Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4075 - Chương 4075 - Tứ Sát! Nỗi Tuyệt Vọng Của Kiếm Ngư Dũng! Lão Giả Của Tộc Kiếm Huyết Ngư! (5)

Chương 4075 - Tứ sát! Nỗi tuyệt vọng của Kiếm Ngư Dũng! Lão giả của tộc Kiếm Huyết ngư! (5)
Chương 4075 - Tứ sát! Nỗi tuyệt vọng của Kiếm Ngư Dũng! Lão giả của tộc Kiếm Huyết ngư! (5)

Đúng lúc này, mắt thấy đao mang sáng chói đó sắp rơi lên thân thể Kiếm Ngư Dũng, một tiếng thở dài đột nhiên vang lên.

“Ai?!” Ánh mắt phân thân Huyết Thần hơi ngưng lại, nhìn vào hư không.

Ầm!

Không ai trả lời, chỉ có một luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên xuất hiện phía trên vùng biển này.

Không gian như bị trói buộc, đao mang đó ngưng trệ ở trên đỉnh đầu Kiếm Ngư Dũng, chưa hoàn toàn rơi xuống.

“Giam cầm không gian!” Con ngươi của phân thân Huyết Thần co lại,vẻ mặt có chút không vui, rõ ràng đã sắp chém chết Kiếm Ngư Dũng đó, không ngờ lại xuất hiện tình huống này.

Hơn nữa có thể trói buộc một kích này của hắn, thực lực của đối phương chắc chắc rất mạnh.

Đây không phải là người mà cấp Hoàng tuyệt đỉnh bình thường có thể sánh được

Elizabeth và Huyết Sát Ảnh Khôi lập tức bay tới, chặn ở hai bên trước mặt phân thân Huyết Thần, bày thế trận chờ quân địch.

“Lén lén lút lút, không dám hiện thân sao?” Ánh mắt của phân thân Huyết Thần nhìn vào nơi nào đó giữa không trung, cười lạnh nói.

“Hả?!” Giọng nói này khẽ hả một tiếng, dường như đang rất kinh ngạc: “Vậy mà lại có thể phát hiện ra vị trí của lão hủ, xem ra ngươi thực sự nắm giữ được lực không gian không tầm thường, chẳng trách có thể giết chết Huyết Ma Hoàng và Huyết Văn Hải Khuê.”

Giữa khoảng không trung đó, không gian hơi dao động, một bóng dáng chậm rãi bước ra.

“Lại là tộc Kiếm Huyết Ngư!” Ánh mắt của phân thân Huyết Thần hơi lóe lên.

Hắn đánh giá đối phương, hơi kinh ngạc.

Kiếm Huyết Ngư này hơi khác với đám cường giả Kiếm Ngư Dũng, mặc dù đều là dáng vẻ nửa người nửa cá, nhưng nó lại mặc một bọ trường bào màu đỏ máu, bên mép cá có vài cái râu dài màu trắng rũ xuống, hơi đong đưa trong gió.

Cả khí chất cũng khác những Kiếm Huyết Ngư khác.

Nếu không nhìn dáng vẻ của nó, có thể sẽ không nhịn được coi nó là một lão giả của Nhân tộc.

“Bạn nhỏ này có thể nể mặt ta được không?” Lão giả của tộc Kiếm Huyết Ngư nói.

“Ngươi muốn thế nào?” Phân thân Huyết Thần đưa mắt nhìn đối phương, hỏi.

“Tới làm khách của tộc Kiếm Huyết Ngư ta, ta đảm bảo sẽ không tổn hại tới tính mạng của bạn nhỏ.” Lão giả của tộc Kiếm Huyết Ngư cười nói.

“Làm khách?”

Phân thân Huyết Thần nhìn đối phương, mắt hơi híp lại.

Lão giả tộc Kiếm Huyết ngư thoạt nhìn cực kỳ hiền lành, giọng điệu rất nhã nhặn, giống như một lão giả hiền hoà mời hậu bối đến nhà mình làm khách.

Nhưng hắn vẫn thấy được đôi chút lạnh băng và hờ hững từ dưới khuôn mặt giả nhân giả nghĩa của đối phương.

Tộc Kiếm Huyết ngư là tinh thú hệ Hắc Ám, cũng là chủng tộc Hắc Ám!

Tin bọn chúng, không khác gì tin loài Hắc Ám.

Huống chi trận chiến đấu trước đó chẳng lẽ cũng là giả sao?

