Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4076 - Chương 4076 - Sự Khủng Bố Của Kiếm Ngư Bình! Cấp Hoàng Tuyệt Đỉnh Đỉnh Phong! Một Mâu!

Chương 4076 - Sự khủng bố của Kiếm Ngư Bình! Cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong! Một mâu!
Chương 4076 - Sự khủng bố của Kiếm Ngư Bình! Cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong! Một mâu!

Sinh linh Huyết Hải ở đây nghe thấy Kiếm Ngư Dũng hô lên tên lão giả tộc Kiếm Huyết ngư, lập tức kinh hãi, sôi nổi thấp giọng nghị luận, ở trong biển xì xào bàn tán.

Rất nhiều người trong bọn chúng mặc dù chưa từng thấy dáng vẻ chân chính của Kiếm Ngư Bình, nhưng lại từng nghe qua danh tiếng của đối phương.

Đặc biệt là sinh linh gần Hải Vực, người nào không biết những cường giả tộc Kiếm Huyết ngư.s

Dù sao uy danh của đối phương cũng là giết ra, đủ để khiến người ta nghe tiếng đã sợ vỡ mật.

Một bên khác, Kiếm Ngư Dũng cảm giác lại tìm được chỗ dựa, cho rằng chính mình lại được rồi, trong mắt tràn đầy hận ý, nhìn chằm chằm phân thân Huyết Thần nói: “Ngoan ngoãn đi theo bọn ta, nếu không thì hôm nay ngươi ắt phải chết không nghi ngờ.”

“Làm sao, ngươi cho rằng có người khác ở đây, ta không thể giết ngươi?” Phân thân Huyết Thần liếc mắt nhìn nó, hờ hững hỏi.

“Ngươi!” Kiếm Ngư Dũng bị hắn liếc mắt nhìn qua, trong lòng lại không tự chủ được sinh ra ớn lạnh, nhưng nó rất nhanh phản ứng lại, có chút thẹn quá hoá giận, lạnh lùng quát lớn: “Ngươi cho rằng ngươi là ai, chỉ là cấp Ma Hoàng trung vị, thật sự cho rằng bản thân vô địch rồi, quả thực cực kỳ buồn cười, trước mặt tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh đỉnh phong, ngươi chẳng là cái thá gì cả.”

“Haiz!” Phân thân Huyết Thần lắc đầu thở dài, cảm thấy Kiếm Ngư Dũng này quả thực như vai hề nhảy nhót, ồn cực kỳ.

Dù sao cũng là tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh, sao lại biến thành bộ dạng như vậy, tính cách hoàn toàn sụp đổ, chẳng lẽ là bị hắn chọc giận?

Có lỗi! Có lỗi quá!

Lão giả tộc Kiếm Huyết ngư được gọi là Kiếm Ngư Bình lúc này cũng thấy dáng vẻ của Kiếm Ngư Dũng, trong mắt dường như hiện ra vẻ không vui, hờ hững nói: “Kiếm Ngư Dũng, ngươi lui ra sau đi.”

Kiếm Ngư Dũng hơi ngẩn ra, ngay sau đó trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ cực độ, trong mắt càng thêm xấu hổ, nhưng lại lập tức cung kính đáp: “Vâng!”

Nó không dám chống lại vị Trưởng lão Kiếm Ngư Bình trước mắt này, ở trong tộc, bất kể là thực lực hay địa vị, đối phương đều cao hơn nó rất nhiều, hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc.

Lần này có thể thoát được một mạng, đã coi như là may mắn cực lớn.

“Xuỳ!”

Phân thân Huyết Thần nhìn thấy dáng vẻ đó của đối phương, không khỏi bật cười một tiếng.

Kiếm Ngư Dũng càng giống như chịu sỉ nhục đến cực hạn, ánh mắt hung hăng nhìn hắn chằm chằm, nếu như có thể, nó thật sự rất muốn băm thây vạn đoạn, ăn sống nuốt tươi tên Huyết tử Huyết tộc này, đáng tiếc bây giờ nó bị đánh trọng thương, còn suýt bỏ mình, căn bản không làm gì được đối phương.

Giờ phút này, nó quả thực nghẹn khuất đến ranh giới nhất định.

“Thế nào, tiểu hữu đã suy nghĩ kỹ chưa?” Kiếm Ngư Bình không thèm để ý những điều này, dửng dưng nhìn Phân thân Huyết Thần, cười tủm tỉm hỏi.

“Nếu ta từ chối thì sao?” Phân thân Huyết Thần hỏi.

“Vì sao muốn từ chối vậy, chẳng lẽ tộc Kiếm Huyết ngư ta có chỗ nào chiêu đãi không chu đáo?” Kiếm Ngư Bình hỏi lại.

