Rất nhiều người đều chế nhạo nó không biết tự lượng sức mình đi tranh đoạt truyền thừa Huyết Côn, kết quả còn không đánh lại cả một cấp Ma Hoàng hạ vị.
Nhưng ai biết cấp Ma Hoàng hạ vị kia biến thái bao nhiêu? Yêu nghiệt bao nhiêu?
Người không tự mình trải qua trận đại chiến kia thì vốn không có quyền lên tiếng.
Một lần này, nó không thể lại thua nữa.
Nếu như thua, chỉ sợ thật sự phải rơi vào tình cảnh đối tượng kết hôn, không hề có địa vị gì đáng nói.
Người bị mắc kẹt ở cấp Ma Hoàng trung vị đỉnh phong không thể tiến thêm đã có quá nhiều, không thiếu một người là nó, người thất bại vĩnh viễn không có địa vị gì đáng nói.
So sánh với nó, giờ phút này Euphelia lại thoải mái thật nhiều, nó dựa vào bên cạnh cửa của phòng luyện đan, dáng vẻ cực kỳ nhẹ nhõm, giống như vốn không hề lo lắng phân thân Huyết Thần sẽ thất bại.
Thậm chí nó còn thỉnh thoảng liếc nhìn Huyết Rosa, lắc đầu trong lòng.
Không ngờ Huyết Sát Ma Cơ này lại có ngày rơi xuống tình trạng như vậy, thật sự là tạo hóa trêu ngươi.
“Ngươi đừng nhìn ta như thế, nếu như có một ngày ngươi thất bại thì cũng sẽ giống như ta thôi.” Huyết Rosa chú ý đến ánh mắt của nó, thầm hít sâu một hơi, đè nén phiền chán xuống, nhàn nhạt nói.
Euphelia sửng sốt trong lòng, nó biết rõ lời đối phương nói không phải là giả, do đó khi đụng phải phân thân Huyết Thần là thiên tài cấp bậc yêu nghiệt, nó mới có thể túm chặt lấy hắn.
Cho dù nói như thế nào, ra tay sớm một chút, luôn tốt hơn ra tay trễ.
Hiện giờ nó chiếm ưu thế, chỉ cần có thể kết hợp với Huyết tử này, địa vị của nó có thể được bảo đảm.
“Tình huống của ta có thể còn tốt hơn của ngươi nhiều.” Euphelia tự nhiên không chịu tỏ ra hèn nhát, nghe vậy chỉ nhàn nhạt cười nói.
“Hắn sao?” Huyết Rosa cười lạnh nói: “Bản thân hắn ốc còn không mang nổi mình ốc, chưa chắc đã có thể mang đến cái gì cho ngươi.”
“Ta lại cảm thấy hắn có thể.” Euphelia rất tự tin, nói: “Hơn nữa ta cũng không ký thác tất cả hy vọng ở trên người hắn, ở chỗ hắn chẳng qua chỉ giống như một vụ đầu tư mà thôi, ta còn có thiên phú của bản thân ta cùng với gia tộc ở sau lưng ta nữa.”
“Về phần thiên tài khác, còn chưa đủ để cho ta để ý đến.”
“…” Huyết Rosa khẽ mấp máy môi, lại không biết nên nói cái gì, nó không thể không thừa nhận, tình huống của Huyết Yêu Cơ ở trước mắt nó này còn tốt hơn nó không ít.
“Hừ!”
Cuối cùng nó chỉ có thể hừ nhẹ một tiếng, nói: “Trước nhìn xem hắn có thể luyện chế ra đan dược được không, đừng chỉ cố làm ra vẻ.”
Euphelia không khỏi mỉm cười, Huyết Rosa này rõ ràng đã nôn nóng, hiện giờ không lời nào để nói.
…
Qua đại khái một hai tiếng, Huyết Ido Thánh giả khôi phục xong, lại bắt đầu dung hợp các loại linh dược nước thuốc.
Còn bên phía Vương Đằng đã tôi luyện xong tất cả các loại linh dược phụ trợ, cuối cùng chỉ còn thừa lại một đóa hoa Huyết Tâm Thất Sát.
Hắn lấy một hộp ngọc từ trong không gian trữ vật ra, cẩn thận mở nó ra, một đóa linh hoa màu đỏ sậm kỳ dị xuất hiện ở trước mặt hắn.
