Hình ảnh bị gián đoạn, Vương Đằng bât ngờ thở ra một ngụm khí đục, đáy mắt hiện lên một tia sáng chói mắt.
"Thì ra đâu chính là nguồn gốc của ý chí Hắc Ám viễn cổ!" Vương Đằng kinh ngạc lẩm bẩm.
Ngay từ đầu hắn đã cảm thấy tinh cầu hắc ám này có chút quái lạ, mạnh mẽ hơn so với những tinh cầu thuộc tính khác, suýt chút nữa khiến hắn bị lừa.
Bây giờ xem ra chính là bởi vì con cự thú Hắc Ám kia.
Không chút nghi ngờ, xuất hiện trong hình ảnh kia, rõ ràng là một con cự thú Hắc Ám viễn cổ, năm tháng vô cùng xa xưa.
Cự thú Hắc Ám viễn cổ!
Cho dù Vương Đằng không thấy rõ hình dáng của cự thú kia, nhưng hơi thở hắc ám tản ra từ trên người cự thú, lại không khó nhìn ra, đó chính là một cự thú Hắc Ám hàng thật giá thật, cùng cấp với cự thú Tinh Không.
Không thể nghi ngờ loại tồn tại này vô cùng hiếm thấy, không nghĩ tới lại xuất hiện tại vùng không trung phía trên tinh cầu Hắc Ám này.
Đó chính là may mắn của vùng không trung này, cũng chính là may mắn của Vương Đằng.
Hắn lại tới đây, phần may mắn này liền thuộc về hắn.
Lúc này, Vương Đằng không khỏi cúi đầu nhìn về phía mặt đất tinh cầu Hắc Ám, liếc nhìn từng phần một, tìm cơ thể của cự thú.
Trước đó hắn đã từng quan sát sơ qua một lần, nhưng cũng không phát hiện sự tồn tại cơ thể của cự thú, nếu lần này đã biết nó tồn tại, tự nhiên không thể bỏ qua.
Trôi qua một khoảng thời gian thật lâu, cơ thể cự thú cũng lẫn vào trong tinh cầu Hắc Ám, chưa hẳn có thể hoàn toàn còn nguyên vẹn.
Nhưng nếu như vẫn còn bộ phận nào đó, thì nhất định sẽ là bảo vật vô cùng quý giá.
Dưới đôi mắt Chân Thị, tình hình bên trong tinh cầu Hắc Ám hoàn toàn xuất hiện trong mắt hắn.
Đột nhiên, một luồng hơi thở vô cùng mờ mịt khiến Vương Đằng chú ý.
"Tìm được rồi."
Vương Đằng nhếch miệng cười một tiếng, bắt đầu mở mạnh thánh khu Ma Nham ra, loại kỹ năng hệ Thổ cói thể chất Hắc Ám đặc thù này vừa vặn áp dụng lên tinh cầu này.
Ầm ầm!
Sau đó, cùng không thấy Vương Đằng có hành động gì, mật đất bất ngờ chấn động một cái, tựa như có lực lượng gì đó xâm nhập bên trong lòng đất.
Vương Đằng đứng tại chỗ, lẳng lặng chờ đợi một lát, mặt đất lập tức chấn động, đất đá nhô lên, cuối cùng hóa thành một bàn tay lớn bằng đất màu đen, mà trong lòng bàn tay lớn đang nắm một khối xương cốt màu đen.
Vương Đằng đưa tay chộp một cái, khối xương cốt màu đen nhánh kia tự động bay lên, rơi vào trong tay hắn.
Hắn quan sát tỉ mỉ một chút, hơi kinh ngạc.
Một khối xương loại này, nếu thả trên mặt đất sẽ có vẻ rất không đáng chú ý, thậm chí nhìn cực kỳ giống với hòn đá màu đen phía trên mặt đất tinh cầu Hắc Ám.
Nhưng mà Vương Đằng lại có thể cảm giác được năng lượng nồng đạm ẩn ẩn truyền ra từ trong đó.
Hắn mỉm cười, lực lượng Hắc Ám xuất hiện trong tay hắn, lập tức tràn vào trong khối xương kia.
