Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4287 - Chương 4287 - Năng Lượng Căn Nguyên Hỗn Độn! Hình Thái Xuất Hiện Ban Đầu Của Bí Cảnh Hỗn Độn! (2)

Chương 4287 - Năng lượng căn nguyên Hỗn Độn! Hình thái xuất hiện ban đầu của bí cảnh Hỗn Độn! (2)
Chương 4287 - Năng lượng căn nguyên Hỗn Độn! Hình thái xuất hiện ban đầu của bí cảnh Hỗn Độn! (2)

Tên tiểu tử này quả nhiên là mỗi lúc một kiểu.

Mới nãy còn giống như một con cự thú xuất lồng, cơ thể khủng bố dị thường, hiện tại lại toát ra hơi thở ý chí Hắc Ám viễn cổ kinh khủng như vậy, cực giống một vị cường giả Hắc Ám chân chính.

Nếu như không phải đã rất tinh tường đối với Vương Đằng, chỉ sợ nó thật sự sẽ coi hắn như một sinh linh Hắc Ám viễn cổ sống lại.

Cũng không biết trong thân thể của người này đến cùng ẩn giấu bao nhiêu thứ.

Thực sự hơi khiến người khác không đoán ra!

Ngắn ngủi mấy hơi thở, Vương Đằng từ từ mở mắt, hơi thở hắc ám viễn cổ trên thân thể lập tức thu lại.

Icedis lặng yên thở dài một ngụm, hơi thở trên người Vương Đằng khiến nó có chút khó chịu.

Nhưng vào lúc này, Vương Đằng đột nhiên cảm nhận được gì đó, ngẩng đầu nhìn lại.

Gương mặt to lớn trong không trung kia, một đôi tròng mắt trở nên càng thêm lạnh lùng, tựa như nhìn chằm chằm vào hắn, khiến hắn có loại cảm giác làm người ta sợ hãi.

Vương Đằng nhếch miệng lên, dựng ngón giữa về phía gương mặt to lớn kia.

Mặc dù nó không biết động tác này đại biểu cho cái gì, nhưng lại có thể cảm nhận được ý giễu cợt trên mặt và trong mắt Vương Đằng, ánh mắt trong hốc mắt lập tức càng thêm lạnh lùng hơn.

Ầm! Ầm! Ầm!...

Tiếng nổ rền trong không trung bỗng nhiên trở nên cực kì kịch liệt, từng tinh cầu tựa như sao băng nhanh chóng tới gần.

Vương Đằng giật mình trong lòng, quay đầu nhìn lại, phát hiện cho dù mình không dùng đôi mắt Chân Thị, cũng đã có thể nhìn rõ dáng vẻ của những tinh cầu kia.

Điều này nói rõ những tinh cầu kia đang ở khoảng cách rất gần.

Chẳng biết tại sao, Vương Đằng cảm thấy một luồng áp lực kinh khủng nện xuống mảnh không trung này, không gian bốn phía tựa như cũng trở nên căng thẳng.

Chẳng qua sau khi đến một khoảng cách nhất định, những tinh cầu kia lại không tiếp tục áp sát nữa, lại chậm rãi ngừng lại.

Ánh mắt Vương Đằng ngưng lại.

Ròng rã mười một khỏa tinh cầu, vờn quanh trong mảnh không trung này, giữa những tinh cầu đều có một khoảng cách rất xa, còn vận chuyển quấn quanh gương mặt to lớn kia.

Một luồng lực lượng kỳ lạ tràn ngập ra trong mảnh không trung này, lực lượng kia tựa như là lực lượng lĩnh vực Nguyên Từ.

Ánh sáng lóe lên trong mắt Vương Đằng, trong lòng lướt qua từng tia sáng, giống như nắm bắt được gì đó.

"Lĩnh vực Nguyên Từ này là lực lượng bên ngoài duy trì sự vận động của tinh cầu." Hắn tự nói trong lòng.

Ầm ầm!

Theo sự vận chuyển của mười một tinh cầu kia, không trung bắt đầu chấn động, khí thể khủng bố vô hình lan tràn ra từ trên mười một tinh cầu kia.

Ầm! Ầm! Ầm!...

Đang thời điểm Vương Đằng vô cùng kinh ngạc, phía trên mười một tinh cầu lại đồng thời bộc phát ra ánh sáng rực rỡ, lực Nguyên Từ nồng đậm bộc phát ra từ bên trong tinh cầu.