Hoa Huyết Tâm Thất Sát!
Trước đó Vương Đằng đã cẩn thận nghiên cứu đóa linh hoa này, tương đối quen thuộc với nó, do đó không chần chừ nữa, trực tiếp lấy nó ra, dùng niệm lực tinh thần bao bọc lấy nó đưa vào trong lửa Hắc Ám.
Nhưng tình huống đặc biệt chợt xuất hiện.
Ong ~
Một trận âm thanh vù vù đột nhiên vang lên, bên trên đóa linh hoa màu đỏ sậm kia lại ngưng tụ ra một ảo ảnh, không khác gì dáng vẻ của hoa Huyết Tâm Thất Sát, bao trùm lấy bản thể của đóa hoa này, che chắn nó ở bên trong.
“Lại còn có thể như vậy nữa.” Vương Đằng ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp được tình huống như vậy, giống như trước đó tình huống cành Huyết Linh ngăn cản ngọn lửa thì hắn đã từng gặp được không ít, tình huống như thế được xem như bình thường, rất nhiều linh vật đều có ý thức bảo vệ bản thân.
Nhưng có thể ngưng tụ ra ảo ảnh giống như hoa Huyết Tâm Thất Sát này lại cực kỳ hiếm thấy, như vậy nói lên nó đã có được linh trí không thấp.
Linh trí!
Không sai, chính là linh trí!
Giống như cây Huyết Chương sinh ra Huyết Mộc tinh vạn năm kia đều có được linh trí, nếu như đóa hoa Huyết Tâm Thất Sát này không bị hái, e rằng còn có thể có được lực công kích không tầm thường.
Nhưng vấn đề này đã được Kiếm Huyết ngư cấp Tôn kia giải quyết, hiện giờ Vương Đằng chỉ cần xóa bỏ chút linh trí này đi là được.
Vương Đằng không nói nhảm, kêu nhiệt độ của lửa Hắc Ám không ngừng kéo lên, trực tiếp vượt qua nhiệt độ vừa nãy khi tôi luyện cành Huyết Linh, ảo ảnh này có thể còn ngoan cố hơn vỏ ngoài của cành Huyết Linh nhiều.
Nhưng sau một lúc, hắn không nhịn được nhíu mày lại.
“Tiếp tục như vậy không được, lấy nhiệt độ của lửa Hắc Ám, trong khoảng thời gian ngắn vẫn không thể phá vỡ ảo ảnh này được.”
Vương Đằng không khỏi sờ cằm.
Hắn lập tức vung tay lên, hoa Huyết Tâm Thất Sát biến mất ngay tại chỗ, xuất hiện ở bên trong không gian cắn nuốt.
Rầm! Rầm! Rầm…
Lửa Thanh Ngọc Lưu Ly!
Lửa Vạn Thú Chân Linh!
Quang Minh Thánh hỏa!
Ba loại dị hỏa thiên địa đều xuất hiện, bao vây lấy hoa Huyết Tâm Thất Sát, cộng thêm với lửa Hắc Ám là bốn loại dị hỏa thiên địa, từ các phương hướng khác nhau thiêu đốt ảo ảnh của hoa Huyết Tâm Thất Sát.
Một lần này, trong thoáng chốc Vương Đằng đã cảm nhận được rõ ràng ảo ảnh của hoa Huyết Tâm Thất Sát đang bắt đầu rung động.
“Quả nhiên vẫn đồng thời sử dụng nhiều loại dị hỏa thiên địa thì sướng hơn.”
Vương Đằng không nhịn được cảm khái một phen.
Ở dưới thiêu đốt của bốn loại dị hỏa thiên địa, đại khái qua chừng nửa tiếng, ảo ảnh của hoa Huyết Tâm Thất Sát kia cuối cùng ầm ầm tan vỡ ra, hóa thành nguyên lực nồng đậm quấn quanh bốn phía hoa Huyết Tâm Thất Sát.
“Thành!”
Một tia sáng lóe lên trong mắt Vương Đằng, hắn không vội vã dời hoa Huyết Tâm Thất Sát này khỏi không gian cắn nuốt mà tiếp tục dùng bốn loại dị hỏa thiên địa luyện hóa nó.