Vù vù ~
Nhất thời, ánh sáng óng ánh đen nhánh tản mạnh ra từ trên cực xương kia, từng đường vân màu đen kỳ dị và phù văn màu đen nổi lên trên đó, hiển thị rõ ràng hắc ám và thần kỳ.
"Quả nhiên là tinh xương!" Trong mắt Vương Đằng lóe lên vẻ khác lạ: "Từ trình độ năng lượng này xem ra, hẳn là tinh xương của tinh thú cấp Tôn."
Sau khi đánh giá ra cấp bậc của tinh xương, hắn không khỏi vui mừng quá đỗi.
Tinh xương của tinh thú cấp Tôn!
Bất kể à một loại tinh xương của tinh thú cấp Tôn nào cũng đều quý giá lạ thương, hơn nữa dưới khối tinh xương trước mắt này tản ra một loại tâm ý rất cổ xưa, hiển nhiên là tinh thú vô cùng cổ xưa.
Càng là tinh thú cổ xưa, càng không phải hạng tầm thường.
Đây là sự thật rất nhiều người công nhận, cho dù Vương Đằng không biết tinh thú kia đến cùng là loại tinh thú gì, nhưng cũng biết nó chắc chắn không phải là tinh thú bình thường.
"Có tinh xương của tinh thú cấp Tôn này, hẳn là đủ để rèn đúc ra binh khí hệ Hắc Ám cấp Thánh." Vương Đằng tự nói trong lòng.
Trước đó hắn định dùng răng nanh của Đại Hắc Ma Giác mãng và Độc Giác để rèn đúc binh khí, cộng thêm Trầm Hải Thông Thần thiết, nắm chắc tỉ lệ không nhỏ rèn đúc ra binh khí niệm lực tinh thần cấp Thánh, hiện tại lại thêm tinh xương của tinh thú cấp Tôn này, binh khí rèn đúc ra tuyệt đối có thể đạt tới Thánh cấp.
Thậm chí không chừng có thể đạt tới cấp Thánh đệ nhị kiếp.
Từ trước đến nay, Vương Đằng từng rèn đúc một lò Cửu Long Lội Nhạc, chính là binh khí cấp Thánh đệ nhất kiếp, so sánh với đan đạo, hiển nhiên là lạc hậu không ít.
Bây giờ hắn đã có thể luyện chế đan dược cấp Thánh đệ nhị kiếp, hơn nữa có thể đồng thời luyện chế hai viên, dược lực đạt tới mười phần.
Làm cách nào đi nữa cũng phải chạy theo phương diện rèn đúc mới được.
Tâm trạng Vương Đằng rất không tệ, yêu thích không buông nghịch nghịch tinh xương trong tay một chút, mới thu vào, đồ vật đến trong tay hắn, dĩ nhiên chính là của hắn, ai cũng đừng nghĩ lại cướp đi.
Ngay sau đó hắn liếc mắt nhìn giao diện thuộc tính.
Ý chí Hắc Ám viễn cổ: 3500/50000(ngũ giai);
"Ngũ giai!" Vương Đằng có hơi ngoài ý muốn.
Ý chí Hắc Ám viễn cổ thế mà thoáng cái từ nhất giai tăng lên tới ngũ giai, khoảng cách này thật sự có chút lớn, khiến hắn không kịp phản ứng.
Mới nãy hắn hoàn toàn bị hình ảnh trong đầu hấp dẫn, bất tri bất giác chìm vào trong ý cảnh viễn cổ kia, căn bản không phát giác được sự tăng lên của phương diện cảm ngộ.
Giờ phút này nhìn thấy ý chí Hắc Ám viễn cổ thế mà tăng lên tới ngũ giai, hắn không khỏi nhắm mắt lại, một lần nữa cảm thụ một phen.
Nhất thời, các loại cảm ngộ ùn ùn kéo đến, đồng thời trên người hắn không tự chủ toát ra một luồng tâm ý cổ xưa, tựa như đến từ một vị tồn tại Hắc Ám viễn cổ, khủng bố lạ thường, khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Icedis đã có chút chết lặng, cảm nhận được hơi thở tản ra trên cơ thể Vương Đằng, toàn bộ... Đầu rồng đều có chút không tốt.