Thế giới tinh thú cá lớn nuốt cá bé, không hề kém cạnh gì hơn thế giới võ giả.
Chúng nó cần phải giành giật từng giây, có khi thời gian không đợi người.
Còn nếu như đạt đến niên đại vạn năm càng sẽ gặp phải lôi kiếp, lỡ không cẩn thận, linh dược sẽ bị hủy diệt ở dưới lôi kiếp. Đến lúc đó thật sự là gà bay trứng vỡ, đau khổ chờ đợi đều hóa thành bọt nước, đó mới là xỏ lá.
Do đó đừng thấy cành Huyết Linh này chỉ là niên đại chín ngàn năm, trên thực tế nó đã là linh tài vô cùng hiếm thấy.
Vương Đằng nghiên cứu một lát, đã hiểu biết rõ ràng về dược tính của cành Huyết Linh này, lập tức bắt đầu tôi luyện nó.
Cành Huyết Linh trong tay tự động bay lên, dưới lôi cuốn của niệm lực tinh thần, nó bay về phía lò luyện đan.
Rầm!
Lửa Hắc Ám bao vây lấy.
Tôi luyện loại linh tài quý giá này, tự nhiên phải dùng đến dị hỏa thiên địa, tuy rằng U Lang Lục Viêm tương đối ôn hòa, nhưng mà ở phương diện khác nó dù sao không bằng dị hỏa thiên địa.
Muốn tôi luyện càng triệt để, dị hỏa thiên địa không thể nghi ngờ chính là lựa chọn tốt nhất.
Dưới bốc cháy của lửa Hắc Ám, chín đường vân ở trên cành Huyết Linh bắt đầu lóe lên tia sáng, giống như đang chống chọi lại thiêu đốt của ngọn lửa.
“Ái chà, còn có thể ngăn cản nữa.” Một chút khác lạ lóe lên trong mắt Vương Đằng, nguyên lực tinh thần Hắc Ám trong cơ thể trào ra, lập tức tăng cao nhiệt độ của ngọn lửa.
Nhưng hắn vẫn còn có giữ lại, nếu như triệt để bộc phát nhiệt độ của lửa Hắc Ám ra, sợ rằng cành Huyết Linh này không chịu nổi.
Tsi tsi!
Một trận tiếng kêu trầm thấp đột nhiên vang lên, lửa Hắc Ám lại hóa thành một con rắn nhỏ có một sừng, đang leo lên trên cành Huyết Linh.
Trong phút chốc, cành Huyết Linh đã phát ra một trận xèo xèo, vỏ ngoài bắt đầu lột ra, lộ phần bên trong trong suốt như ngọc.
Tia sáng chớp lóe lên trong mắt Vương Đằng, nháy mắt hạ thấp nhiệt độ.
Bên trong cành Huyết Linh tự nhiên không thể thừa nhận nổi nhiệt độ quá cao, ở bên ngoài là ô dù, bên trong chính là chỗ dược lực tập trung.
Dưới khống chế ngọn lửa tinh diệu của Vương Đằng, bên trong trong suốt như ngọc kia bắt đầu hòa tan, có cặn màu xám không ngừng bài trừ ra từ trong đó, rơi xuống dưới vào đáy của lò luyện đan.
Sắc mặt của Vương Đằng cực kỳ bình tĩnh, không hề sốt ruột chút nào, chậm rãi tôi luyện cành Huyết Linh, hoàn toàn tinh luyện hết tạp chất ở trong đó ra, hóa thành nước thuốc thuần túy nhất.
Ước chừng nửa giờ sau, cành Huyết Linh cuối cùng chỉ còn lại một đống chất lỏng màu đỏ tươi vô cùng óng ánh, không nhìn ra dáng vẻ ban đầu của nó nữa.
“Phù!” Vương Đằng khẽ thở ra, nhẹ nhàng cười, dùng ngọn lửa bọc lấy nước thuốc từ cành Huyết Linh kia, đặt sang bên cạnh.
Tiếp theo hắn làm y hệt như vậy, lại luyện chế vài nguyên liệu phụ tương đối quan trọng.
