Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4148 - Chương 4148 - Hắc Ma Thiên Lôi! Cảnh Ngộ Bi Thảm Của Huyết Phong Phệ Linh Tước! (2)

Chương 4148 - Hắc Ma thiên lôi! Cảnh ngộ bi thảm của Huyết Phong Phệ Linh tước! (2)
Chương 4148 - Hắc Ma thiên lôi! Cảnh ngộ bi thảm của Huyết Phong Phệ Linh tước! (2)

Hiện giờ Tiểu Bạch mới cấp Hoàng trung vị, đương nhiên phải tăng thực lực của nó nhanh lên một chút, khiến cho nó càng mạnh mẽ hơn.

Kể từ đó, vào thời điểm cần thiết mới có năng lực cung cấp trợ giúp lớn hơn cho hắn.

“Quác!” Tiểu Bạch hưng phấn quát to một tiếng.

Phừng!

Ngay sau đó, một ngọn lửa màu đỏ phun ra từ trong mỏ nó, bao vây lấy Huyết Phong Phệ Linh tước.

Đây là thiên phú đặc thù của Tiểu Bạch – minh viêm!

Xem như là một loại thú hỏa, uy lực tương đối không tệ, trong rất nhiều thú hỏa được Vương Đằng nắm giữ hiện giờ, ngọn lửa này là tồn tại khá mạnh mẽ.

Đương nhiên chắc chắn không thể nào so sánh được với dị hỏa thiên địa.

Nhưng bình thường Vương Đằng cũng để cho Tiểu Bạch cắn nuốt không ít dị hỏa thiên địa, ‘Minh viêm’ này đã dần dần phát sinh loại lột xác nào đó, nhiệt độ càng ngày càng cao.

“A…”

Huyết Phong Phệ Linh tước lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, con huyết nha này lại còn định nấu chín rồi mới ăn, thật sự quá đáng quá mức.

Nếu như là bình thường, nó tự nhiên không sợ ngọn lửa của một tinh thú cấp Hoàng trung vị, nhưng mà hiện giờ nó đang suy yếu, hơn nữa nguyên lực tinh thần trong cơ thể tiêu hao hết, vốn không thể ngăn cản nổi uy lực của ngọn lửa này.

Điểm đáng mừng duy nhất là tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh rốt cuộc da dày thịt béo, nó còn có thể lại kiên trì thêm nữa.

“Thả ta ra!”

Huyết Phong Phệ Linh tước giãy giụa điên cuồng, hai cánh đập kịch liệt, nhưng lông chim ở trên cánh đã rơi rụng hơn phân nửa, thậm chí xương cốt đều đã đứt gãy, sao có thể tránh thoát nổi ‘Ma Quỷ Độc đằng’ của Vương Đằng trói buộc.

Vương Đằng ở bên cạnh cười hề hề nhìn xem, không hề có ý định mở miệng.

Tiểu Bạch tên này đi theo hắn lâu như vậy, cũng học được ăn đồ chín, vốn không quen ăn mấy thứ máu chảy đầm đìa nữa.

“Tinh luyện máu căn nguyên của con chim nhỏ này ra cho con huyết nha của ngươi dùng, có lẽ sẽ càng tốt hơn chút.” Icedis đột nhiên nói.

“Con chim nhỏ?”

Sắc mặt Vương Đằng cổ quái, nhưng hắn vẫn nghiêm túc suy nghĩ đề nghị của Icedis một chút, sau đó gật đầu nói: “Rất có đạo lý.”

Vì thế hắn lấy Huyết Côn sát đao ra, đứng lên đi về phía Huyết Phong Phệ Linh tước.

“Ngươi định làm gì? Đợi chút, ngươi không được đi qua, không được đi qua…”

Huyết Phong Phệ Linh tước tự nhiên cũng nghe được lời nói của Icedis, lại nhìn dáng vẻ mài dao xoèn xoẹt của đối phương đang đi về phía chim tước, lập tức da đầu đều nổ tung.

“Yên tâm, sẽ không đau, cắt một đao là xong.” Vương Đằng an ủi.

Huyết Phong Phệ Linh tước: “…”

Ta có quỷ mới tin ngươi!

Ngươi đù má muốn lấy máu căn nguyên của ta, cho rằng ta không nghe thấy sao?

Khoảnh khắc này, Huyết Phong Phệ Linh tước chưa bao giờ cảm thấy tuyệt vọng như thế, trong lòng vô cùng hối hận, vì sao lúc trước lại định đi tranh đoạt truyền thừa Huyết Côn gì kia chứ.