Ầm!

Vương Đằng biến sắc, dưới chân đạp mạnh, hóa thành một mũi tên ánh sáng, phóng vào không trung.

Một cảnh này lần nữa nằm ngoài sự dự liệu của hắn.

Ý chí trong không trung kia thế mà lại bộc phát ra tất cả nguyên lực phía trên mười một tinh cầu, nó làm như này là chuẩn bị phá hủy hoàn toàn mười một tinh cầu này sao?

Trong mắt hắn, theo sự bộc phát của nguyên lực kia, mười một tinh cầu bắt đầu sụp đổ với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, vô số đá vụn văng tung tóe, dâng lên, lơ lửng trong không trung...

Chẳng qua những đá vụn kia dưới sự duy trì của nguyên lực, vẫn bị trói buộc tại bốn phía tinh cầu, ngược lại không có hóa thành thiên thạch, tung bay sâu trong không trung.

Dù vậy, mười một tinh cầu kia cũng đã bị tổn hại nghiêm trọng, muốn khôi phục lại, chỉ sợ phải bỏ ra cái giá không nhỏ.

Đây giống như việc một võ giả, bộc phát toàn bộ căn nguyên sinh mệnh của bản thân, còn sót lại một lượng cần thiết để duy trì sinh mệnh.

Chỉ cần có chút một chút sơ sẩy, khả năng là kết quả tử vong.

Ầm!

Nguyên lực kinh khủng hình thành xung kích, sau lưng bộc phát ra tiếng nổ rền kích liệt.

Vương Đằng quay đầu liếc mắt nhìn, sắc mặt biến đổi mạnh, đôi cánh Thánh Quang mở ra sau lưng, tốc độ tăng vọt, đồng thời thi triển Không Thiểm, nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.

Trong chốc lát, Vương Đằng xông ra phạm vi bảo phủ của tinh cầu.

Nguyên lực cũng theo đó cuốn tới, vẫn bộc phát ở phía sang Vương Đằng.

Hắn không kịp nghĩ nhiều, hình thành phòng ngự nguyên lực ở sau lưng, ngăn cản xung kích nguyên lực kia.

Bùm!

Sau đó, Vương Đằng có cảm giác như có một thiên thạch va chạm vào lưng mình, “xẹt xẹt” một tiếng, phòng ngự nguyên lực lúc này vỡ vụn.

Cả người hắn không khống chế bay ngang ra ngoài.

Nguyên lực của cả hành tinh kinh khủng bực nào, nếu như không phải đồng thời bộc phát, Vương Đằng còn có thể ngăn cản một hai, nhưng bây giờ lập tức hoàn toàn bộc phát ra, e là cho dù là võ giả đỉnh phong cấp Giới Chủ, đều chưa hẳn có thể ngăn cản.

Cũng may vừa rồi hắn phản ứng kịp thời, đã xông ra ngoài phạm vi bao phủ của tinh cầu, xung kích nguyên lực này chỉ vẻn vẻn rơi lên người hắn một phần nhỏ mà thôi.

"Nguy hiểm thật!"

Vương Đằng ổn định thân người trong không trung, trong lòng sợ hãi có thừa nhìn tinh cầu Hắc Ám phía sau, trên trán toát một ít mồ hôi lạnh.

Ý chí trong không trung này e rằng bị điên rồi!

Có phải là không chơi nổi không?

Thế mà lại làm ra loại hành động giết địch một ngàn tự tổn thương mình tám trăm này, quá bỉ ổi!

Vương Đằng lập tức quay đầu, nhìn về phía gương mặt to lớn trong không trung kia, hắn có một loại dự cảm, đây chỉ là bắt đầu mà thôi.

Ý chí trong không trung kia bộc phát nguyên lực của mười một tinh cầu, tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy.

Hiện tại hắn vẫn chưa bị thương, nhiều lắm thì bị va vào một phát, đối phương tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Nhưng mà gương mặt to lớn kia lại không có chút biểu cảm nào đáng nói, một đôi tròng mắt cũng từ đầu đến cuối vẫn luôn hờ hững lạnh lùng, căn bản nhìn không ra cái gì.

Ầm! Ầm! Ầm!...

Tiếng nổ rền vang vọng trong không trung, đinh tai nhức óc.

Bình Luận (0)
Comment