Làm sao nàng cũng không ngờ, sinh linh nhỏ yếu kia lại chặn được công kích của nàng.
Thậm chí còn to gan lớn mật phản kích nàng.
Mắt thấy lưu quang kia rất nhanh tới gần, trong mắt nàng không khỏi lộ ra một tia ngưng trọng.
Gào!
Tiếng gào giận truyền ra, lượng lớn nguyên lực lại hội tụ đến trong miệng gương mặt khổng lồ kia.
Chẳng qua lần này nàng đã không kịp hội tụ năng lượng căn nguyên Hỗn Độn, chỉ có thể vận dụng các loại thuộc tính nguyên lực phía trên mười một tinh cầu kia.
Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa đến trước nhất, sau khi nhập vào trong miệng, nhất thời bộc phát ra một cột sáng màu đỏ thẫm, hung hăng đánh tới Vương Đằng biến thành lưu quang.
Ầm!
Vương Đằng biến thành lưu quang nhất thời va chạm với cột sáng kia, xu thế đi tới nháy mắt bị ngăn cản, trên mảnh tàn khuyết của ‘Huyền Quy Thần giáp’ không ngừng truyền đến tiếng vỡ vụn, rồi sau đó ầm ầm sụp đổ.
Hắn đã sớm đoán được điểm này, cũng không có chút hoảng loạn, tiếp tục xông về phía trước.
Cột sáng màu đỏ thẫm kia lập tức dừng trên giáp vị màu tối đen rắn chắc của hắn.
Lần này, cột sáng bị ngăn cản.
Vương Đằng đỡ năng lượng nóng rực tản ra trong cột sáng, một đám hỏa diễm màu đen thổi quét ra từ trong thân thể hắn, chính là lửa Hắc Ám.
Ở trước mặt dị hỏa thiên địa, bất kì hỏa diễm nào đều phải thần phục.
Nhiệt độ nóng rực trong cột sáng màu đỏ thẫm cũng không tổn thương đến hắn xíu nào nữa.
Cùng lúc đó, chiến kỹ ‘Độn Quang’ đã thi triển ra, hai cánh trắng noãn sau lưng điên cuồng vỗ, cung cấp cho hắn động lực khổng lồ.
Ầm!
Cột sáng màu đỏ thẫm bị phá, thân thể Vương Đằng lại hóa thành lưu quang, xông về phía gương mặt khổng lồ kia.
Giờ khắc này, hắn mang chiến giáp tối đen, cả người tràn ngập hỏa diễm màu đen, hiện hết ý Hắc Ám, nhưng sau lưng lại có một đôi cánh trắng tinh giang ra, thánh khiết mà Quang Minh, hình thành tương phản và đối lập mãnh liệt.
Nếu có người nhìn thấy một màn này, nhất định sẽ khiếp sợ trừng to mắt.
Quang Minh và Hắc Ám đồng thời xuất hiện trên người một người, hơn nữa lại không chút xung đột, thật sự khiến người ta khó có thể tin.
Trong hai tròng mắt của gương mặt khổng lồ kia, ánh mắt của nàng cũng lộ ra một tia kinh dị, cho dù nàng cũng có thể làm được việc đồng thời vận dụng nguyên lực Quang Minh và Hắc Ám, nhưng cũng không thể thoải mái tùy ý giống như Vương Đằng, điều này làm cho nàng ngày càng khát vọng đối với bí mật trên người Vương Đằng.
Ầm!
Giờ phút này trong miệng của nàng lại tụ ra vài loại quang mang màu sắc khác nhau, lần lượt là màu vàng, màu vàng, màu xanh biếc, màu lam, chính là đại biểu bốn loại nguyên lực Kim Mộc Thủy Thổ.
Cộng thêm nguyên lực tinh thần hệ Hỏa ban đầu, hiện giờ nguyên lực Ngũ hành đã tập trung đủ.
Khoảnh khắc tiếng gầm rú vang lên, cột sáng ngũ sắc bùng nổ ra, ầm ầm dừng trên giáp vị ngoài thân thể Vương Đằng.
Coong!
Một tiếng vang cực kỳ nặng nề truyền ra, giống như hai miếng kim loại hung hăng đánh vào nhau.
