Cùng lúc đó, từng đường vân màu đỏ sẫm kỳ dị cũng nổi lên trong tim hoa, như những con huyết xà.
“Một, hai, ba, bốn...”
Vương Đằng hơi nheo mắt lại, cẩn thận đếm từng đường vân màu đỏ sẫm phía trên, không nhiều không ít, tổng cộng mười hai cái, vì đề phòng đếm sai, hắn lại đếm qua một lần, cuối cùng xác định ra con số này.
“Một vạn hai nghìn năm tuổi!”
“Quả nhiên là linh dược cấp Thánh!”
Khóe miệng Vương Đằng tức khắc nhếch lên một đường cong, không nhịn được cười ha ha một tiếng.
“Hì hì, nếu con Kiếm Huyết ngư cấp Tôn kia biết cây linh dược này đã đạt đến cấp Thánh, không biết có khóc chết hay không.” Viên Cổn Cổn cười hì hì nói.
“Muốn để ta mang đi thiên tài tộc Kiếm Huyết ngư, không trả giá một chút sao được.” Vương Đằng cười nói.
“Cái giá này cũng không nhỏ.” Icedis lắc đầu nói: “Đụng phải ngươi, nó cũng coi như là đổ mốc tám đời.”
Vương Đằng không để bụng, suy tư một hồi, nói: “Vẫn là luyện chế thành đan dược đi, nếu không thì đóa hoa căn bản không đủ để ta và Lục Dực Thiên Ma Cổ Trùng chia nhau.”
Hắn cất hoa Huyết Tâm Thất Sát vào, quyết định đợi lát nữa qua bên Huyết tộc tìm xem có phương pháp luyện đan nào để thích hợp luyện chế loại linh hoa này không.
Viên Cổn Cổn gật đầu, cũng cảm thấy đây là phương pháp tốt nhất, luyện chế thành đan dược có thể phân chia đồng đều dược lực của cây hoa Huyết Tâm Thất Sát này, hơn nữa còn có thể hoàn toàn kích thích ra dược lực, sẽ không lãng phí.
“Còn cái cuối cùng!”
Mắt Vương Đằng sáng lên, vung tay lên, trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một bóng dáng màu đỏ sẫm.
Huyết Sát Ảnh Khôi!
Đây cũng xem như là thu hoạch lớn nhất của Vương Đằng lần này.
“Chủ... nhân!”
Huyết Sát Ảnh Khôi xuất hiện trước mặt Vương Đằng, một chân quỳ xuống, cung kính mở miệng nói.
Giọng nó rất khàn, nghe không ra nam hay nữ, giống như là do hai âm thanh chồng vào nhau, tương đối kỳ dị.
“Bàn Đại Tinh?”
Ánh mắt Vương Đằng kỳ quái đánh giá Huyết Sát Ảnh Khôi.
Hắn ở trong âm thanh chồng vào nhau đó nghe được tiếng của Bàn Đại Tinh.
Mặc dù cuối cùng Bàn Đại Tinh và Huyết Sát thi dung hợp lại với nhau, nhưng ý thức của nó không hề tiêu tan, mà là lấy phương thức khác cùng tồn tại với ý thức của Huyết Sát thi trong thân thể này.
“Là ta! Là ta!” Trên thân thể Huyết Sát Ảnh Khôi lập tức có một bóng mờ kỳ lạ lan ra, phát ra tiếng của Bàn Đại Tinh, không còn là âm thanh chồng vào nhau nữa.
“Thì ra là thế.” Trong mắt Vương Đằng lóe ra ánh sáng màu vàng tím, đánh giá bóng mờ kỳ lạ trên người Huyết Sát Ảnh Khôi, bừng tỉnh nói: “Không nghĩ tới lại là ngươi kế thừa lực Âm Ảnh của Ảnh Khôi.”
“Hì hì hì...” Bàn Đại Tinh cười lên hì hì hì.
“Không tệ! Không tệ! Hai người các ngươi vừa là một thể, lại có thể tách ra tác chiến, điều này trái lại làm ta vô cùng ngoài ý muốn.” Vương Đằng cười nói.
Mặc dù Huyết Sát Ảnh Khôi này là hắn tự mình luyện chế ra, nhưng hắn cũng không nghĩ đến cuối cùng lại biến thành dáng vẻ này.
Vốn cho rằng sẽ là ý thức của Bàn Đại Tinh làm chủ đạo, trở thành linh hồn của Huyết Sát Ảnh Khôi, kết quả không nghĩ tới linh trí nguyên bản của Huyết Sát thi cũng bảo tồn lại, đồng thời cùng tồn tại với Bàn Đại Tinh trong thân thể này.