Lão giả tộc Kiếm Huyết ngư này rõ ràng muốn cậy già bắt nạt trẻ, nói dễ nghe một chút là làm khách, nói khó nghe một chút chính là bắt cóc.

Lão giả tộc Kiếm Huyết ngư không hề vội vàng thúc giục phân thân Huyết Thần, chỉ thấy nó nhẹ nhàng phẩy tay, tản đi ánh đao của phân thân Huyết Thần.

“Trưởng lão Kiếm Ngư Bình!”

Lúc này Kiếm Ngư Dũng rốt cuộc phản ứng lại, cảm giác uy hiếp trên đỉnh đầu tiêu tan, trong lòng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, vui mừng lẫn kinh ngạc nhìn lão giả tộc Kiếm Huyết ngư.

Có thể nghe được, giọng điệu của nó lộ ra vẻ tương đối cung kính, rõ ràng địa vị và thực lực của đối phương còn trên cả nó.

Kiếm Ngư Dũng này vốn là Thất trưởng lão của tộc Kiếm Huyết ngư, bây giờ đối mặt với một trưởng lão tộc Kiếm Huyết ngư khác, thế mà lộ ra vẻ mặt như vậy, quả thực khiến người ta kinh ngạc.

“Kiếm Ngư Bình!” Phân thân Huyết Thần nhìn chằm chằm lão giả tộc Kiếm Huyết ngư, cảnh giác trong lòng đã đạt đến cực điểm.

“Người... cá này hẳn đã đạt đến cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong!”

Trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’, liếc mắt đánh giá đối phương, ánh sáng màu đỏ tươi chói mắt kia làm hắn kinh hãi không thôi.

Cho dù hắn đã từng đối mặt với không ít tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh, nhưng cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong lại rất ít thấy, cũng chưa từng trực tiếp giao thủ.

Tồn tại loại cảnh giới này cực kỳ đáng sợ.

Cho dù hiện tại hắn đã đạt đến cấp Ma Hoàng trung vị đỉnh phong, cũng không cảm thấy mình có thể đối kháng với tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong này.

“Tộc Kiếm Huyết ngư vì cướp đoạt truyền thừa Huyết Côn, vậy mà phái ra một tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong, thực sự là coi trọng ta.” Vương Đằng không khỏi cười khổ.

“Vậy mà là tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong.” Viên Cổn Cổn nghe vậy, không khỏi giật nảy người, bèn vội vàng hỏi: “Vương Đằng, ngươi có thể ứng phó được không? Nếu thật sự không được, ta vẫn là chạy trốn vậy.”

“...” Vương Đằng vệt đen đầy đầu, tức giận nói: “Chưa đánh thì sao biết không được, ta còn có trận pháp cấp Thánh đó.”

“Trận pháp cấp Thánh cũng chưa chắc đối phó được với tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong.” Viên Cổn Cổn lẩm bẩm nói.

“Đừng xem thường tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong.” Ánh mắt Icedis cũng lộ vẻ cẩn thận, nhắc nhở.

Nếu như nó ở thời kì toàn thịnh, tự nhiên không sợ cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong cỏn con này, thậm chí cấp Tôn nó cũng không để vào mắt, nhưng bây giờ tự nhiên không giống vậy.

Thực lực của nó chỉ có thể phát huy ra mức độ cấp Vực Chủ, trong tình huống bây giờ, cơ bản không giúp đỡ được gì.

Chuyện này cũng phải trách người trước mắt này.

Nếu lại giải phong thực lực của nó nhiều thêm một ít, đạt tới mức độ cấp Giới Chủ, ứng phó một cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong vẫn không thành vấn đề.

Đối mặt với nhắc nhở của Icedis, Vương Đằng gật đầu, trong lòng không dám sơ suất tí nào.

Trao đổi giữa Vương Đằng và Viên Cổn Cổn, Icedis chỉ mới qua mấy giây, bầu không khí bên ngoài càng lúc càng căng thẳng.

“Kiếm Ngư Bình!”

“Vậy mà là Kiếm Ngư Bình!”

“Nó chính là lão già sống cực kỳ lâu trong tộc Kiếm Huyết ngư đó, thực lực nhất định cực kỳ mạnh.”

“Xuỵt, ngươi muốn chết à, lại dám gọi nó là lão già.”

“Đm! Lỡ miệng.”

...

Bình Luận (0)
Comment