Vương Đằng nhất thời cảm giác một luồng cự lực từ phía trước truyền đến, xâm nhập trong thân thể hắn, giáp vị ngoài thân cũng không thể tự chủ chấn động lên.
Từng vết máu xuất hiện trên người hắn, máu tươi chảy ra.
Cũng may trên người hắn còn mặc chiến giáp cấp Thánh đoạt được từ trong tay Huyết Quỷ Ma Hoàng, sau khi trải qua sự chống đỡ của ‘Ma Giáp’ và chiến giáp cấp Thánh này, sức mạnh kia đã tan mất hơn phân nửa.
Cộng thêm hắn vừa rồi hấp thu năng lượng căn nguyên sinh mệnh từ trên mấy tinh cầu tăng cường nhục thân, khiến cho cảnh giới cực hạn đạt tới cấp Vũ Trụ, cho dù là võ giả cấp Vực Chủ luyện thể tầm thường, nhục thân cũng không cách nào so sánh với hắn.
Hơn nữa......
‘Cổ Thần thân’, mở!
‘Ngũ Hành Thần Tàng’, mở!
‘Chân Long Chiến thể (giả)’, mở!
‘Tinh Thần Thánh thể’, mở!
‘Hắc Sơn Vương thể’, mở!
‘Ma Cốt’, mở!
Trong phút chốc, trong lòng Vương Đằng gào lên, đồng thời mở ra vài loại thể chất lớn mạnh, cho dù là thể chất bên Quang Minh, hay là thể chất bên Hắc Ám, giờ này khắc này lần lượt xuất hiện trong thân thể hắn, làm cho nhục thân hắn ngày càng lớn mạnh, tản mát ra khí tức khủng bố.
Từng vết máu nháy mắt khép lại, cơ bắp của Vương Đằng vẫn hoàn mỹ không tỳ vết, giống như chưa bao giờ xuất hiện qua vết thương.
Ngay sau đó, một thanh Ám Ảnh chiến kiếm xuất hiện trong tay hắn, ầm ầm chém ra.
Bá Hoàng thập nhị kiếm, kiếm thứ tư!
Ầm!
Một kiếm mang có thể đạt tới trăm trượng nháy mắt phóng lên cao, đâm thủng sương mù ngũ sắc rực rỡ bốn phía, gần như muốn ngang bằng với cột sáng của mười một tinh cầu bộc phát ra.
Kiếm mang hiện ra màu vàng óng, đường hoàng mà bá đạo, tựa như kiếm bá vương, tung hoành trong trời đất, uy thế kinh người.
Vương Đằng chém ra một kiếm, kiếm mang khủng bố kia nháy mắt chém vào trong cột sáng ngũ hành phía trước, lĩnh vực Dung Cảnh tính kim loại nháy mắt bùng nổ.
Cùng lúc đó, trên kiếm mang đó lại hiện ra từng đường phù văn màu vàng kỳ dị, giống như có khắc một bàn tay to trên kiếm mang, liên tiếp thành xiềng xích, rầm rầm rung động, vô cùng thần dị.
Cả người Vương Đằng giống như dung hợp với kiếm mang đó, không ngừng xông vào trong cột sáng ngũ hành kia, cùng sự kịch liệt của gương mặt khổng lồ càng ngày càng gần.
Nhân Kiếm Hợp Nhất!
Vương Đằng rõ ràng đã thi triển ra Nhân Kiếm Hợp Nhất!
Cảnh giới ‘Nhân Kiếm Hợp Nhất’ của hắn có thể so sánh thiên tài cấp Giới Chủ, một khi thi triển, uy lực đủ để đối kháng với võ giả dưới cấp Giới Chủ tam giai.
Giờ phút này hắn chính là kiếm, kiếm chính là hắn!
Ầm!
Cột sáng ngũ hành kia bị cứng rắn phá vỡ, không thể ngăn cản kiếm mang của Vương Đằng.
Một kích này của gương mặt khổng lồ quá mức vội vã, cộng thêm trước đó đã bộc phát hai lần, lần này cho dù hội tụ nguyên lực Ngũ hành, cũng không đạt được một nửa lực mạnh nhất của nàng.
Bằng không Vương Đằng cũng không thể dễ dàng chém vào trong đó như thế.
Mà mọi thứ đều trong kế hoạch của Vương Đằng.