Kết quả không tranh giành được truyền thừa Huyết Côn, ngược lại còn thêm cả chính mình vào.

Hiện giờ không chỉ bị một con huyết nha cấp Hoàng trung vị thiêu nướng để ăn, còn bị người cầm đao kề lên cổ lấy máu, có tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh nào thảm hại hơn nó không?

Nó thậm chí cảm thấy thà rằng mình bị chém giết ngay tại chỗ giống như Huyết Văn Hải Khuê và Huyết Ma Hoàng, cũng còn tốt hơn hiện giờ rất nhiều.

Vương Đằng không hề biết hiện giờ nó đang nghĩ cái gì, lập tức đi đến trước mặt con tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh này, giơ Huyết Côn sát đao lên rạch hai phát trên cổ đối phương.

Về phần ‘Minh viêm’ của Tiểu Bạch, hắn hoàn toàn không để ý đến.

Hắn thậm chí còn chìa tay lần mò trên cổ Huyết Phong Phệ Linh tước, chuẩn bị tìm một chỗ thích hợp để xuống đao.

“Ta, ta, ta…”

Toàn thân Huyết Phong Phệ Linh tước đều muốn nổ tung, hơi quá đáng, ma quỷ này còn lần mò cổ nó, coi nó thành cái gì chứ?

Giờ này phút này, trong lòng nó gần như hỏng mất, cuối cùng phát ra một tiếng thét chói tai thê lương: “Tha mạng!”

Vương Đằng: “???”

Viên Cổn Cổn: “???”

Icedis: “???”

Tiểu Bạch: “???”

Tiếng kêu tha mạng này đến thật sự hơi bất ngờ.

Tất cả mấy người ở đây đều không phản ứng lại kịp, thậm chí còn cảm thấy hơi hoang đường.

Một tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh, giờ phút này lại bị dọa bể mật, kêu xin tha thành tiếng, nói ra sợ rằng không có ai tin.

Nhưng mọi người cũng đều hiểu, đối mặt với cái chết, chúng sinh đều bình đẳng mà.

“Bỏ qua cho ta, con thú cưng huyết nha này của ngươi chỉ là cấp Hoàng trung vị thôi, ta là cấp Hoàng tuyệt đỉnh, ta càng có ích hơn nó.”

Huyết Phong Phệ Linh tước kêu một tiếng tha mạng xong, giống như hoàn toàn buông ra, liên tục kêu to, liều mạng đẩy mạnh tiêu thụ bản thân, cường điệu tác dụng của bản thân.

“Hình như có chút tác dụng.” Vương Đằng sờ cằm.

“Có tác dụng, vô cùng có tác dụng, ngươi lưu lại ta một mạng, tuyệt đối còn có tác dụng hơn ăn ta.” Huyết Phong Phệ Linh tước vội vàng nói.

“Quác!” Tiểu Bạch uất ức nhìn Vương Đằng.

Đã nói cho ta ăn cơ mà?

“A, thật sự đành chịu, ngươi cũng thấy đấy, con thú cưng này của ta muốn ăn ngươi.” Vương Đằng lắc đầu nói.

“…” Huyết Phong Phệ Linh tước thật sự muốn khóc.

Ngươi cưng chiều thú cưng của ngươi như vậy thật sự tốt sao?

Nó đột nhiên có phần hâm mộ con huyết nha này là có chuyện gì vậy?

Gặp được một chủ nhân như vậy hình như cũng không tệ.

Không đúng, nó đang nghĩ cái gì thế này.

Huyết Phong Phệ Linh tước cảm thấy mình đều sắp hỗn loạn, giờ phút này lại đang ở đây hâm mộ con huyết nha kia, đây là lúc để hâm mộ sao?

Mắt thấy lưỡi đao lớn của đối phương sẽ hạ xuống, Huyết Phong Phệ Linh tước sợ tới mức rít gào lên:

“Tha mạng…”

Tiếng kêu xin tha thê lương đến mức khiến người nghe thấy đau lòng, người nhìn thấy rơi lệ.

Nhưng Vương Đằng không hề nương tay, giơ tay chém xuống, lập tức chém lên trên cổ Huyết Phong Phệ Linh tước, lưỡi đao sắc bén lập tức cắt cổ con tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh này, xoẹt một tiếng, rất nhiều máu tươi phun tung tóe ra.

“Chén Thánh Huyết Thần!”

Bình Luận (0)
Comment