Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4292 - Chương 4292 - Yếu Ớt! Nắm Chắc Năm Phần! Đánh Bạc!

Chương 4292 - Yếu ớt! Nắm chắc năm phần! Đánh bạc!
Chương 4292 - Yếu ớt! Nắm chắc năm phần! Đánh bạc!

Dù sao hắn không có cách nào so sánh với Trọng Nhạc nuốt linh quy, hắn chỉ là cảnh giới cấp Vũ Trụ đỉnh phong mà thôi.

Dù vậy, Vương Đằng cũng biết, tình huống trước mắt không có khả năng duy trì quá lâu, nếu không nghĩ biện phá khác, cuối cùng hắn vẫn sẽ ngã xuống dưới sự tấn công của ý chí hư không.

Lúc này hắn nhíu mày, mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’, nhìn quét tới phía trước.

Xuyên qua tầng tầng năng lượng, gương mặt khổng lồ kia xuất hiện trong mắt hắn.

"Ừm?!"

Đột nhiên, hắn tựa hồ phát hiện cái gì, trong mắt chợt lóe tinh quang.

"Một kích mới vừa rồi, khiến nàng hao tổn không ít!"

Hư ảo của gương mặt khổng lồ kia vừa xem hiểu ngay, Vương Đằng gần như liếc mắt một cái đã nhìn ra sự khác biệt, trong lòng không khỏi có một tia suy đoán.

"Nàng yếu hơn rồi, có lẽ hiện giờ chính là thời điểm sử dụng...... chiêu kia!"

"Chỉ là có chút mạo hiểm!"

"Có thể thành công hay không, chỉ có nắm chắc năm phần mà thôi."

Ánh mắt Vương Đằng không ngừng lóe ra, thật ra trong lòng hắn đã sớm đã nghĩ xong biện pháp phá cục, bằng không cũng sẽ không tìm đường chết như thế, mà hiện giờ chẳng qua là đang không ngừng hoàn thiện biện pháp kia, giảm bớt mạo hiểm.

Nhất là sau khi nhìn thấy thái độ hư ảo của gương mặt khổng lồ kia, ý nghĩ trong lòng hắn ngày càng mãnh liệt.

Phương pháp kia không thể nghi ngờ là có chút điên cuồng, nhưng với tác phong của Vương Đằng, có cơ hội không thử một lần, sao hắn có thể cam tâm.

"Bỏ đi, cùng lắm thì hao phí lượng lớn tài nguyên một lần nữa ngưng tụ thân thể bản tôn."

"Có phân thân ở đây, ta vẫn không chết được!"

Nếu là võ giả cấp Vũ Trụ tầm thường, chết rồi là chết rồi, nhưng Vương Đằng rất nhiều thủ đoạn, thậm chí gọi là có chút quỷ dị, chỉ cần giữ lại một tia máu căn nguyên, thì có thể lấy lại được sinh mệnh mới.

Chỉ là quá trình khẳng định sẽ khá gian nan mà thôi, hơn nữa cảnh giới tu vi của bản thân cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Nhưng nếu lần này thành công, có lẽ hắn có thể tiến vào cấp Vực Chủ.

Muốn có thu hoạch, tất nhiên phải có trả giá.

Nhất là võ giả như hắn, người khác không cho hắn bao nhiêu trợ giúp, tất cả đều chỉ có thể dựa vào bản thân, cho dù là mạo hiểm, cũng phải thử một lần.

Trong phút chốc, ánh mắt Vương Đằng trở nên cực kỳ kiên định, nhìn về phía trước, khóa chặt gương mặt khổng lồ kia.

Trong hốc mắt của gương mặt khổng lồ kia, ánh mắt lạnh như băng hờ hững chợt dao động một chút, tựa hồ cảm giác được cái gì, nhưng hiện giờ khu vực chỗ Vương Đằng bị tầng tầng năng lượng bao trùm, cho dù là nàng, cũng khó cảm giác được cái gì, điều này khiến nàng không khỏi có chút hồ nghi.

Vương Đằng không vội vã hành động, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt khổng lồ, đồng thời niệm lực tinh thần không ngừng thổi quét ra, nhặt bong bóng thuộc tính bốn phương tám hướng.

Hắn phải làm tốt chuẩn bị tuyệt đối, lấy trạng thái tốt nhất đối mặt với ý chí hư không kia.