“...” Phân thân Huyết Thần.

Đệt cmn chứ chiêu đãi không chu đáo!

Có phải chiêu đãi không chu đáo hay không, trong lòng ngươi còn không tự hiểu hả?

Phái ba cấp Hoàng tuyệt đỉnh tới giết hắn, đây thật là chiêu đãi nhiệt tình quá.

Hắn cảm thấy lão già trước mắt này quả thực còn không biết xấu hổ hơn hắn, hoàn toàn là trợn mắt nói mò.

Kiếm Ngư Dũng nhìn thấy dáng vẻ cạn lời của hắn, lại là cảm thấy sảng khoái.

Không phải ngươi rất phách lối sao?

Không phải ngươi giỏi lắm à?

Hiện tại đối mặt với Trưởng lão Kiếm Ngư Bình, còn không phải ăn quả đắng.

Chỉ cần bắt Huyết tử Huyết tộc này về, đến lúc đó nó có cả đống cơ hội trả thù đối phương.

Thù này không báo, nó không phải là Kiếm Ngư Dũng.

“Không bằng ngươi giết nó, ta lập tức trở về với ngươi.” Ánh mắt phân thân Huyết Thần chợt rơi vào trên người Kiếm Ngư Dũng, nói.

“???” Kiếm Ngư Dũng.

Mẹ nó, tâm tư diệt ta của tên nhóc đó còn chưa mất à.

Nó chỉ cảm thấy da đầu tê dại, vội vàng nhìn về phía Kiếm Ngư Bình.

Mặc dù cùng là tộc Kiếm Huyết ngư, nhưng trưởng lão Kiếm Ngư Bình này làm việc quái đản, ai biết đối phương có thật sự giết nó không.

“Yêu cầu này của tiểu hữu nói quá đáng cũng quá đáng, nói không quá đáng hình như cũng không quá đáng lắm...” Kiếm Ngư Bình sờ cằm, dường như đang nghiêm túc suy xét.

“???” Con cá Kiếm Ngư Dũng tê dại.

Đệt!

Nó thế mà đang suy xét?

Nó nghiêm túc sao?

Kiếm Ngư Dũng không nhịn được lặng lẽ lui về phía sau, nó thật sự sợ trưởng lão Kiếm Ngư Bình trước mắt này thật sự động thủ với nó.

“Phải không, không quá đáng nhỉ, nó muốn giết ta, ta lại để ngươi giết nó, như vậy là chúng ta hòa nhau, ta thừa nhận các ngươi không có bất cứ chỗ nào chiêu đãi không chu đáo.” Phân thân Huyết Thần cảm giác mình đã mò được quỷ kế của đối phương, bèn theo lời nó nói cười tủm tỉm nói tiếp.

Đầu năm nay, ai còn không phải hồ ly chứ.

“...” Thân thể Kiếm Ngư Dũng cứng ngắc, ánh mắt gần như muốn bốc lửa.

Tên khốn kiếp này! Tên khốn kiếp này!

Có thù gì, oán gì mà muốn đưa nó vào chỗ chết như vậy.

Hình như nó đã quên đi bản thân trước đó còn muốn giết phân thân Huyết Thần.

Kiếm Ngư Bình dường như hơi sững sốt một thoáng, ngay sau đó nở nụ cười khặc khặc khặc, tương đối hứng thú nhìn phân thân Huyết Thần nói: “Tiểu hữu thật đúng là thú vị, lão hủ đã rất lâu chưa từng gặp hậu bối thú vị như vậy, đám oắt con trong tộc đều quá cứng nhắc, không thú vị cực kỳ, hiện tại ta càng muốn mời ngươi về làm khách.”

“Vậy ngươi giết nó đi.” Phân thân Huyết Thần nói.

“Được, ta giết ngay đây.” Kiếm Ngư Bình gật đầu nói.

“...” Kiếm Ngư Dũng gần như muốn nhảy lên.

Mẹ nó, hai người này bị thần kinh à!

Nó mặt đầy căng thẳng nhìn chằm chằm Kiếm Ngư Bình, đã chuẩn bị sẵn để chạy trốn.

“Chờ đã...” Kiếm Ngư Bình lại ngừng lại, lắc đầu nói: “Không được, không thể giết nó.”

“Vì sao?” Phân thân Huyết Thần nhướn mày.

“Giết nó, không ít lão già sẽ kiếm chuyện với ta.” Kiếm Ngư Bình nói.

“Ngươi không dám?” Phân thân Huyết Thần khích tướng nói.

“Không dám!” Kiếm Ngư Bình vậy mà gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment