Vương Đằng quát nhẹ trong lòng, một chén rượu kỳ dị xuất hiện ở trong tay hắn, tản mát ra tia sáng, một luồng lực hút bộc phát ra từ bên trong, hấp thu máu tươi của Huyết Phong Phệ Linh tước vào.
Quác!
Huyết Phong Phệ Linh tước cảm thấy sức sống đang nhanh chóng trôi đi, sợ hãi tràn đầy trong lòng, tiếng kêu to không ngừng phát ra từ trong mỏ.
Hình ảnh kia giống như đang… cắt tiết gà.
“Hóa ra lấy máu tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh chẳng qua chỉ như thế.” Vương Đằng cảm khái nói.
“…”
Cả đám Viên Cổn Cổn và Icedis hơi cạn lời, định châm chọc nhưng không biết nên châm chọc từ đâu.
Chỉ trong chốc lát, tiếng kêu của Huyết Phong Phệ Linh tước đã hoàn toàn mỏng manh đi, theo máu căn nguyên bị hút sạch, sức sống của nó gần như đã bị trôi đi hết.
Vào một khắc cuối cùng kia, ánh mắt Vương Đằng lóe lên, dừng hấp thu của chén Thánh Huyết Thần.
“Sao thế, ngươi định thả cho nó một mạng?” Viên Cổn Cổn hỏi.
“Tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh coi như có chút tác dụng.” Vương Đằng gật đầu nói.
Viên Cổn Cổn không nhiều lời nữa, nó biết rõ tình huống của phân thân Huyết Thần hiện giờ, Huyết Phong Phệ Linh tước này sẽ có lúc cần dùng đến.
Cho dù nói như thế nào, tác dụng của một tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh vẫn không hề nhỏ.
“Nếu như không muốn chết thì ngẩng đầu lên.” Vương Đằng đứng trước mặt Huyết Phong Phệ Linh tước, thản nhiên nói.
Huyết Phong Phệ Linh tước gần như chỉ còn lại một hơi, giờ phút này nghe thấy vậy, nó không hề nghi ngờ gì tính chân thực trong giọng nói của hắn, lập tức dùng một ý chí cuối cùng ngẩng đầu lên, đối diện với Vương Đằng.
Ngay sau đó nó đã nhìn thấy một đôi mắt sâu thẳm lóe lên tia sáng màu đỏ tươi, một ý chí không thể chống lại được khắc thật sâu vào trong linh hồn nó.
Trong phút chốc, Huyết Phong Phệ Linh tước đã mất đi ý thức.
“Đã xong!” Vương Đằng cười khẽ, vô cùng thuận lợi gieo ‘Hạt giống mê hoặc’ cho tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh này.
Thật ra ý chí của đối phương đã suy yếu đến cực điểm, hơn nữa giờ phút này vốn không có ý niệm phản kháng, do đó hắn đã thành công chỉ trong nháy mắt.
Về phần sau này tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh này sẽ phản bội hay không, vấn đề này không hề lớn, lấy tinh thần lực cấp Vực Chủ đỉnh phong hiện giờ của Vương Đằng, ứng phó với tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh này vẫn không thành vấn đề gì.
Tinh thần lực của Huyết Phong Phệ Linh tước này chỉ là cấp Hoàng thượng vị, còn chưa đạt đến cấp Hoàng tuyệt đỉnh.
Nếu như đổi lại thành con Huyết Văn Hải Khuê kia, Vương Đằng cũng không dám tùy tiện sử dụng ‘Mê Hoặc’ này , bởi vì đối phương nắm giữ tinh thần lực, nói lên tinh thần lực tuyệt đối không kém.
Sau khi trồng hạt giống mê hoặc, Vương Đằng cắn rứt lương tâm.
Nhìn Huyết Phong Phệ Linh tước sống dở chết dở trước mặt, hắn lắc đầu, lấy một đan dược trị thương cấp Tông sư nhét vào trong miệng to của đối phương.
Hiệu lực của thuốc nháy mắt đã tan ra, lưu chuyển đến tứ chi của Huyết Phong Phệ Linh tước.
Vết thương trên người Huyết Phong Phệ Linh tước đang nhanh chóng lành lại, ngay cả lông vũ cháy đen kia cũng dần dần khôi phục vẻ lộng lẫy, lông vũ rơi xuống đã mọc ra ngay sau đó.
“Ư?”
Huyết Phong Phệ Linh tước từ từ tỉnh lại, hơi nghi ngờ nhìn xung quanh.
Đã xảy ra chuyện gì?
Ta đang ở đâu?
Đúng rồi, ta chết rồi… Không, không đúng, ta chưa chết!!!
Từng suy nghĩ lóe qua trong đầu của nó, sau đó một ánh sáng hiện lên, khiến nó bỗng phản ứng lại, ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Lại thấy một khuôn mặt như cười như không đang nhìn nó.
“Tỉnh rồi!” Vương Đằng thản nhiên cười nói.
Ánh mắt Huyết Phong Phệ Linh tước chấn động vài cái, oán hận, sợ hãi, không cam lòng… đủ loại cảm xúc phức tạp chợt lóe lên, cuối cùng đều biến thành thở dài, đáy lòng nó vang lên, không biết tại sao nó lại không thể dâng lên chút suy nghĩ phản kháng nào nữa.
“Chủ nhân.”
Sau đó, một tiếng nói cung kính truyền ra từ trong miệng nó.
“Ngươi dưỡng thương trước đi, sau này sẽ có chỗ dùng đến ngươi.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Vâng!” Huyết Phong Phệ Linh tước lập tức đáp.
Vương Đằng gật đầu, không để ý nó nữa, ngồi xếp bằng, thôi thúc chén Thánh Huyết Thần trong tay, chiết xuất luyện hóa máu căn nguyên bên trong.
“…” Huyết Phong Phệ Linh tước.
Kia hình như là máu căn nguyên của nó?!
Mặc dù Tiểu Bặc hơi thất vọng, nhưng ánh mắt lúc này lập tức bị máu căn nguyên kia thu hút, nó cảm nhận được máu kia có một loại sức hấp dẫn đặc biệt đối với nó, có lẽ sẽ trợ giúp không ít cho nó.
Vù!
Vương Đằng khởi động thể Huyết Thần ngũ giai, bóng Huyết Thần xuất hiện ở bên ngoài thân thể của hắn, bóng Huyết Thần của phân thân Huyết Thần đã đạt đến ngũ giai, tất nhiên hắn cũng kéo thể chất này qua đây, bây giờ hoàn toàn có thể sử dụng.
Bóng Huyết Thần xuất hiện, chén Thánh Huyết Thần lập tức rơi vào trong tay nó, sau đó phù văn bên trên đã bắt đầu nở rộ ánh sáng màu vàng máu chói mắt.
Máu căn nguyên trong chén Thánh chiết xuất tăng tốc.
Không lâu sau, một chén máu căn nguyên sau chiết xuất đã xuất hiện trong chén Thánh Huyết Thần, lờ mờ có từng sợi màu vàng.
Nhưng mà màu vàng này không nồng đậm như máu căn nguyên Huyết Côn lúc trước Vương Đằng chiết xuất, chỉ có một ít thôi.
Cho dù là vậy, sức hấp dẫn của chén “nguyên huyết” này đối với Tiểu Bạch cũng mạnh mẽ hơn lúc trước không chỉ mấy lần.
Thậm chí ngay cả Huyết Phong Phệ Linh tước cũng chợt mở to mắt, nhìn về phía máu trong chén Thánh Huyết Thần kia, trên trán hiện ra một loạt dấu hỏi chấm.
Đây thật sự là máu căn nguyên của nó sao?!
Tại sao cảm giác hoàn toàn không giống lúc trước nữa?
Nó thậm chí có loại ảo giác, nếu đổi hết máu căn nguyên trong cơ thể thành loại máu màu vàng máu này, không chừng nó sẽ có thể đạt đến cấp Tôn?
Không, đây không phải ảo giác, máu này đã xảy ra loại lột xác nào đó.
Nháy mắt, ánh mắt của chén Thánh Huyết Thần đã trở nên vô cùng nóng bỏng, nhìn chằm chằm chén máu tỏa ra ánh sáng màu vàng kia, không thể dời ra nữa.