Một đám bong bóng thuộc tính hội tụ đến, chẳng những có các loại thuộc tính thuộc tính nguyên lực, còn có thuộc tính tinh thần, thuộc tính căn nguyên sinh mệnh và căn nguyên linh hồn.

Điểm này, làm cho Vương Đằng càng thêm xác định ý chí hư không kia yếu đi rồi, bằng không sao lại rơi xuống thuộc tính căn nguyên sinh mệnh và căn nguyên linh hồn.

Đây chính là lực căn nguyên quan trọng nhất của bất kì một sinh linh nào, dưới tình huống bình thường sẽ không rơi xuống, chỉ có bị thương nặng, hoặc là lúc bản thân bộc phát căn nguyên, mới có thể rơi xuống.

Hiện giờ ý chí hư không kia rõ ràng không phải bị thương nặng, là bản thân nàng bộc phát, muốn giết ngoại tộc như Vương Đằng một trận.

Tồn tại của Vương Đằng khiến cho nàng cảm giác bất an......

Đồng thời cũng khiến cho nàng cảm giác được một tia kỳ ngộ!

Bằng không, nàng sẽ không phí nhiều công sức đuổi giết Vương Đằng như thế, thậm chí không tiếc tập trung mười một tinh cầu tự mình bộc phát.

Chuyện này đối với nàng mà nói, tuyệt đối là hành vi giết địch một nghìn, tự tổn hại tám trăm.

Cho dù là đánh chết Vương Đằng, nàng cũng phải hao phí lượng lớn thời gian đi khôi phục, mới có thể một lần nữa trở lại trạng thái ban đầu.

Nhưng mà nàng muốn từ trên người Vương Đằng lấy được một vài thứ, cùng sẽ phải trả giá.

Có thể nói, ý chí hư không này và Vương Đằng quả thực nghĩ đến một phương hướng.

Song phương đều đang tiến hành đánh cược!

Hơn nữa bọn họ đều cực kỳ có tự tin với bản thân, cho nên mới dám đi tiến hành trận đánh cược này.

Ầm ầm ầm!

Trong tiếng gầm rú, quang mang kia bắt đầu mỏng manh dần, ánh mắt Vương Đằng lóe ra, biết không thể đợi thêm nữa, bong bóng thuộc tính bốn phía cũng nhặt tạm đủ rồi.

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!

Phía trên Huyền Quy Thần giáp cũng không ngừng truyền ra tiếng vỡ vụn, cả hư ảnh mai rùa đã sụp đổ hơn phân nửa, chỉ có một mảnh có thể ngăn cản thân thể của Vương Đằng để ại.

Nhưng hắn không chút nhúc nhích, nội tâm bộc phát ra tiếng gào rống.

Ma Giáp Thánh thể, mở!

Một hư ảnh màu tối đen không tính là khổng lồ xuất hiện ngoài thân thể Vương Đằng, hình thành một giáp vị dữ tợn, gai mọc ngược, giống như từng thanh đao thép phân bố ở phần cánh tay, vai giáp, cả giáp vị phản xạ kim loại sáng bóng lạnh như băng, cao ước chừng bốn năm mét, khiến cho thân thể Vương Đằng giống như lập tức cao lên không ít.

Ma Giáp do ‘Ma Giáp Thánh thể’ ngũ giai ngưng tụ ra lực phòng ngự kinh người, thậm chí không kém gì chiến giáp cấp Thánh.

Đây là phòng hộ thứ hai của Vương Đằng.

Ầm!

Ngay sau đó, hắn không hề do dự, khống chế một mảnh tàn khuyết ‘Huyền Quy Thần giáp’ còn sót lại, xông tới gương mặt khổng lồ trong hư không.

Mà thân thể hắn, sau khi vào trong mảnh tàn khuyết của ‘Huyền Quy Thần giáp’, gắt gao đi theo, hóa thành một đường lưu quang, phá tan quang mang do vụ nổ sinh ra, tựa như một lưu tinh cắt qua hư không, mục nát mà nguy hiểm.

Trong hư không, gương mặt khổng lồ kia vốn đang chờ đợi sự tiêu vong của Vương Đằng, kết quả lại cảm ứng được một đường lưu quang lập tức lao ra, ánh mắt kia đã xảy ra biến hóa.

Bình Luận (0)
Comment