Bên kia, quá trình dung hợp của Huyết Ido Thánh giả vẫn đang còn tiếp tục, không hề biết ở trong phòng luyện đan đối diện, người nào đó mà nó vẫn cho rằng đang giống như trò trẻ con đã dần dần đuổi kịp nó.
Rầm!
Một tiếng nổ vang đột nhiên truyền ra từ trong lò luyện đan của nó, hiển nhiên lại có linh dược dung hợp thất bại.
Sắc mặt của Huyết Ido Thánh giả hơi khó coi, nó vẫn đánh giá thấp độ khó trong quá trình luyện chế Huyết Tủy Ngưng Nguyên đan này, vốn tưởng rằng trước kia đã từng luyện chế một lần, lần này nhất định không một sai sót, kết quả không ngờ hiện thực lại hung hăng cho nó một cái tát.
Các loại nước thuốc của linh dược thiên biến vạn hóa, không phải vừa thành sẽ không thay đổi, linh dược của lần trước và lần này tồn tại khác biệt, nước thuốc được tôi luyện ra cũng có chỗ không giống nhau, khi dung hợp tự nhiên tồn tại sai khác rất nhỏ so với lần trước.
Mà sai khác rất nhỏ này đã cực kỳ dễ dàng khiến cho quá trình dung hợp thất bại.
Giờ phút này Huyết Ido Thánh giả đã cảm thấy áp lực.
Huyết Rosa chỉ chuẩn bị ba phần nguyên liệu, hơn nữa đều là linh dược phụ trợ, nguyên liệu chính chỉ có một phần, hiện giờ chính là dung hợp linh dược phụ trợ đã xuất hiện sai lầm nhiều lần, rất khó tưởng tượng đến khi dung hợp nguyên liệu chính sẽ có dáng vẻ như thế nào nữa.
Tuy rằng cho dù có thất bại thì Huyết Rosa đều không thể trách lên trên đầu nó được, dù sao chuyện này đều đã sớm nói trước.
Luyện đan sư luyện đan thất bại là chuyện như cơm bữa.
Hơn nữa đối phương đối mặt với nó là tồn tại cấp Thánh này cũng không dám nói thêm điều gì.
Nhưng thất bại dù sao khó coi, có tổn hại đến thể diện của nó là Luyện đan sư cấp Thánh đệ nhị kiếp.
Huyết Ido Thánh giả tự nhiên không cho phép bản thân thất bại.
Nó hít sâu một hơi, không vội vã tiếp tục dung hợp mà ăn một viên đan dược vào, nhắm mắt lại khôi phục nguyên lực và tinh thần lực bị tiêu hao.
Luyện đan cực kỳ tiêu hao nguyên lực và tinh thần lực, trước đó nó đã bị tiêu hao hơn phân nửa, hiện giờ vì để bảo đảm quá trình tiếp theo có thể thuận lợi, nó phải điều chỉnh trạng thái của mình đến tốt nhất.
…
Ở bên ngoài phòng luyện đan, Huyết Rosa đã đợi sắp được một ngày, hơi sốt ruột.
Lần này nó vì mời Huyết Ido Thánh giả luyện đan đã phải bỏ ra cái giá thật lớn, gần như vét sạch tất cả tích cóp của nó.
Cộng thêm vì đổi đan phương, mua các loại nguyên liệu, tiêu tốn càng vĩ đại.
Trong đó có một phần còn tạm ứng trước từ trong tộc, về sau phải trả lại.
Nếu như không phải trong tộc nể tình những năm này nó đã có cống hiến không nhỏ, hơn nữa thiên phú của nó cũng cực kỳ không tệ, vốn sẽ không cho phép hành vi tạm ứng trước này của nó.
Ai biết nó có thể trả lại trong tộc hay không.
Nếu như không cẩn thận ngã xuống ở bên ngoài, khoản tài nguyên tạm ứng trước này sẽ không thu hồi về được.
Do đó áp lực của Huyết Rosa đã trở nên lớn hơn, nó biết trong tộc có không ít người đang chờ đợi nhìn xem trò cười của nó, nhất là sau khi trở về từ biển máu Bất Tử.