Loại kết quả này có thể nói là tốt, cũng có thể nói là không tốt.
Trong một thân thể đồng thời có hai ý thức, khó tránh khỏi sẽ có một vài xung đột, đây là khuyết điểm.
Nhưng bọn chúng lại có thể tách ra, từng người tự tác chiến, lại là một ưu điểm hiếm có.
Cũng may có lực cấm chế của Vương Đằng kiểm soát, hai ý chí của Bàn Đại Tinh và Huyết Sát thi không đến mức đánh nhau.
Hơn nữa ý chí của Huyết Sát thi không mạnh lắm, cấp độ chỉ tương đương với cấp Ma Hoàng trung vị, vừa vặn có thể cùng trưởng thành với Bàn Đại Tinh, sẽ không xuất hiện tình huống một bên áp đảo một bên khác.
“Đúng rồi, lúc trước ta có gieo ‘hạt giống mê hoặc’ cho Huyết Sát thi, đồng thời cũng hạ cấm chế cho Bàn Đại Tinh, cho nên bọn chúng mới không phản kháng, ngược lại cùng tồn tại trong thân thể này.”
Ánh mắt Vương Đằng chớp lên, dường như nghĩ tới điều gì.
“Con rối này ngươi luyện chế rất thú vị.” Icedis đánh giá Huyết Sát Ảnh Khôi, khen ngợi nói.
“Cũng tạm thôi ha ha ha...” Vương Đằng cực kỳ đắc ý.
“Khoe mẽ.” Icedis có chút dở khóc dở cười, không khen tên này được, vừa khen là lên trời.
Nếu không phải Huyết Sát Ảnh Khôi này thực sự kỳ dị, nó đều sẽ không mở miệng, tên này có đức hạnh gì, gần đây tiếp xúc nó sớm đã thấu hiểu rất rõ.
“Bàn Đại Tinh, ngươi hẳn còn giữ lại đặc tính của sinh linh Huyết Hải nhỉ?” Vương Đằng cười lên, lại nhìn về phía Huyết Sát Ảnh Khôi hỏi.
“Đúng vậy.” Bóng mờ lập tức bắt đầu biến hóa, một chốc thì biến thành chim, một chốc lại biến thành thú... cuối cùng lại biến thành một Huyết Sát Ảnh Khôi.
Chỉ có điều bộ dạng Huyết Sát Ảnh Khôi hơi kỳ lạ, giống như bóng mờ, có phần hơi khác với Huyết Sát Ảnh Khôi do Huyết Sát thi biến thành.
“Rất tốt!” Vương Đằng hài lòng gật đầu, đang chuẩn bị thu hồi nó.
Song...
“Chủ nhân, ta cảm giác hình như ta có thể mạnh hơn.” Bàn Đại Tinh chợt mở miệng nói.
“Ồ, còn có thể mạnh hơn?” Vương Đằng hơi ngẩn ra, ánh mắt tức khắc lóe lên: “Ngươi xác định?”
“Phải, ta có thể tiếp tục cắn nuốt Huyết Hải chi linh, mà nó lại cần tẩm bổ của máu căn nguyên và lực Huyết Sát.” Bàn Đại Tinh nói, dừng một lát, lại nói: “À đúng rồi, nếu như thường xuyên dùng ngọn lửa màu đen và sấm sét kia để tôi luyện, hẳn cũng sẽ có chút hiệu quả, chỉ là rất... Khó chịu!”
“Thú vị!” Vương Đằng sờ cằm.
“Xem ra tiềm lực của Huyết Sát Ảnh Khôi này của ngươi không thấp đâu.” Icedis kinh ngạc nói.
“Hẳn là có liên quan đến đặc tính của Huyết Sát thi và Huyết Hải chi linh.” Vương Đằng như có điều suy nghĩ nói: “Huyết Sát thi kia trải qua tẩm bổ hàng năm của lực Huyết Sát, thậm chí ra đời một ít linh trí, có thể coi như là thể sinh mệnh, tự nhiên có thể tiếp tục đột phá, hơn nữa có thể đạt tới cấp độ cấp Ma Hoàng thượng vị, chứng minh thiên phú khi còn sống của Huyết Sát thi chắc chắn sẽ không quá yếu, mà Huyết Hải chi linh thì càng không cần nói nhiều, có thể thông qua việc cắn nuốt đồng loại để tăng lên.”