chấn động, chúng nó đều bay ra từ dưới vực sâu.
Ầm!
Nơi nào đó trên hòn đảo đột nhiên nổ tung, theo sau một luồng lưu quang bay ra từ trong đó, phóng lên trời cao.
Những Huyết Sát thi đó không rõ chuyện gì, chỉ cảm thấy vật bảo hộ chạy mất, nhất thời tất cả đều hét lên giận dữ đuổi theo.
Nhưng luồng lưu quang đó đột nhiên biến mất trong không trung, làm cho những Huyết Sát thi sững sờ tại chỗ, như ruồi mất đầu bay vài vòng, mới phát ra từng trận rống giận không cam lòng, một lần nữa quay về dưới vực sâu của hòn đảo.
“Những Huyết Sát thi này có chút thú vị, có thời gian luyện hóa tất cả bọn nó.” Vương Đằng như có suy nghĩ, rồi sau đó thu hồi ánh mắt, nhìn về phía trước mặt.
Lưu quang bay ra từ trong sào huyệt Huyết Côn, lơ lửng trước mặt Vương Đằng.
“Binh khí!”
Mắt Viên Cổn Cổn sáng lên, không chớp mắt dừng phía trên lưu quang kia.
Trong mắt Vương Đằng cũng lộ ra một chút hứng thú.
Theo quang mang hơi thu liễm, một luồng Huyết Sát ý lạnh thấu xương rồi đột nhiên tràn ra, tràn ngập trong không gian cắn nuốt này.
Icedis nhíu mày, tựa hồ cảm giác có chút không khoẻ.
Viên Cổn Cổn cũng lui ra, không dám tới gần, ánh mắt kinh hãi nhìn binh khí này.
“Hửm?!”
Vương Đằng nhướng mày, không do dự, nhất thời bùng nổ ra Huyết Sát ý viễn cổ đạt tới ngũ giai.
Ầm!
Khí thế khủng bố lấy hắn làm trung tâm, trong khoảnh khắc khuếch tán ra.
Viên Cổn Cổn và Icedis nhất thời cảm giác cả người thoải mái, loại Huyết Sát ý sắc bén này được gỡ ra, lúc này chúng nó mới dám tới gần, nhìn binh khí này.
“Đao thật hung!” Viên Cổn Cổn kinh ngạc đánh giá binh khí trước mắt, tán thưởng nói.
Icedis tràn đầy đồng cảm gật đầu, cho dù là với kiến thức của nó, trong binh khí gặp qua, so hung thần ý, binh khí này tuyệt đối ở vị trí đứng đầu.
Đây là một chiến đao!
Một thanh đao huyết tinh hung thần!
“Chiến đao của Huyết Côn, đương nhiên là vô cùng hung thần.” Vương Đằng mỉm cười, nói.
Hắn cũng là thông qua trí nhớ truyền thừa Huyết Côn, mới biết được chiến đao này lại giấu dưới hòn đảo kia, cho tới nay chưa có ai phát hiện, cũng mang nó đi.
Nhưng mà cũng rất bình thường, dựa theo miêu tả trong truyền thừa Huyết Côn kia, chiến đao này bị phong ấn trong hòn đảo, khí tức không hiện, người ngoài căn bản không thể phát hiện.
Cho nên chỉ có người lấy được truyền thừa Huyết Côn, mới có thể lấy đi chiến đao này.
Đây là Huyết Côn để cho người thừa kế.
Dù sao chỉ có thuật Huyết Côn mới có thể khống chế chiến đao này.
Nếu là những người khác lấy được, ước chừng cũng chỉ là một thần binh lợi khí uy lực lớn mạnh một chút mà thôi.
“Vậy mà là chiến đao của Huyết Côn!” Viên Cổn Cổn và Icedis đều chấn động.
Chiến đao của Huyết Côn và chiến đao mà Huyết Côn sở hữu, đương nhiên không giống nhau.
Rất hiển nhiên, dựa theo cách nói của Vương Đằng, chiến đao này chính là binh khí chuyên thuộc của Huyết Côn.
Vương Đằng không nhiều lời, vươn tay cầm lấy chuôi đao.
Cheng!
Cả chiến đao màu đỏ sậm đó chợt phát ra tiếng rung mát lạnh, tựa hồ đang kháng cự sự đụng chạm của hắn.
“Linh tính không thấp nha.” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, Huyết Sát ý viễn cổ ngũ giai ầm ầm áp xuống.
Nếu hắn đã lấy được truyền thừa Huyết Côn, hơn nữa tăng Huyết Sát ý viễn cổ lên tới ngũ giai, làm sao có thể bị một thanh chiến đao tầm thường này làm khó.
Cheng! Cheng! Cheng....